Chuyên mục

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Ca Dao anh chị Cò.

Anh Cò quê ở Cà Mau
Tiếng giàu nhưng cũng chẳng giàu bằng ai
Chiều chiều ngồi nhậu lai rai
Xóm làng trông thấy rỉ tai, Cò giàu.

Chị Cò quê ở Nghệ An
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ làng vào đây
Chị Cò ngày tháng lắt lay
Sống trong hờn tủi tháng ngày êm trôi.

Vì chưng Cò thích làm giàu
Bán buôn xuôi ngược mong mau có tiền
Nhưng Cò mắc nợ liên miên
Hễ động đến tiền là chị thêm lo.







Ca Dao Chị Cò.

Chị Cò quê ở Nghệ An
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ làng vào đây
Ngày đêm làm lụng luôn tay
Vẫn không đắp đổi tháng ngày nuôi thân.

Chị Cò thuê quán bán hàng
Mới ra nên gặp muôn vàn khó khăn
Khách hàng chê mọi món ăn
Khiến cho lòng chị băn khoăn nỗi buồn.

Vì chưng khách đến lần đầu
Chị Cò nào biết làm sao mà chiều
Dẫu rằng khó tính bao nhiêu
Chị Cò sau trước phải chiều khách thôi.

Chị Cò nhà ở hơi xa
Bán xong chị phải về nhà nửa đêm
Miễn sao đừng đậu cành mềm
Để mai có kẻ buồn thêm vì Cò.

Chị Cò không mẹ không cha
Không anh không chị không nhà không quê
Quán này chị mới đi thuê
Bán xong chị phải đi về rất xa.

       Ngày 27/12/2015.












Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

Chú Ba Tú đọc Kiều

Thuộc Kiều từ lúc còn thơ
Thương Kiều từ bấy đến giờ vẫn thương
Đời người trải mấy đoạn trường
Để riêng đời chú sầu thương cũng nhiều
Đêm đêm thức trắng phú Kiều
Càng ngâm càng đọc càng yêu  xóm làng
Phận Kiều bao chuyện phũ phàng
Cũng không phai nét hồng nhan thuở nào...

Nay Kiều lưu lạc nơi nao
Ở nơi đồng thấp đồng cao...chú tìm.
Thủy chung dành trọn con tim
Cuối đời như một cánh chim đại ngàn
Cần chi quyền chức cao sang
Nàng Kiều như một gái làng thân thương
Kiều nay dung dị bình thường
Nên luôn có được tình thương mọi người.

                Ngày 24/12/2015.

Đời Nghệ sĩ.

Dáng nghệ sĩ, sống một đời nghệ sĩ
Đêm chập chờn tiếng trống vọng trong mơ
Lòng lưu luyến bao chuyện đời tri kỷ
Tự ngàn xưa truyền đến bây giờ.

Ai gìn giữ ngọn lửa tàn le lói
Chút niềm tin trong muôn vạn dập dồn
Dáng trầm mặc chứa bao điều muốn nói
Giữa bao luồng dư luận dại khôn.

Đời là vở diễn trên sân khấu
Người thẳng ngay không vẽ mặt bao giờ
Kẻ lừa lọc phía sau thường giấu
Trên nụ cười sau khuôn mặt bóng trơ.


Ca dao con Cò

Con Cò thích làm giáo viên
Chỉ mong thoát cảnh liên miên khổ nghèo
Triều đình ra giá quá cao
Mẹ cha Cò biết tìm đâu ra tiền.

Cò làm cò đất mấy năm
Vẫn chưa có dịp về thăm mẹ thầy
Bây giờ đất cát như vầy
Thảm thê rớt giá tháng ngày lao đao.

Chiều qua vợ gọi Cò về
Đêm khuya vợ mới tỉ tê bên Cò
"Cuối năm trăm việc phải lo
Ở nhà túng lắm anh cho ít tiền".

Anh Cò thương vợ thương con
Đi xa lòng vẫn mãi còn phải lo
Ở quê bữa đói, bữa no
Vợ con Cò khổ ai cho gạo tiền.

Chịu trăm tiếng xấu là cò
Người đời khinh rẻ xe, đò tẩy chay
Khổ từ bến đậu, đường bay
Nên Cò luôn ngại cả ngày lẫn đêm.



Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Hại nhau.

Ghét nhau đến cả một đời
Hại nhau từ tuổi đôi mươi đến giờ
Chính chuyên củng chẳng để thờ
Nên chi em quyết lẳng lơ đến cùng
Chẳng còn đâu chút bao dung
Chút lòng tự trọng sống cùng bên em
Lấy chồng rồi lại để bên
Yêu anh rồi lại yêu thêm mấy người
Sợ chi con Tạo chê cười
Rằng em rồi cũng ra người như ai!
"Đời luôn cạm bẫy, chông gai
Dễ đâu sống được mấy đời mà lo
Cũng đừng suy nghĩ đắn đo
Ai xin củng gật, ai cho cũng ừ
Em mà sống đến bây chừ
Mặc ai chê trách ậm ừ cho qua".


Chú Ba Tú-Phú Kiều

Đêm đêm chú thức vịnh Kiều
Thấm trong da thịt bao nhiêu trắc-bằng 
Quên đi bao nỗi nhọc nhằn
Bỏ qua bao chuyện bon chen ở đời
Mưu sinh Bắc chú ngược xuôi
Yêu thơ từ đến nụ cười trẻ thơ.
Thương Kiều trong những giấc mơ.
Yêu Kiều trong cả vần thơ chú làm
Quý Kiều chẳng chút tham lam
Để mai kia bến Tiền Đường trầm thân
Bao lần thất thế sa chân
Vẫn luôn thương đến người thân ruột rà.

Bây giờ tuổi đã tám ba
Đêm đêm chú vẫn vào ra phú Kiều
Về quê thương chú bao nhiêu
Thương bao thân phận nàng Kiều long đong
Dễ gì gạn đục khơi trong
Tấm lòng ai hiểu nỗi lòng riêng ai?
Đời mong còn buổi hôm mai
Để cho chú-cháu về đây: Phú Kiều!

          Tam Xuân ngày 15/12/2015.

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Ca Dao

Ba mong con gái của ba
Mai kia hạnh phúc như là mẹ con.
Thủy chung sau trước sắc son
Lo nhà lo cửa lo con lo chồng.

Năm giờ trời đã tối thui
Vợ không cho nhậu bảo tôi ở nhà
Bởi tôi vốn tính thật thà
Vợ bảo ở nhà chẳng dám đi đâu.



Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

Ca Dao

Cái sân bằng cái bàn tay
Biết sắp xếp, trồng được cây, nuôi gà.

Đi đâu không bằng ở nhà
Cơm ngon canh ngọt có bà có ông.

Vắng ông bà ở nhà trông
Vắng bà ông lại luôn mong bà về.

Đã từng vai cận má kề
Trăm điều như một không chê điều nào.

Ở đời chồng thấp vợ cao
Thuận hòa đi đến chốn nào củng vui.

Lửa vừa khi thấy cơm sôi
Chồng giận thì vợ bớt lời mới nên.

Dẫu trong muôn sự xui hên
Khó khăn thì chí vững bền mới ngoan.

Đừng nên bỏ khó tham sang
Thủy chung sau trước trăm ngàn điều hay.

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

Báo chí

Mấy anh báo chí trời ơi
Ảnh nói một nẻo ảnh chơi một đàng
Làm cho thân dại ma tàn
Khéo không tiền mất tật mang, ích gì?

Tránh xa mấy kẻ ba hoa
Kẻo mà mang nợ kẻo mà lụy thân
Rủi ra thất thế sa chân
Người đời lánh mặt, quỷ thần làm ngơ!

Lòng tốt bây giờ thật đáng lo
Nỗi lòng ai thấu hiểu giùm cho
Tổ cha mấy đứa hay bươi móc
Mai mốt gặp ông cắt cụt giò!

Hậu quả nhãn tiền đã thấy chưa
Búa rìu dư luận dẫu mây mưa
Để cho mấy kẻ hay sinh sự
Vạch lá tìm sâu biết chỗ chừa.


Phát ngôn!

Việc gì anh phải xông ra
Mắc gì anh phải ba hoa làm gì ?
Trên anh Giám Đốc uy nghi
Bên anh nhiều Xếp việc gì cũng thông
Đã từng ra Bắc vào Đông
Đã từng tập huấn tỏ thông việc đời....

Chuyên tu, Tại chức khắp nơi
Nói năng dè xẻng kiệm lời khôn ngoan
Bao phen hội nghị đăng đàn
Lời lời châu ngọc hàng hàng ý hay
Người người tán thưởng vỗ tay
Làm cho rạng mặt rỡ mày công danh.

Ví bằng mọi việc an lành
Hoa thơm cỏ ngọt...đến anh xa vời!
Rủi ra mà có lỡ lời
Búa rìu dư luận hết đời bon chen
Bấy giờ dẫu có thân quen
Dễ đâu trước gió ánh đèn còn sao?
Mấy lời tâm sự tào lao
Thương nhau dù đến chốn nào vẫn thương!






Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

Anh Từ Qua Mỹ

Không biết giờ này bên ấy ra sao
Trời bên Mỹ có xanh màu nước biển
Qua bên ấy anh có còn giữ tiếng
Quảng Nam yêu dấu của mình.

Mảnh đất quê hương sâu nặng nghĩa tình
Anh đã sống cả một thời thơ trẻ
Anh theo con rời xa quê mẹ
Biết bao gắn bó chân thành.

Đến càpê Từ ai củng nhớ anh
Bốn giờ sáng bật đèn mở cửa
Ly cà pê đen, ly cà pê sữa
Cho anh công nhân cho chị quét đường.

Đâu chỉ cao siêu giản dị bình thường
Một giọt nước trong muôn trùng biển cả
Cho cuộc sống dập dồn hối hả.
Quên đi vất vả thường ngày.

Kỷ niệm giản đơn ngày anh ra đi
Bao lưu luyến bàn chân mòn vẹt gót
Anh hãy sống cho tới giờ phút chót
Như lâu nay anh vẫn sống thường ngày...

         Ngày anh Từ đi Mỹ.

              04/11/2015.


Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

Hoa sữa bay.

Cuối thu hoa sữa ngạt ngào
Dẫu xa hương vẫn bay vào tận nơi
Mùi hoa bay bỗng chơi vơi
Bâng khuâng lòng nhớ đến người ngày xưa

Ngày 07/11/2015

Con Cò

Anh Cò quê ở Phú Yên
Anh muốn có tiền lên phố làm thuê
Vợ con anh ở trong quê
Lương hai, ba triệu gửi về vợ con.

Vì chưng mang tiếng là cò
Dẫu trong khổ cực ai cho đồng nào
Suốt ngày lặn lội bờ ao
Kiếm ăn đồng thấp đồng cao một mình.

Anh Cò quê ở Nghệ An
Bỏ cha, bỏ mẹ, bỏ làng vào đây
Ngày làm đêm ngủ ngọn cây
Tối qua bị đánh, sáng nay mất rồi!

Đồng Sau tép hãy còn nhiều
Ai về đồng Trước mà kêu giúp cò
Thật thà chăm chỉ thì no
Chơi bời bài bạc của kho cũng nghèo.

Lão cò lên phố tham quan
Thấy trưa cò ghé nhà hàng ăn trưa
Ngặt vì hôm đó trời mưa
Một giờ hàng quán vẫn chưa có gì!

Ca dao con Cò.

Chiều qua Cò lửa về quê
Cùng anh Cò Bợ cũng về một xe
Thân anh gầy như cái que
Khổ thân lặn lội lên xe xuống tàu.

Anh Cò đi mò cá thuê
Ngư ông bảo tối mới về ăn cơm
Ăn xong ngủ tạm ổ rơm
Sáng ra dậy sớm nhịn cơm đi mò.

Thương cho thân phận anh cò
Đi xe cũng cực đi đò cũng lâu
Mẹ Cò ngoài quê đang đau
Trông Cò về sớm chờ lâu mẹ buồn.

Con Cò vừa bay qua truông
Bỗng thấy một luồng tia chớp trên cao
Mấy con Cò yếu lộn nhào
Mấy con Cò khỏe lao xao lạc đàn.

Cò về thăm vợ mấy hôm
Tiện tay lợp lại mái tôn trên nhà
Con thơ vợ dại mẹ già
Cò đành để lại đi xa kiếm tiền.



Gặp mặt hằng năm

Mỗi năm họp mặt một lần
Bạn đừng thắc mắc họp gần hay xa.

Ấu thơ không mẹ, không cha,
Không nhà, không cửa, không bà, không con...
Rất may phúc đức hãy còn
Có dân, có Đảng sắc son nghĩa tình.
Bây giờ ta lại gặp mình
Thủy chung gắn bó ân tình trước sau
Ở đời trọng nghĩa khinh giàu
Dễ gì sống đến bạc đầu còn thân
Bạn xa cho đến bạn gần
Mười lần thương bạn một lần thương ta
Nay ta nên tuổi ông bà
Bạn đừng trách móc họp xa hay gần
Mỗi năm họp có một lần....

Kỷ niệm ngày gặp mặt trường Bảy,
     tại Đà Nẵng 15/11/2015. 

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

Câu đối.

Rể gặp rể, người này không phải rể,
Dâu gặp dâu, họ không phải là dâu.


Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

Bác Thìn đi Tây.

Bác Thìn chuẩn bị đi Tây
Về quê chỉ mới một ngày là vô
Bác không thăm chú thăm cô
Thăm qua làng xóm mả mồ ông cha...

Từ ngày bác bước chân ra
Bao nhiêu hy vọng quê nhà ngóng trông
Bây giờ bác được lên ông
Qua Tây chắc bác sẽ không nhớ gì.

Như hồi bác mới ra đi...

       Tam Xuân 2/11/2015

Ca dao

Ngày xưa hễ uống là say
Bây giờ uống đến cả ngày không sao.

Anh thương em đến ngàn năm
Em thương anh lúc anh nằm sát bên.

Cuối năm giỗ chạp liên miên
Trong túi không tiền chớ chạy lung tung.

Đã không đánh Bắc dẹp Đông
Thì thôi chớ có kể công làm gì.

Đã nhịn thì nhịn cho luôn
Chớ đừng tơ tưởng thèm thuồng khổ thân.

Kẻ đi xa kẻ về gần
Những người côi cút khổ thân một đời.

Người đi em gửi mấy lời
Tránh nơi xúc xiểng, xa nơi lọc lừa.

Cây dừa ra những trái dừa
Những người mắt lác khó ưa khó gần.

Câu đối Hò khoan

Nghe anh chữ tốt văn hay
Chứ vua Nghiêu, Thuấn để cày chỗ mô?

Trời hạn ba năm ruộng đất cằn khô
Ông cày không được đem vô để chỗ hè.

Hỏi vườn ông có mấy cây chè
Để ông uống nước hết hè sang đông?

Ba cây sau,trước bên hông
Để ông uống nước từ đông sang hè.

Về quê tôi lại lắng nghe
Chứ vua Nghiêu, Thuấn mất hè hay đông?

Trong quê ai củng ngóng trông
Giỗ vua Nghiêu, Thuấn cuối đông mưa dầm.


Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

Nấm mồ.

Ai xa Nước không mơ về Tổ Quốc
Đời lưu vong thân xác gửi quê người
Sống trên đất lòng ước ao có đất
Để cuối đời hồn lưu lạc muôn nơi!

         Ngày 1/11/2015.

Ca da con cò.

Con cò đi làm ăn xa
Mụ vợ ở nhà có tính lẳng lơ
Chiều qua Cò nhận được thơ
Vợ Cò theo gã trai tơ mất rồi.

Anh Cò vốn tính thật thà
Bỏ quê ra phố mướn nhà trú thân
Nộp đơn xin làm công nhân
Lương Cò nhận gấp mấy lần làm nông.

Con cò ngủ đứng một chân
Gió mưa bão lụt...phòng thân ngã nhào
Rủi mà cò có làm sao
Vợ con cha mẹ dựa vào nơi mô.

Ra đồng bắt mấy con tôm
Về nhà chuẩn bị mân cơm giỗ thầy
Thân Cò lặn lội suốt ngày
Không quên ngày giỗ mẹ thầy thân thương.

Vợ con Cò ở ngoài quê
Nghe tin bão sắp đổ về miền Trung
Nắng mưa bão lụt...khốn cùng
Lòng Cò thấp thỏm não nùng vì quê.

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

Lỡ hẹn

Em hẹn đến nhưng rồi em bảo bận
Tiếng còi tàu neo lại buổi chiều thu
Một người đợi bến cảng dài trống vắng
Mũi con tàu vượt sóng gió vi vu.

Anh rời bến tiến về phía đảo,
Bến rời xa em hóa ra gần
Em không đến lòng anh giông bão
Sóng dập dềnh hiện hữu những người thân.

                      Ngày 7/11/2015.  

Nhớ Bia Sông Hàn

Đã có một thời biến nước thành bia
Cho dân uống để vơi phần lũ lụt
Ai rồng rắn cả đêm dài thức suốt
Để nước Sông Hàn chảy ngược Trà My.

    Ngày 7/11/2015.

                     

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Ca dao thời thơ ấu.

Chiều nay gặp bạn ngày xưa
Trời đang nắng bỗng đổ mưa kín trời.

Tóc mai sợi ngắn sợi dài
Đến già vẫn nhớ một thời ấu thơ.

Bạn về ngàn dặm xa xăm
Sao người không gửi lời thăm đến người.

Một thời sắn lát bo bo
Mồ côi cực nhọc ai cho đồng nào.

Một lời bạn nói rằng thương
Xa xăm chỉ một con đường thủy chung.

Ấu thơ gắn bó một thời
Đến già còn nhớ những lời ấu thơ.

Dẫu cho tóc bạc trên đầu
Bạc tình đâu dễ quên đâu thiếu thời.


Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

Ca dao:quên.

Sáng nay em hỏi, thơ đâu?
Nhìn em anh phải lắc đầu bảo quên..

Hôm qua lỡ hẹn người thương
Chiều nay đang giữa đoạn đường chợt quên.

Tối qua chợt nhớ, chợt quên
Sáng nay chợt tỉnh phải lên cùng nàng.

Khi say quên rượu quên trà
Tỉnh ra chợt nhớ về nhà, vợ lo.

Khi say thì nằm co ro
Tỉnh ra quên hết nỗi lo thường ngày.

Quê người anh nhớ đừng quên
Những khi buồn bực về bên rượu, trà.

Không đâu bằng được quê nhà
Dẫu quên trăm thứ, ông bà không quên.

Ở nhà vợ tính hay quên
Ra đường chồng nhắc vợ nên nhớ chồng.

                    26/10/2015.




Tặng anh Minh.

Sân Vườn anh để cỏ lên
Vợ con anh đuổi về bên ngoại rồi
Rượu suông dành để tiếp tôi
Trầm ngâm hai đứa lặng ngồi bên nhau.
Rượu vào như xát nỗi đau
Lời ra như ném từng câu giận hờn.
Xa xăm chùng lại tiếng đờn
Lặng nghe cung bậc sầu thương mỗi người.
Ai đi cuối đất cùng trời
Để ai chiếc bóng lẻ đôi đêm ngày.
Nỡ nào tôi cũng bỏ đi
Mà không nói được điều gì với Minh.

Quê hương sâu nặng nghĩa tình
Ra về mình tự nhủ mình: cố lên!
   

        Ngày 7/10/2015.

Chia tay anh Từ.

Quê Người anh sắp ra đi
Chiều nay gặp mặt, nói gì cùng Anh?
Rượu riêng mới tỏ ngọn ngành
Gặp nơi đô hội, biến thành lao xao
Quê mình "núi thấp đồi cao"
Thương nhau dẫu đến chốn nào vẫn thương!
Việc đời muôn sự lẽ thường
Giận nhau thì cũng Quê Hương chúng mình.

Nửa vòng Trái Đất mông mênh
Trời Tây ai nỡ dứt tình lãng quên.
Mong anh chân cứng đá mềm
Tình nơi đất khách anh thêm nghĩa tình
Nay vì con, vợ, gia đình...
Hẹn nhau gặp lại quê mình, Sơn Trung!
Ra đi cách trở nghìn trùng
Hơn nhau một tiếng anh hùng, đừng quên!

              Chia tay anh Từ.
             Ngày 26/10/2015.


Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

Anh Từ đi Mỹ.

Anh bán cà pê vỉa hè
Các con anh đổ ông Nghè bên Tây
Đâu cần lừa đó lọc đây
Suốt đời chăm chỉ tháng ngày tu thân
Sớm hôm tích đức chuyên cần
Cho con, cho vợ, cho thân, cho đời...
Mai kia chín suối ngậm cười
Anh Từ mãi mãi là người vô tư,
Quê ta có một anh Từ
Tính tình ngay thẳng không như mọi người
Không ưng không phải cũng ừ
Cà phê có quán ông Từ mà đông

Bây giờ anh chị thỏa lòng
Chúc cho anh chị nên ông nên bà
Đi đâu cũng nhớ quê nhà
Qua Tây tính cũng thật thà như ta!

      Kỷ niệm ngày anh Từ đi Mỹ.
              Ngày 18/10/2015.

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

Ca dao-Giao ban.

Mỗi lần có họp giao ban
Là lần cuộc họp kéo sang sáu giờ.

Giao ban việc của tháng, tuần
Mỗi lần có họp ngập ngừng ngại đi.

Giao ban là việc bình thường
Thông qua những việc chủ trương của ngành.

Tháng giao ban, quý giao ban
Loanh quanh lại họp tràng gian tháng ngày.




Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

Đánh thuê.

Chỗ này có cái hố bom
Có thằng Hàn Quốc chết khom dưới này
Hắn là lính Bắc Chung Hy
Mấy anh du kích diệt ngay đầu gành
Bộ đồ hắn mặc màu xanh
Mấy thằng Mỹ lết kéo nhanh xác về
Vì chưng là lính đánh thuê
Nên không mang xác hắn về Triều Tiên
Chết không kẻ rước người khiêng
Kéo lê cái xác ngả nghiêng trên đường.
Đúng là thân phận đáng thương
Lính đánh thuê bỏ nắm xương quê người!

          Tháng 10/1969-10/2015


Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Mất chồng.

Từ ngày chồng mất đến nay
Em lên facebook suốt ngày làm thân
Em không lo sợ bụi trần
Mà tìm che chở tình thân trên đời
Nhưng em luôn gửi lấy lời
Thủy chung sau trước với người xa xưa.

Đời nay lắm nắng nhiều mưa
Em lên facebook bảo chưa có gì!

             Ngày 9/10/2015.

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

Ca Dao-Yêu anh.

Yêu anh không phải vì thương
Mà vì mấy triệu tiền lương em cần
Tính em không thích nợ nần
Em tiêu, tiêu gấp mấy lần lương em.

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

Ca dao-Trung thu.

Trung thu trăng sáng đầy trời
Hỏi ai còn nhớ một thời ấu thơ.

Trung thu phá cỗ trông trăng
Hỏi người xưa thấy chị Hằng cô đơn!

Trông trăng mà nhớ một thời
Trách người sao nỡ quên lời thề xưa.

Trăng tròn không gợn bóng mây
Nhìn trăng cứ ngỡ trăng gầy hơn xưa!

Trăng tròn trăng ngự trên cao
Trung thu trăng đến phương nào, với ai?

Nhìn trăng mà nhớ người xưa
Em chờ dù mấy nắng mưa vẫn chờ!

Trung thu trăng tỏ trăng mờ
Hỏi trăng luống tuổi còn chờ đợi ai?

Trông trăng thẹn với người xưa
Để lời hẹn ước nắng mưa phai dần!

Quên lời ước hẹn trông trăng
Quên tình quên nghĩa nhược bằng vô tâm.

Kỷ niệm ba năm ngày Mẹ ra đi

Mẹ đi gần được ba năm
Vợ chồng con vẫn về thăm hàng tuần
Thương Quê gắn bó đôi phần
Tấm lòng thương Mẹ ngàn lần thương hơn!
Con về thắp nén hương thơm
Tưởng như bóng mẹ chập chờn đâu đây
Gió rung kẽo kẹt hàng cây
Ánh trăng đầu ngõ như gầy hơn xưa!

Hồi mô lặn lội dưới mưa
Mẹ Ba cày cấy tới trưa chưa về
Tương cà dưa muối tình Quê
Một đời không tiếng khen chê, một đời
Khó khăn nương tựa với người
Để các con được tiếng cười vô tư.


    Ngày 27/9/2015

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

Sự thật

Tôi lại viết bài thơ sự thật
Tưởng thời gian quá lâu rồi quên mất
Nhưng mà không vẫn như mới lần đầu
Người thật thà sự thật dễ quên đâu
Ai dã dối sẽ tự mình xấu hổ
Ai lừa dối sẽ thấy mình đau khổ
Bởi tâm can dằn vặt dày vò!
Cuộc sống hằng ngày dù việc nhỏ hay to
Luôn trung thực với những điều ta biết
Mỗi ngày sống là một ngày tha thiết
Với tình yêu với bè bạn gia đình...

Trong cuộc đời đường rộng thênh thênh
Ai lỡ bước dẫm lên chân người khác
Để mang tiếng mai sau người ác
Nên bâng khuâng những việc mình làm.
Đâu dễ gì vượt qua được lòng tham
Lòng đố kỵ của người đời muôn thuở
Nếu lỡ bước hãy coi là lầm lỡ
Để ai kia không tự dối lòng mình.
Mai đâu còn đến hẹn lại lên
Tim hụt hẫng giữa bao nhiêu con sóng
Lòng lạnh buốt giữa khung trời đầy nóng!

                   Ngày 19/9/2015.

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

Tấm lòng với Nước.

Ai thương nước phải rời xa Đất nước
Ai chăm Dân lòng tận tụy vì Dân
Đấng kẻ sĩ ai một lòng sau trước
Để mai sau không vướng nợ nần.


Ca dao về con Cò.

Anh Cò đi làm ăn xa
Chỉ lo mụ vợ ở nhà lăng nhăng
Bây giờ khốn khó cái ăn
Xa con xa vợ nhọc nhằn nhớ thương.

Anh cò cưới vợ cho con
Lo bao nhiêu chuyện vẫn còn lo thêm
Nên anh trằn trọc suốt đêm
Sáng nay đậu phải cành mềm...đi xa!

Con Cò không mẹ không cha
Không anh không chị không nhà không xe
Thương Cò ai dặn cũng nghe
Dấn thân lặn lội hết hè sang đông!

Mẹ Cò mất đã ba năm
Cò chưa có dịp về thăm lần nào
Đêm qua ngủ thấy chiêm bao
Mẹ Cò vừa gửi thư vào thăm con.

Quê Cò ở tận trên non
Trên quê Cò cũng chẳng còn người thân
Xa quê lặn lội kiếm ăn
Thương quê Cò biết mần răng mà về.


Lại một mùa đông.

Đã thấy một mùa đông nữa
Đem theo cái rét đầu mùa
Bên sông dập dìu đôi lứa
Chợ trời ai bán ai mua?

Ai người đến sau bối rối
Lặng yên không nói nên lời
Để người đi trong đêm tối
Nỗi lòng khấp khởi đầy vơi.

Lặng lẽ bên sông chiếc bóng
Cuối trời trăng khuyết buông lơi
Ôm một khoảng trời cháy bỏng
Nhìn mây nhìn nước nhìn trời.

Người về cách xa không hẹn
Dứt lòng cố ngoảnh mặt đi
Ánh mắt quay sau bẽn lẽn
Vụt xa đâu nói được gì!

Còi tàu sân ga chợt thức
Rộn ràng kẻ đến người đi
Một người nỗi lòng bứt rứt
Nghẹn lòng chưa nói điều chi!


               Ngày 16/9/2015.

Ca dao anh Cò.

Anh Cò bay vào phía Nam
Lo mùa gặt đến vợ làm với ai?
Nhà bên có lão đẹp trai
Đêm đêm cùng vợ lai rai đĩa mồi!

Trời mưa ướt cả nhà cò
Gió giông chớp giật ai cho trú nhờ,
Suốt đêm lúc tỉnh lúc mơ
Cả nhà lặn lội bên bờ suối sâu.

Nắng mưa là việc của trời
Thân cò lặn lội một đời ai thương
Kiếm ăn có đến mười phương
Cuối đời cò vẫn trên đường lang thang.

Con cò đậu tận ngọn tre
Nhìn về phía biển cò nghe rì rầm
Hàng đàn lũ quạ ác tâm
Bủa vây dày xéo cò bầm thịt da.

Ngày xưa lăn lội thân cò
Ngày nay cực khổ ai lo phần hồn
Suốt ngày cuối bãi đầu thôn
Xuôi tay nhắm mắt để hồn lang thang.

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

HỎI HOA RỪNG?

Ta muốn hỏi Hoa Rừng
Vì sao chiều nay đến
Có phải vì yêu mến
Một trong những loài Hoa?

Chắc Hoa Rừng quên ta
Lâu rồi không thấy gọi
Hằng đêm ta thường hỏi
Rằng Hoa Rừng quên ta.

Khi xa thật là xa
Khi gần sao dám nói
Để tim ai thầm hỏi
Hoa rừng giờ nơi đâu.

Trải qua mấy mùa Ngâu
Sông Ngân Hà soi bóng
Nước sông không gợn sóng
Nhưng lòng ai lao xao.

Hằng đêm thường chiêm bao
Thấy bông Trang rừng nở
Để riêng ai mắc nợ
Mỗi mùa xuân qua đi.

Nào ai nói điều chi
Để nặng lòng đi - ở
Rồi mai sau còn nợ
Một mùa xuân Hoa Rừng!

    Ngày 10/9/2015.


Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

Bác được lên ông!

Nay mừng bác được lên ông
Tính đi tính lại vẫn không có gì!
Kể từ ngày ấy bác đi
Mẹ-cha,Họ-Tộc  từng ngày ngóng trông
Sáu ba bác mới lên ông
Trưởng Nam là bác nặng lòng quê hương
Dẫu trong muôn sự lẽ thường
Quê cha đất Tổ yêu thương giống nòi
Ở đời bao kẻ chờ coi,
"Mang gươm mở cõi" sáng soi ngàn đời!
Ngày xưa ai hỏi, Bác cười,
Bây giờ gặp bác, mọi người bắt tay
Mừng cho cháu bác trời Tây
Hay ăn chóng lớn mai ngày vinh thân.

Mừng vui nhà bác một phần
Còn riêng họ Tộc ngàn lần vui hơn
Ông bà cũng hết tủi hờn
Chỉ riêng bác Cả vui hơn mọi người!

       Mừng bác Cả lên Ông,
           Ngày 6/9/2015.


Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Một năm ngày Cậu mất

Một năm ngày Cậu ra đi
Con về với Cậu lòng đầy nhớ thương
Cậu là một góc Quê hương
Mười năm biết mấy yêu thương mặn nồng!
Cuộc đời muôn nẻo sắc-không
Bây giờ Cậu-Mợ phiêu bồng nơi nao?
Hỏi trong đất thấp trời cao?
Về Quê Cậu-Mợ việc nào không ưng!
Để con bao nỗi lo, mừng
Hỏi ai còn sống không ưng cậu về?

Gửi thân vào nấm đất Quê
Bên cha mẹ bên bạn bè thân thương
Bôn ba khắp nẻo đời thường
Cuối cùng về với Quê hương: Cuối đời
Bây giờ chín suối ngậm cười
Mong cho Cậu-Mợ rong chơi thỏa lòng!
Bỏ qua bao bến đục-trong
Quên đi những chuyện nhọc lòng trần gian
Ví dù có chốn thiên đàng
Chắc là Cậu-Mợ ngập tràn niềm vui!

Ngoại con chắc thỏa lòng rồi
Cháu đích tôn đã giữ lời năm xưa
Dẫu cho trời có nắng mưa
Cậu nằm bên ngoại sớm trưa phụng, hầu.
Bây giờ cho đến mai sau
Tình thương Cậu-Mợ khắc sâu ngàn đời
Bởi thương Cậu-Mợ giữ lời
Con mong Cậu-Mợ ở nơi vĩnh hằng
Hương hồn Cậu-Mợ thấu chăng
Tấm lòng con tựa trăng rằm sáng trong!

    Kỷ niệm một năm ngày cậu mất
            Ngày 5/9/2015
       Ngày 22/8 Ất Mùi











Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

Mừng Bác Thìn lên Ông

Bác Thìn  nay đã lên ông
Niềm vui bác đợi, bác trông từng ngày
Dẫu rằng là gái hay trai
Cũng là cháu bác, là người họ Lê!

Niềm vui lan đến ngoài Quê
Phen này Họ Tộc hết chê bác Thìn!
Mai kia mong cháu làm nên
Để dòng họ bác, không quên bác Thìn!

Bây giờ bác có niềm tin
Ở đời còn có trăm nghìn điều hay
Không như bác nghĩ xưa nay
Mai kia nhắm mắt xuôi tay là rồi.

Xa xôi chỉ có mấy lời
Chúc mừng Thìn-Yến có đời thứ ba!


        Ngày 1/9/2015.


Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Chẳng có mùa Xuân.

Chẳng có mùa Xuân  đến được nơi em
Trong khoảnh khắc nhịp tim ngừng nghỉ
Gió cứ thổi ngàn vạn lời thủ thỉ
Ai trao nhầm trang giấy tuổi thơ bay.

Nước mắt nào nhở giọt đến hôm nay
Qua năm tháng thấm từng  nỗi nhớ
Để tóc mai ngắn dài nhiều cỡ
Ai so bằng sợi bạc những niềm lo.

Quãng đường đời khúc mắc quanh co
Tim vỡ vụn rãi trên đường tìm kiếm
Người lữ khách mắt tràng bí hiểm
Không so bì sau trước bước chân ai.

Mỗi một ngày chợt tỉnh hồn mai
Nghe khao khát nụ cười xa lắt
Như bóp nghẹt nỗi đau quặn thắt
Nơi một người lặng lẻ bước chân đi.

Biết nói gì người ấy lúc chia ly....

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Mẹ về thăm

Mấy ngày nay nắng rất to
Chuyển mùa đêm ngủ Mẹ ho mấy lần
Khẽ khàng em kéo tấm chăn
Đắp lên người mẹ nhẹ nhàng nghe em
Từ hôm có Mẹ về thêm
Ngày ngày bận rộn đêm đêm chập chờn
Suốt đời Mẹ đã vì con
Nay già sức Mẹ chẳng còn bao lăm.

Thương em Mẹ mới về thăm
Thương quê không ngủ đêm nằm Mẹ lo
Chuyển mùa mưa bão sẽ to
Đêm nằm không ngủ Mẹ ho thật nhiều
Thương em anh dặn mấy điều
Gắng lo cho Mẹ thật nhiều nghe em!

      Nhớ ngày Mẹ về thăm con gái.

Chăm Mẹ

Ráng mà chăm Mẹ nghe em
Dẫu rằng có thức mấy đêm nay rồi
Thương em bên Mẹ luôn ngồi
Mẹ con thủ thỉ những lời ru êm

Cơ quan nhiều việc không tên
Anh lo sắp xếp còn lên đúng giờ
Nhìn em dáng điệu bơ phờ
Bởi luôn bên Mẹ từng giờ khó khăn
Lo từ viên thuốc miếng ăn
Lo từ chiếc áo, tấm chăn Mẹ nằm.

Bao người thương Mẹ đến thăm
Dõi theo đôi mắt xa xăm Mẹ buồn!

                 Kỷ niệm một năm ngày Mẹ ra đi.

Vu Lan nhớ Mẹ

Mẹ cho con khóc lần này
Để rồi vĩnh viễn tháng ngày biệt li
Nhẹ nhàng Mẹ bỏ ra đi
Lặng yên không nói điều gì với con
Ẩn trong mắt Mẹ như còn
Bao nhiêu khó nhọc nuôi con nên người
Nhớ ngày lon gạo chia đôi
Nửa đêm mưa lụt nhà trôi bập bềnh
Quê nghèo con cố vươn lên
Mỗi nơi một đứa gắng nên thành người
Bao nhiêu tốt đẹp trên đời
Mẹ giành để hết cho người thân thương
Cha đi phục vụ chiến trường
Ở nhà mình Mẹ sớm hôm tảo tần
Bán buôn hôm sớm nuôi con
Bảy mươi đời Mẹ vẫn còn khó khăn
Nhọc nhằn khôn xiết nói năng
Nghĩ thương đời Mẹ con hằng khắc ghi
Bây giờ Mẹ bỏ ra đi
Lặng yên có nói điều gì nữa đâu!

Con ngồi bên Mẹ hồi lâu
Để cho nước mắt chảy sâu vào lòng!

               Kỷ niệm ngày Mẹ vợ đi vào cõi vĩnh hằng

Vu lan nhớ Mẹ

Xuân vừa đến con lại về thăm Mẹ,
Mẹ nằm đây nấm đất bên đồi
Mẹ nằm đây gần bốn chục năm rồi,
Nấm đất Quê hương, nơi chôn rau cắt rốn.

Dẫu cuộc sống còn nhiều thiếu thốn
Và người đời còn lắm lúc bon chen
Đây đó hàng ngày còn tiếng chê, lời khen
Con vẫn vậy sau mỗi lần thăm Mẹ.

Để tìm lại nơi đây thời con trẻ
Tuổi lên năm theo Mẹ đón ngày Xuân
Hơn nửa đời người mòn vẹt gót chân
Đã đón Xuân cả hai miền Nam, Bắc.

Con vẫn thấy chỉ quê mình thương nhất
Bởi nơi đây có Mẹ kính yêu nằm,
Mỗi độ Xuân về con lại đến thăm
Dẫu rằng biết chẳng bao giờ gặp Mẹ.

Vẫn biết vậy nhưng nỗi lòng con trẻ
Cứ đinh ninh sâu lắng một tình thương
Sống ở trên đời ai không có quê hương
Quê hương, ấy là tình làng nghĩa xóm
Là tí lửa chuyền cho nhau hơi ấm
Dắt dìu nhau qua giông gió cuộc đời.

Biết mấy ân tình sâu nặng lắm Mẹ ơi!
Bởi Xuân đến là mang nguồn nhựa sống
Là lớn lên cùng đất trời cao rộng
Là sẻ chia một chút nỗi niềm riêng
Là tình người, tình bè bạn anh em
Là thấu hiểu qua những điều chưa nói
Là ngồn ngộn cả sắc Xuân tươi rói
Của mùa Xuân trong sáng đẹp vô ngần.

Con lại về thăm Mẹ giữa ngày Xuân
Để tưởng nhớ đến những người đã khất
Để trân trọng những ngày đẹp nhất
Của hôm qua và cả mai sau
Con lặng yên nhìn mùa Xuân vụt qua mau!

      Kỷ niệm ngày Mẹ hy sinh,viết năm 2006.

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Ca dao: Gửi Chân

Câu ca em đọc chiều nay
Mỏng manh nên gió thổi bay mất rồi
Chòng chành bèo dạt mây trôi
Hỏi em ở cuối phương trời có hay?

Thương em từ bấy đến nay
Trông em từng tháng từng ngày vươn lên?
Ở đời muôn vạn cung tên
Mong em tích đức mới bền dài lâu!

Dễ gì ta gặp được nhau
Gần nhau mà chẳng gặp nhau hàng ngày
Mênh mông trời rộng đất dài
Hẹn nhau còn gặp ngày mai, lo gì!

Thương em vẫn nhớ anh Kỳ
Sướng vui còn nhớ những ngày gian truân
Đường dài ngựa chạy mỏi chân
Người khôn có nghĩa trăm năm vẫn tìm!

            20h ngày 27/8/2015.

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Ca dao

Uổng công đi xúc một ngày
Được con Bù Niễng bay ngay lên trời.
Đã nghèo gặp vận trời ơi
Đói ăn lại gặp những lời dèm pha.

Ảnh không làm được nhiều tiền
Nên chi anh ấy mới hiền như rau
Chị đừng trách ảnh mà đau
Thương nhau hãy sống với nhau trọn đời.

Thương ai thuộc lấy từng lời
Dẫu không hẹn ước với người phương xa
Chắc là người ấy quên ta
Để nghe trong gió câu ca não lòng!

Ở đời gạn đục khơi trong
Bước đi mỗi bước thấy lòng thêm lo
Dễ gì ai nhận ai cho?
Qua sông còn mấy bến đò hại thân!


Về hưu 6

Về hưu hầu hết ở nhà
Một vài chú-thím tinh ma lõi đời
Kinh doanh, buôn bán khắp nơi
Sa cơ thất thế kêu trời ai thương
Một vài chú-thím lầm đường
Chen chân vào chốn chính trường chơi vơi!

Về hưu đã cuối cuộc đời
Ai kêu cũng dạ, ai "bôi" cũng ừ
Ở đời ắt có bù trừ
Không nên giữ lấy khư khư ý mình
Sống sao cho có nghĩa tình
Về hưu về với gia đình làng quê.

Về hưu chẳng có nơi về
Tủi thân buồn bực ê chề thảm thương
Về hưu trăm mối đoạn trường
Chôn nhau cắt rốn quê hương ngóng về!

                     Ngày 22/8/2015.

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Ca Dao: Nhắn tin

Mỗi lần tin nhắn gửi đi
Phương xa người nhận bận gì lãng quên!

Nhắn tin lòng những phiền lòng
Người nhận tin nhắn sao không trả lời.

Nhắn về bảo vợ không về
Canh suông sao để cơm khê mấy ngày.

Xa xôi chi đó mà lầm
Phải hương, hương ngún, phải Trầm, Trầm thơm!

Bảo đừng chán phở thèm cơm
Mùa đông sao có gió nờm mà mong.

Đã từng ra Bắc vào Đông
Thương ai một phận má hồng lãng quên.

Người đi muôn dặm biệt tăm
Riêng ta lòng vẫn muốn thăm nhà người.

Người về cuối đất cùng trời
Riêng ta luôn nhớ đến người không quên.

Người tài bao việc làm nên
Dẫu trong khốn khó không quên bóng người!

             Ngày 12/8/2015.

Gặp Nguyễn Hồ - Con Liệt Sỹ

Làm ơn đâu cần ơn trả
Em buồn không gặp được anh
Thời gian còn dài thong thả
Cây cao nhiều nhánh nhiều cành.

Từ ấy em đi biệt tích
Đất trời dài rộng bao la
Hãy sống sao cho có ích
Giúp người, giúp bạn, giúp ta!

Gặp cảnh ngặt nghèo khó tránh
Buộc lòng em phải đến anh
Công việc bộn bề không rảnh
Bên sông gió thổi mát lành.

Em hiểu bao người cũng hiều
Đừng nên để mất lòng nhau
Hãy lo việc riêng báo hiếu
Anh em ta hẹn lần sau!

Làm ơn không hòng ơn trả
Em đừng áy náy làm gì
Hãy sống một đời thong thả
Nhẹ nhàng mỗi bước chân đi!

     Ngày 12/8/2015.

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

Em điện anh không nghe.


Chiều nay anh có khách,
Mười giờ đêm mới về,
Ngày mai anh bận họp,
Sáng mốt anh về quê!

Em điện không bắt máy
Chắc là em rất buồn
Anh thấy lòng áy náy
Nỗi niềm ai lệ tuôn!

Nơi ấy trăng còn sáng
Trời đêm tỏa ánh hồng
Ánh bình minh bảng lảng
Có một người sang sông.

Khoảnh khắc như dần vỡ
Phía xa mặt trời lên
Bóng ai cười hớn hở
Ẩn hiện người không tên.

Người ấy không cần đến
Nỗi lòng luôn lấp đầy
Tình yêu không bờ bến
Cho mùa hoa trái sai!

Em hiểu điều chưa nói
Để lòng vơi nỗi buồn
Đừng để ai đau nhói
Trong lòng giọt lệ tuôn!

 Đà Nẵng-Quế Hiệp 10/8/2015.

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2015

Ca Dao.

Thôi đừng buồn nữa nghe em
Có thương có ghét có đêm có ngày,
Có mỏng ắt phải có dày
Có ngọt bùi có đắng cay tủi hờn.

Đã đi qua dãy Trường Sơn
Đã nghe cuộc sống giận hờn vang ngân
Dẫu cho nguyền rủa ngàn lần
Người thân lại gặp người thân nghẹn ngào!

Làm sao ai nỡ làm sao
Ở đời như giấc chiêm bao ở đời
Dù trong bão tố tơi bời
Ghét người rồi lại thương người đấy thôi!

Nói lời thì hãy giữ lời
Để mai sau cho cuộc đời thẳm sâu
Xa nhau giữ trọn lời nhau
Tiên Rồng không lẫn vào đâu mà buồn!

Ca dao

Bây giờ người ấy về chưa
Chiều nay bên ấy nắng mưa thế nào?

Ta đi qua đến bên Anh
Sông Thêm ngắm mãi lại thành sông Dơ.

Chiều nay Cung Điện Hoàng Gia
Đón bao nhiêu kẻ không nhà lang thang.

Thiên Nga trắng, Thiên Nga đen
Bao nhiêu quan khách bon chen giữa đời.

Tàu điện dưới mấy tầng sâu
Lỡ người thân lạc biết đâu mà tìm.

Chúng con đi bộ lang thang
Bỗng gặp nhà hàng Bác ở năm xưa!
Trời đang nắng bỗng đổ mưa
Một trăm năm trước nhặt thưa nơi này
Đêm đêm lạnh cóng đôi tay
Bao nhiêu cực nhọc ai hay sự đời
Để cho con được nên người
Để hôm nay đến giữa trời Luân Đôn.

Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

Mỹ Hoa đã về.

Thế là con đã về rồi
Thời gian trôi bốn năm trời quá nhanh
Kể từ con được đi Anh
Mẹ cha, các chị tâm thành ước ao
Đường đời muôn nẻo thấp cao
Khó khăn dù có thế nào cũng qua!

Trả ơn cho mẹ cho cha
Mong con thành đạt mới là con ngoan
Nay con về lại bình an
Mẹ ba phấn khởi xóm làng vững tin
Đường đời vững bước đi lên
Dẫu trong thành đạt không quên những ngày
Mẹ cha, bè bạn, cô thầy...
Chắc chiu có được những ngày thành công....

                Kỷ niệm ngày Mỹ Hoa
Tốt nghiệp Đại học từ Anh Quốc về Việt Nam.
               Ngày 2/8/2015.


Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

Phương Tây.

Phương Tây hiện đại nhất: Luân đôn,
Niu-giooc, Pa-ri... nức tiếng đồn,
Không tiền, không tiếng, không quen biết
Lạc giữa Châu Âu sợ hết hồn!


Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Ca Dao con cò.

Thương thay thân phận con Cò
Lên bờ bị chửi, xuống đò bị la,
Bị đánh nát hết thịt da
Đêm nằm nhớ mẹ thương cha tủi hờn.

Anh Cò bay về hướng tây
Dắt theo mấy ả hây hây má hồng.
Anh Cò bay về hướng đông,
Dắt theo mấy ả má hồng hây hây.

Con Cò béo mập tròn quay
Hỏi ai mang đến cho mày thịt, cơm.
Mùa đông Cò có ổ rơm
Mùa hè Cò có gió nồm thổi vô.

Anh Cò hiền khổ hiền khô
Chiều qua chợt thấy dắt bồ đi chơi
Tiếng đồn vang khắp mọi nơi
Rằng nay Cò đã đổi đời sang trang.







Sông Thêm.

Sông Thêm nước chảy đục ngầu
Cái chân thì mỏi cái đầu thì đau
Bộ hành khách giục đi mau
Từng đoàn người nối đuôi nhau kéo dài

Sông Thêm chưa có cầu quay
Mà có Cầu Tháp nối dài hai bên
Từng đoàn người kéo nhau lên
Cây cầu giản dị, đứng bên cây cầu.

Sông Thêm nước vẫn đục ngầu
Trên sông tấp nập ghe tàu vào ra
Khách Tây cho chí khách Ta
Ngắm sông thì ít, ngắm hoa thì nhiều.

Sông Thêm đêm xuống yêu kiều
Mấy cô môi đỏ dập dìu vào ra...

         Ngày 18/7/2015.

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

Xe duyên.

"Chòng chành như nón không quai
Như dây không buộc như ai không chồng",
Một đời trang điểm má hồng
Chỉ mong kiếm được tấm chồng như ai.

Chòng chành một nón hai quai
Quai trong thì đứt, quai ngoài thì lơi
Ông Tơ sao khéo chọn người
Quai thao lại chọn nón cời xe duyên.

Lệch đôi nên bước nhầm thuyền
Quạ đen lại ngỡ thuyền quyên dịu dàng
Một lần lỡ bước sang ngang
Mong đừng lẫn lộn giữa vàng và thau.

Chòng chành cái nón quai thao
Thương em dẫu đến chốn nào cũng thương!

                 Ngày 28/7/2015.


Thế rồi.

Thế rồi người bỏ ra đi
Lặng tăm con cá biệt ly, thế rồi
Bên sông in bóng ai ngồi
Phía xa trăng lặng một người bên sông.

Thế rồi qua một mùa đông
Một mùa lá rụng người không quay về
Thế rồi ta mới được nghe
Làng bên người ấy đi-về có đôi.

Thế rồi trăng bỗng lẻ đôi
Áng mây xé toạc khoảng trời làm hai
Thế rồi ai chẳng chiều ai
Để sao hôm tỏ sao mai lại tàn.

Ngày 8/7/2015.

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2015

Hãy nói lời thương.

Anh hãy nói "ngày mai trời sẽ sáng"
Anh nói rồi từ hơn chục năm nay
Ai nghẹn ngào từ giây phút chia tay?
Tim giục ngã khi nói lời ly biệt.

Em có biết nỗi lòng ai tha thiết
Ngóng trông ai từng phút từng giờ
Cứ mỗi đêm về lòng cứ ngẩn ngơ
Trông hoa sữa cứ rơi rơi từng cánh.

Trong sâu thẳm không bao giờ kiêu hãnh
Nơi lòng ai giấu kín một phương trời
Nói cùng ai người ấy nói nhiều rồi
Lời tâm huyết thay cho lời sáo rỗng.

Đâu phải thế-một cánh diều bay bỗng
Giữa không trung tiếng sáo vút trời mây
Biết bao giờ tay nắm được bàn tay
Để thấu hiểu một khoảng trời xa cách.

Một mai kia ai giữ hồn trong sạch
Nơi Diêm Vương không đứng trước quan tòa
Đến mai sau ai thất vọng vỡ òa
Tim không vỡ nơi mối tình trong trắng.

Để hôm nay ai một mình im lặng
Bước chân đi lặng lẽ cuối đường xa
Thôi chắc rồi ai nhớ đến người xa
Lòng vọng ước đâu con đường dĩ vãng...

Ngày 2/7/2015.

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

Họp lớp.

Mấy chục năm rồi nay ta mới gặp nhau
Bao chuyện kể tóc trên đầu đã bạc
Nhìn đắm đuối nơi đầu mày cuối mắt
Bàn tay ai xiết chặt lấy bàn tay.

Đâu dễ gì có cuộc gặp hôm nay
Mỗi người ở một phương trời xa lắc
Dẫu tình thương chưa bao giờ phai nhạt
Hình bóng ai luôn có ở tim ta.

Tốt nghiệp rồi mỗi bạn một phương xa
Lăn lộn sống trong cuộc đời bề bộn
Vẫn thương nhớ chưa bao giờ lẫn lộn
Bóng hình ai lớp ấy một phương trời.

Trong tim ai in đậm những con người
Ở thời khắc trăm ngàn điều khốn khó
Vẫn căm cụi chưa bao giờ từ bỏ
Ước mơ xa nhen nhóm tự bao giờ.

Cuộc sống hôm nay ào đến bất ngờ
Mới chớp mắt ba mươi năm có lẻ
Đâu luồng gió phía sau trường rong nhẹ
Để hôm nay còn mát giữa trưa hè.

Hơn cả tình yêu - tình đồng chí - bạn bè
Tim cột chặt lời ngây thơ trong trắng
Ai còn nhớ giữa trưa hè ngợp nắng
Đất làm kênh ai giúp kéo lên bờ.

Thời gian trôi lâu đến không ngờ
Nay gặp lại thành ông bà cha chú
Lời hàn huyên biết bao giờ cho đủ
Mai xa rồi ai nhớ mỗi mình ai!?..

Kỷ niệm ngày họp lớp 27/6/2015.
Tam Kỳ 6/1980 - 6/2015.

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Ca Dao.

Được bên em chỉ một lần
Cho ngây ngất đến muôn phần ngất ngây.

Xa xôi chi đó mà hờn
Nhạc hay đâu sợ tiếng đờn lạc cung.

Bạn lưu lạc tận xứ người
Quê cha đất Tổ một đời ngóng trông.

Đường dài ngựa mỏi chân phi
Nhắn người quân tử chớ đi đường vòng.

Người về chiếc bóng lẻ đôi
Ngàn mây che khuất mặt trời thương ai.

Gió đưa mây đến cuối trời
Mây đưa đẩy gió ngỏ lời thương ai.

Người nằm chiếc võng cong cong
Người đi biền biệt ngóng trông một người.

Ai đi về cuối chân trời
Đêm khuya đơn chiếc một người ngồi trông.

Nhờ ai vá áo cho ai
Mỗi đường kim chỉ một hai tâm tình.


Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

Phải chăng người họ Sở?

Rồi một ngày người ấy sẽ quên ta
Ai dạo bước trên con đường vắng lặng
Đầu không nón dưới khung trời đầy nắng
Mang trong mình thăm thẳm cách ngăn sông.

Có một người cuối hạ buổi đò đông
Chân bước nhẹ lòng tái tê nhung nhớ
Ừ thôi vậy phải chăng người họ Sở
Gót quay lui không nói chỉ đôi lời.

Vực thêm sâu ngăn cách giữa hai người
Người trông ngóng, nơi một người quay mặt
Để giây phút lòng ai đau quặn thắt
Gửi lời thương đâu đến phía trời xa.

Rồi một ngày người ấy chắc quên ta
Ta lặng lẽ bước theo mình chiếc bóng
Lòng nung nấu một nỗi niềm cháy bỏng
Khắc thêm sâu kỷ niệm cả một thời.

Bước chân xa người quá kiệm lời
Ai trông đợi một đôi lời giải thích
Ngồi lặng lẽ giữa đêm khuya cô tịch
Ngôi sao xa vắng lặng cuối trời xa.

Thôi chắc rồi người ấy đã quên ta...

Ngày 24/6/2015.

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Hoa sữa-có người quên

Có một mùa hoa sữa nữa trôi qua
Dòng sông nhớ chưa bao giờ cạn nước
Ai quên mất những lời hẹn ước
Để riêng ai sớm tối một đi về.

Có một mùa hoa sữa nữa đê mê
Hương ngào ngạt tỏa bên đường xa vắng
Người lữ khách đứng trông ai thầm lặng
Hoa cứ rơi, rơi mãi đến vô tình.

Có một mùa hoa sữa lá chênh vênh
Cơn bão lớn thổi hoa bay lá rụng
Người lữ khách đứng bên đường lúng túng
Gió mưa bay, người ấy ở phương nào.

Rồi một ngày cây hoa sữa vươn cao
Như chứng kiến mối tình ai đằm thắm
Người lữ khách đứng nhìn nơi xa thẳm
Dáng ai đi buồn bã cuối con đường.

Đến một ngày cây hoa sữa thương thương
Hương cứ nở mang theo nhiều kỷ niệm
Người lữ khách suốt đêm dài tìm kiếm
Bàn tay ai chai sạm vuốt ve đời.

Để một ngày hoa sữa cứ rơi rơi
Hương không tỏa, tình ai như chợt tắt...

Ngày 23/6/2015.

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Tro tàn cố Quốc.

Nhọc nhằn mỗi bước chân qua
Tha phương cầu thực,quê nhà ai lo
Lời ăn tiếng nói đắn đo
Miến ăn đâu dể,đói no quê người
Mai kia chín suối ngậm cười
Tro tàn cố Quốc một nơi tìm về.

Nhọc nhằn hai tiếng:ly quê
Mỗi năm mấy lược ngóng về quê cha
Tin nhà luống những xót xa
Bao tin bão lụt gửi ra bên ngoài
Ở đâu cuối đất cùng trời
Thương quê,thương Nước,thương người thân yêu.

Nhọc nhằn là biết bao nhiêu
Xa quê ai chẳng nghỉ nhiều đến Quê!

Ngày 22/6/2015.

Cao Dao-Vợ rên.

Thôi đừng rên nữa vợ ơi
Vợ mà rên quá tìm nơi chồng chuồn.

Vợ rên từ sáng đến chiều
Nhưng trong lòng vợ rất yêu gia đình.

Chồng đi ăn nhậu một mình
Ở nhà mình vợ thiệt tình rất lo.

Chồng đi ăn nhậu liêng miên
Ở nhà mình vợ không điên củng khùng.

Chồng đi trăm nẻo đường xa
Để riêng phần vợ ở nhà thêm lo.

Vợ chông vai ấp má kề
Đi đâu rồi củng nhớ về vợ yêu.

Vợ ai tập tễnh có bồ
Chỉ riêng vợ Bậu hiền khô ở nhà.

Chồng ai bên xóm có bồ
Để cho vợ Bậu,chửi :đồ bỏ đi.

Quê hương-Nỗi nhớ.

Cứ mỗi lần xa cách
Thấy quê hương càng gần
Dẫu muôn ngàn thử thách
Luôn hướng về người thân.

Bạn ở nơi đất khách
Còn bao điều khó khăn
Muốn giữ mình trong sạch
Vượt qua bao nhọc nhằn.

Nổi nhớ thường có cánh
Quê hương về trong mơ
Cho lòng ai kiêu hãnh
Niềm vui đến bất ngờ.

Ai đến nơi chưa đến
Ai về chốn cần về
Một tấm lòng thương mến
Một tấm lòng vì Quê!

Ngày 22/6/2015.

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Cao dao

Hai ngày nghỉ trôi qua mau
Người yêu không gặp ruột đau mấy lần.

Người yêu gặp chẳng muốn chào
Đầu mày cuối mắt chỗ nào củng thương.

Đi ngang qua ngỏ người yêu
Trông vào thấy cảnh khổ nghèo mà thương.

Nhà ai cửa đóng then cài
Có con chó giữ thấy người củng lơ.

Có con chó giữ ngoài hiên
Người yêu qua lại ngó nghiên mấy lần.

Chẳng thà không gặp thì thôi
Chứ đã gặp rồi chẳng nói được chi.



Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Bạn cũ đến thăm.

Sáng nay bạn đến thăm ta
Bao nhiêu là chuyện tuông ra dập dồn
Hai mươi năm mấy tiếng đồn?
Mái đầu nay đã pha sương nữa rồi
Làn da thấp thoáng đồi mồi
Nhìn hai con mắt thấy lồi nhiều hơn
Đâu còn trong trẻo tiếng đờn
Củng không so thiệt tính hơn nữa rồi.

Lặng yên dáng bạn nghiên ngồi
Hồi lâu chỉ nói đôi lời phân bua
Ở đời nhiều chuyện hơn thua
Phủ lên đời bạn bốn mùa lưới vây
Công danh bỗng lộc có đầy
Chỉ riêng hạnh phúc như dây đờn chùng.
Nắng soi nét mặt lạnh lùng
Ẩn trong khóe mắt tận cùng nỗi đau.
Ngày 20/6/2015.

Ca dao tuổi già.

Chuyển trời viêm họng nên ho
Suốt đêm không ngủ nằm co một mình.

Có đau mới thấm nỗi buồn
Đừng tin lời hứa con buôn thật thà.

Nghỉ mình nay tuổi củng già
Năm năm lên chức gọi bà xưng ông.

Ốm đau việc chẳng đặng đừng
Tuổi già bệnh tật ai dừng được đâu.

Nào ai tránh được tuổi già
Thời gian cứ vận vào ta từng ngày.

Mỗi ngày tuổi cứ nhiều lên
Bao nhiêu bệnh tật không tên kéo về.

Tuổi xuân nhanh chóng trôi qua
Ngoái đầu nhìn lại cái già đến sau.

Tuổi già bệnh tật ốm đau
Thương nhau chăm sóc lấy nhau trọn đời.

Chớ khoe mình khỏe mình ngon
Ốm đau quặc quẹo nhờ con họ cười.

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

Ca Dao

Vợ về quê ngoại sáng nay
Ở nhà mình bậu cả ngày buồn thiu.

Cần Thơ anh đến mấy lần
Nước trong gạo trắng giữ chân anh rồi.

Ai về nhắn với Cần Thơ
Phương xa có kẻ ngóng chờ người thương.

Cần Thơ nay đã có cầu
Qua sông lữ khách còn đâu lụy đò.






Người ấy-Cần Thơ.

Người ấy đâu rồi có mở "Vừng ơi"
Hay quên mất điều khi chiều ta dặn
Con gái Cần Thơ tóc dài da trắng
Để ai qua lòng trĩu nặng thương thầm!

Con gái miền sông nước tuổi đang Xuân
Dáng vương thẳng tựa cây bần cây đước
Ánh mắt ấy không nơi nào có được
Ẩn bao điều muốn nói,nói cùng ai?

Ta ước gì về lại tuổi ba hai
Để nắng gió Miền Tây da sạm
Thiếu dũng khí còn đâu can đảm
Để bơi xuồng xuôi ngược khắp Miền Tây.

Đã một thời ta Lang bạc đó-đây
Lòng luôn hướng về bao miền đất lạ
Thời gian trôi,mang theo hết cả
Để bây giờ nhìn lại thấy bâng khuâng.

Chẳng bao giờ vĩnh viễn có mùa xuân
Để người ấy một đôi lần lưu luyến
Mở "Vừng ơi" đêm, ngày luôn hiện
Ở phương xa người ấy vui nhiều!

20h ngày 17/6/2015.

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

Tặng Anh Định ngày về quê.

Chiều nay bạn mời đi nhậu
Ngại ngùng không muốn nhấc chân
Phải đâu đất lành chim đậu
Bước đi mỗi bước ngại ngần.

Vẫn biết đường xa khuất lối
Nẻo về ai đưa bước cho
Thủy chung lòng ai không đổi
Sông sâu ai có lụy đò.

Mỗi bước đường xa khắc khoải
Trông hoài chuông điện thoại reo
Mai mốt có người chợt hỏi
Ai về ai ngóng trông theo.

Người ở phương trời xa lắc
Vì quê mỗi năm đôi lần
Đêm đêm trông vời phương Bắc
Quê nhà còn mấy người thân.

Nắng tắt đỗ dài chiếc bóng
Ai về dáng đi liêu xiêu
Đêm xuống mặt đường tỏa nóng
Nhắc thầm phía ấy người yêu.

Đất khách quê người gắn bó
Vì ai sau trước một lòng
Nơi ấy đèn khuya mờ tỏ
Hết lòng gạn đục khơi trong!

Ngày 15/6/2015.

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Viết cho Mười Ngọc Hồi- Công Tum.

Ấu thơ em quên hết rồi
Trung niên Gặp lại ta ngồi bên nhau
Chiến tranh muôn vạn khổ đau
Mồ côi ta sống bên nhau nhọc nhằn
Tháng ngày thiếu mặc,thiếu ăn
Cuộc đời vùi dập nhược bằng không tha.

Bốn mươi năm đã trôi qua
Bây giờ gặp lại nên bà nên ông
Đường đời đâu chỉ màu hồng
Chắc chiu tay bế tay bồng như ai?
Quê người đầy rẫy chông gai
Mong em sớm tối là người chỉn chu.
Em nên thêm bạn bớt thù
Mai kia về cuối mùa thu an lòng.

Chớ đa mang,chớ đèo bòng
Để đời chung thủy đục trong với đời
Thương em anh dặn mấy lời
Em nên mãi mãi là người thủy chung!

Ngày 13/6/2015.



Ca Dao Vợ-Bồ.

Ai về nhắn với Công Tum
Một Ghè cho vợ,một Chum cho Bồ.

Gọi Bồ là để vui thôi
Dể chi bằng vợ sống đời bên nhau.

Bồ là cơn gió thoảng qua
Vợ là tất cả ngày qua tháng về.

Bồ thêm rắc rối hằng ngày
Vợ là đường mực thẳng ngay suốt đời.

Đừng nên cho vợ biết bồ
Nhọc nhằn muôn nẻo ước khô đường đời.

Vợ là vợ của riêng ta
Bồ là là bồ của muôn nhà dùng chung.

Không nên lấy vợ làm bồ
Kẽo trong muôn một la đồ bõ đi.

Vợ là vai ấp má kề
Ai chê vợ mặc,ta thề bên nhau.

Bồ như lữ khách qua đường
Vợ là tất cả tình thương sớm chiều.

Bên bồ bên vợ tính sao
Trai khôn biết tính thấp cao đường đời.

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2015

Bạn Ta ốm.

Lúc khoẻ ta mời bạn nhậu
Ốm đau ta đến thăm nuôi
Ban bè nào ai nghỉ xấu
Cùng nhau chia ngọt xẻ bùi.

Quen nhau từ thời thơ ấu
Quý nhau từ lúc thiếu thời
Tấm lòng mỗi người nung nấu
Nhẹ nhàn thanh thảng rong chơi.

Nhiều lúc dận hờn bạn cáu
Chỉ vì câu nói không đâu
Nhưng mỗi tấm lòng đau đáu
Ra về lòng bạn nhói đau.

Những điều ta không thể nói
Hiểu nhau từ những cái nhìn
Sâu thẳm bao điều cần hỏi
Mỗi người ôm một niềm tin.

Ngày 12/5/2015.

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

Ca Dao công sở.


Cơ quan cứ họp là ăn,
Mấy cô phục vụ bê,bưng suốt ngày.

Từ ngày có cái vân tay,
Đêm đêm mất ngủ ngày ngày mất ăn.

Ngày nào củng giống ngày nào
Sáu giờ mười phút là vào cơ quan.

Cơ quan nay đã đông người
Tụm năm tụm bảy nói cười vô tư.

Đã rằng vì nước vì dân
Ai kêu cũng dạ,khi cần có ngay.

Họp hành kiểm điểm liêng miên.
Thần kinh ai yếu không điên củng khùng.

Cơ quan nhiều việc không tên
Người yêu có hẹn,ngày lên một lần.

Mỗi ngày có chục công văn
Văn thư đánh máy nhọc nhằn có dư.

Khách vào chưa đi khách ra
Uống ăn dồn dập,kêu ca mệt người.

Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

Thương quê khổ cực.

Mỗi lần về thăm quê hương
Là một lần thấy tình thương thêm đầy,
Nhớ quê từng tháng từng ngày
Thương quê từng phút, từng giây,từng giờ!
Quê nghèo từ những giấc mơ
Bao niềm hy vọng,cứ chờ ngày mai!?
Hết lòng giúp được cho ai
Dẫu cho đèo dốc chông gai ngại gì!

Nhớ quê tháng tháng ngày ngày
Thương quê từng phút,từng giây,từng giờ.

Ngày 8/5/2015.

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

Ca Dao mẹ ru

Bà ru mẹ những ngày xưa
Thấm vào da thịt bây giờ ru con.
"Ngó lên trên núi trên non,
Bò mẹ té xuống bò con gãy sừng...
Ngó lên trên núi trên rừng,
Bò mẹ té xuống gãy sừng bò con"
Câu ca ngày trước vẫn còn
Thấm vào xương tủy cho con nên người
Mai kia con bước vào đời
Lắng trong tiềm thức có lời mẹ ru
Mùa xuân cho chí mùa thu
Xóm làng vọng tiếng mẹ ru thuở nào
Trăng vàng treo tận trời cao
Cánh cò bay lả ngấm vào đời con...

Ngày 7/6/2015

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Viết cho Mỹ Hoa.

Bốn năm nhanh chóng trôi qua
Chờ ngày sum họp cả nhà đông vui
Má ba tuổi củng lớn rồi
Các con thành đạt nên người như ai
Đường đi phía trước còn dài
Bao nhiêu cảng trở chông gai nhọc nhằn
Ba mong con giữ thăng bằng
Dẫu trong khổ cực khó khăn ngại gì.


Đường Đời muôn vạn nẻo đi
Sá chi đường chậc ngại gì núi sông
Đời ba gian khó chất chồng
Vượt qua vạn núi trăm sông hiểm nghèo
Một tay ba, một mái chèo
Gia đình,bè bạn...Vẫn theo đến giờ.
Vẫn vui tươi, vẫn làm thơ
Vẫn yêu thương đến bây giờ,thủy chung.


Á-Âu con đã vẫy vùng
Vì ham hiểu đến tận cùng cạn sâu
Dấn thân khắp chốn trời Âu
Bốn năm củng đã đủ lâu quê người!
Tiếng thơm gắng để cho đời
Mong sao con được là người nên danh
Công ơn dưỡng dục sinh thành
Ơn Trời, hạnh phúc sẻ dành cho con!

Ngày 6/6/2015.

Anh Xuân về nơi cát bụi.


Thế rồi anh củng ra đi
Về nơi các bụi không gì cảng ngăn!
Đất nghèo quê anh Tam Thăng
Sướng vui quá ít khó khăn quá nhiều.
Yêu quê,Yêu mãnh đất nghèo!
Bao nhiêu cực nhọc,bấy nhiêu thiệt thòi.
Anh Hùng bao tấm gương soi
Để cho hậu thế rạch ròi trắng đen
Người đời khó đoán sang hèn
Dể đâu nhận biết trắng đen rõ ràng!

Tuổi thơ vùng vẫy dọc ngang
Cuối đời như ánh lữa tàng hắc hiu
Thương anh,thương biết  bao nhiêu!
Đưa anh lòng nặng bao điều nhói đau.
Mong anh về với mai sau
Cỏ cây hẹn ước bên nhau lời thề!

Cuối đời,ai chang về quê!

Kỷ niệm ngày anh Xuân Mất.
4/6/2015.

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

Ca Dao

Anh đi công tác mấy ngày
Ở nhà cửa đóng then cài buồn thiu.

Anh đi công tác nơi xa
Ơ quê bưởi mấy mùa hoa đợi chờ.

Mấy con trăng khuyết trăng tròn
 Trông trăng thương vợ,thương con ở nhà.

Bao giờ cho đến tháng năm
Cứ đến ngày Rằm nhớ vợ thương con.

Ngày qua tháng lại củng nhiều
Bao nhiêu sợi tóc muối tiêu trên đầu.

Người đi không hẹn ngày về
Con tằm lên bủa  tằm chê bủa dày.

Củng đừng khen đó chê đây
Dể  đâu vén được ngàn mây trên trời.

Chim khôn tránh được tên bay
Người khôn tránh được ngũ ngày thức đêm.

Chồng khôn không trách vợ già
Vợ khôn không nói chồng là đồ ngu.

Ba năm chăm một cội tiêu
Ra năm bảy trái người yêu hái dùm.

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

CaDao.

Nắng như đốt lữa bên lưng
Ai kêu cho gạo phải bưng đến nhà.

Con cá hắn nằm dưới mươn
Hắn thấy trời nắng hắn thương con cò.

Con cò đang đậu cành tre
Thấy trời nắng hạng mà se sắt lòng.

Nắng như đỗ lữa xuống đồng
Mẹ còn đang cấy con trông mẹ về.

Mẹ về cái áo bạc màu
Pha nước mẹ uống,đơm trầu mẹ ăn.

Bao giờ cho bớt khó khăn
Đêm đêm ngồi  dưới bóng trăng trông trời.

Nắng nôi khổ suốt một đời
Có ai nghe thấu mấy lời thở thang.

Thế giới -Địa đàn.

Mấy ngày nay bị sốt
Anh nằm vùi ở nhà
Lòng nóng như lữa đốt
Nghỉ bao người phương xa.

Trời nắng như đổ lữa
Thiêu đốt cả trần gian
Hỏi đâu miền đất hứa
Ở nơi nào địa đàn.

Động đất trên Trái đất
Sóng ngầm nơi biển sâu
Tình thương còn hay mất
Hạnh phúc trôi về đâu.

Thượng đế có ngàn mắt
Thánh thần có ngàn tay
Hãy nhìn về Trái đất
Bao cuộc đời lắc lay.

Cầu mong cho cuộc sống
Êm trôi qua từng ngày
Ai đó bớt cao giọng
Nói những điều nhàm tai.

Địa đàn trong thế giới
Thế giới trong địa đàn
Ai sống còn đang gởi
Đọa đày nơi trần gian .

    Ngày 27/5/2015.

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Ca Dao

Cố chăm cây sả sau vườn
Ba năm cắt lá người thương gội đầu.

Bây giờ người ấy ở đâu,
Sài gòn,Hà Nội,Cà Mau,Hoa Kỳ?

Người đi mang cả gió mưa
Người về mang cả tối trưa cùng về.

Bạn qua Đan Mạch,Na Uy
Bạn về mang những điều gì cho ai?

Đừng nghe cái miệng anh Tàu
Bạn mà không khéo là đau một đời.

Lấy chồng Nhật Bản,Triều Tiên
Nếu không có tiền củng có ô tô.

Lấy chồng Hàn Quốc ,Đài Loan
Không giàu thì củng được sang một đời.

Bạn đi lưu lạc xứ người
Đắn cay trăm nẻo,nợ đời muôn phương.

Lâu lâu bạn nhớ về quê
Cây đa,bến nước,lời thề trăng soi.

Đường dài ngựa chạy mỏi chân  
Xa quê vẫn nhớ người thân ở nhà.

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

Người ấy đang ở đâu.

Người ấy đâu rồi, có đọc thơ ta
Hay người ấy vùi trong giấc ngủ
Ta như thấy  ai ngồi ủ rủ
Nỗi buồn lo chiếm hết  tâm hồn.

Tưởng như người ngồi trước hoàng hôn
Nhìn hút mắt, chân trời xa lắc
Dáng ưu tư , để hồn trầm mặc
Bao điều lo,ập đến nơi người.

Biết làm sao,muôn nẻo đường đời
Làm xáo động khoảng trời tỉnh lặng
Cầu mong sao bên người im ắng
Để người đi,từng bước, buông dài.

 Thấy chân trời, rọi ánh ban mai
Sẻ hứa hẹn một ngày đầy nắng
Phương trời xa, hồn ai sâu nặng
Trông về đâu,nơi ấy có người.

Cứ lặng im,ai vẫn kiệm lời
Để ai hiểu hơn ngàn lời nói
Những ngôi sao,trăm ngàn dấu hỏi
Gửi về đâu,trên mọi khoảng trời.


      Ngày 22/5/2015.

Huế-Mùa mưa.

Chiều nay ngoài Huế mưa không
Trông trời sấm sét trong lòng ai lo.
Ước gì mưa gió đừng to
Để người ấy  không phải lo mũ,dù
 Bao giờ cho đến mùa thu
ĐèoHải Vân hết mây mù sớm,trưa
 Để Cố Đô ít ngày mưa
Để ai kia vẫn sớm trưa đến trường.

Ta đi đến cuối con đường
Vẫn nghe vang vọng tiếng thương đáy lòng
Trông về phương ấy ai mong!...

           Ngày 22/5/2015.



Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Ca Dao.

Bây giờ người ấy ở đâu
Sao không nhắn gửi một câu ta mừng.

Người đi ta vẫn ngó chừng
Mong sao người ấy nhớ đừng quên ta.

Lên non chặc nhánh củi chà
Gửi ra cho cho bậu,bậu đà biết chăng.

Ta thương bậu mấy con trăng
Bậu đi sao chẳng nói năng mấy lời.

Mấy lời ta gửi cho ai
Không thương đừng để trong tai làm gì.

Ở đời trọng tấm lòng son
Dẫu mai có thác vẫn còn vấn vương.

Người khôn trọng nghĩa quê hương
Người dại lãng tránh tìm đường thoái lui.


Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Thành phố người đông.

Thành phố bấy giờ anh biết không
Phố phương tấp nập những người đông
Người đông như kiến đi như kiến
Như kiến người đông như kiến đông!

Thành phố bây giờ hơn mọi khi
Phố phường tấp nập những người đi
Người đi như kiến đông như kiến
Như kiến người đi như kiến đi.

Thành phố ngày mai sẻ tốt hơn
Phố phường xanh sạch đẹp như sơn
Hằng đêm soi bóng bờ sông nhỏ
Nhạc nhẹ vang xa những tiếng đờn!

                 Ngày 17/5/2015.

Đi bộ giảm cân.

Cũng dày cũng mũ cũng bi đông
Chiều đến lang thang dạo mấy vòng
Hóng gió giảm cân người thêm khỏe
Người đi san sát,sát bờ sông
Cứ tưởng chiều qua,chiều đứng đợi
Trông quanh chẳng thấy dáng ai cùng
 Mai kia lớn tuổi đi không nỗi
Chỉ vắng một người ai ngoái trông.

          Ngày 16/5/2015.

Ca Dao

Anh sui minh thật là hay
Trưa nay đám giỗ,sáng nay điện mời.

Nghĩ tinh bên ấy sui gia
Nên mình không chấp ghé qua rồi về.

Hôm qua mình đến thăm ai
Không vào mà chỉ đứng ngoài nhìn vô.

Thương ai hôm sớm chịu buồn
Bước đi mỗi bước sầu tuông mấy lần.

Bao giờ mới hết khó khăn
Không lo cái mặc,cái ăn hàng ngày.

Gió mưa từ núi đỗ về
Thương người khổ cực tái tê nỗi lòng.

Lỡ vươn lấy nợ trần ai
Còn ham chi nữa tình ngoài,tình trong.


Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

Bạn đến thăm,từ Quãng ngãi.

Bạn từ Quãng Ngãi ra thăm
Bao người không uống,cứ nhằm vào tôi
Từng lon tôi uống hết rồi
Người ngồi bên cạnh đổi tôi lon đầy.
Lon lưng tình bạn thêm đầy
Để người ngồi cạnh càng dày tình thương.

Xa nhau cách mấy đoạn trường
Càng xa càng nhớ, càng vương vấn tình
Bây giờ mình tự hại mình
Bao la là bóng với hình ngày xưa!
Ơn trời còn có nắng mưa
Để thời thơ ấu nhặt thưa với tình.

Ấu thơ mình có nhớ mình?
A,B,C,tỉnh Hòa Bình bên nhau
Bữa cơm ít cá nhiều rau
Kỹ niệm xưa đến bạc đầu không quên
Bây giờ sự nghiệp làm nên
Tình xưa anh vẫn không quên ,Hòa Bình!

                  Kỹ Niệm ngày sơ tán Hòa Bình.
                             1972-1973.

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

Viết cho Nghi.

Đã lâu rồi Kỳ không viết cho Nghi
Chiều Nghi đọc những bài thơ Nghi viết
Thời thơ ấu ta yêu đời tha thiết
Đời chê ta-những đứa trẻ bên lề!

Có nhà đâu, để sớm tối đi về
Thiếu áo mặc,cơm ăn rồi vẫn đói
Mỗi tiếng trống như dội ngàn câu hỏi
Mái trường đây,mai mốt biết về đâu?

Vẫn thường mơ tư tưởng lớn Mỹ-Âu
Lòng luôn ước bữa cơm chiều bớt độn
Thời gian trôi,mỗi con đời vẫn lớn
Như mưa sa,như hạt bụi quay tròn.

Dễ gì quên,ký ức cũ luôn còn
Vẫn dữ dội,dù sống trong nhung lụa
Hạnh phúc lớn, đâu chỉ cần tiền, của,
Đâu chỉ cần quyền chức đến vô biên!

Thế giới này còn rất  nhiều kẻ điên
Luôn rao giảng những điều huyễn hoặc
Miệng nhân nghĩa, lòng  đầy gian ác
Ngay trong mơ gieo rắc nỗi kinh hoàng.

Biết đến bao giờ ta mới giàu,sang
Và xóa sạch cả một thời quá vảng
Để lặng lẻ khoảng trời trong sáng
Cho bao niềm mơ ước mai sau!

    Ngày 15/5/2015.


Mẹ Mai-Ba Kỳ.

Vì không ngủ được với ai
Đi đâu cũng dắt mẹ Mai theo cùng
Đêm đêm giúp mẹ mắc mùng
Ngày ngày cùng mẹ ăn chung một bàn
Không cần quyền chức giàu sang
Thuận hòa :chồng vợ,xóm làng,bà con...

Dẫu nay cực khổ vẫn còn
Nhưng vui vì được các con lớn rồi
Mong sao mai mốt nên người
Đem tài đức giúp cho đời nên danh
Nuôi con như của để dành
Mong con khôn lớn trưởng thành như ai.

Đường đi phía trước còn dài
Đi đâu cũng dắt mẹ Mai theo cùng
Dẫu trong cuộc sống vẫy vùng
Gia đình sum họp vợ chồng nhường nhau
Bữa ăn ít cá nhiều rau
Sướng vui xin hãy bên nhau đến già!

               Ngày của mẹ.
                 15/5/2015


Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Em có về thăm phố Hội.

Hội An em có về thăm
Hay là đã bốn năm năm chưa về
Dạo rày thay đổi nhanh ghê
Đường qua lối lại bốn bề phố dăng
Tắc đèn mờ tỏ ánh trăng
Bài chòi khúc hát cung bằng cung thưa.

Em đi đã mấy mùa mưa
Quê người em có nhặt thưa,quê người?
Nơi đâu lắng đọng vòm trời
Là nơi lưu luyến hai người gặp nhau.
Dẫu là biển rộng sông sâu
Hai người ở tận hai đầu nhớ thương.

Con tằm mấy sợi tơ vương
Lá dâu là khúc đoạn trường xa xanh
Khúc vui ai vẫn để dành
Cho ai một mãnh trời xanh ngút ngàn
Mai kia đá nát gang vàng
Đường đời vẫn rộng thênh thang,giữa đời!

                Kỷ niệm ngày đi Hội An.
                      13/5/2015.

Lưu luyến khách đường xa.

Đã đôi lần đến đất Quãng quê anh
Em có thấy con người dể mến
Có nơi đâu trên đất này em đến
Mà tình người sâu nặng thế không em!

Viện Cỗ Chàm xưa en có xem
Nơi dân tộc Chăm Pa ghi dấu
Nét trầm tư ngàn đời nay nung nấu
Một nét buồn,một sức sống ưu tư!

Ngũ Hành Sơn em đã đến rồi ư
Biển và núi giao hòa tình tứ
Ở nơi đó ghi vào lịch sử
Phan Hành Sơn diệt Mĩ năm xưa.

Động Huyền Không mây núi dệt baì thơ
Vọng Giang Đài,Vọng Hải Đài cao vút 
Em hãy cố trèo lên một chút
Đường lên trời nơi rất trang nghiêm..

Còn ở lâu em phải đi thêm
Phố cỗ Hội An,Mĩ Sơn Thánh địa
Bao sự tích ghi đầy ý nghĩa.
Của con người,của Đất Quãng thân thương.

Mai em về với đất mẹ Quê hương
Em có nhớ nơi phương trời xa lắc
Ở nơi đó tình người tình đất
Rất đậm đà lưu luyến khách đường xa! 

         Đà Nẵng ngày 13/5/2015.
 

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Ca Dao Quê Tôi

Quê tôi bao bọc núi khe
Lâu lâu mới được ghé về thăm qua.

Quê tôi nói giọng Sài Gòn
Dẫu đi xa sống vẫn còn" mầy, tau"!

Hai Làng Lộc Đại:Bắc-Nam
Thương quê nghèo khổ biết làm sao đây.

Lộc Đại nói tiếng Sài Gòn
Đến nay nơi ấy vẫn còn"Vậy Sao"!

Lộc Đại có Hồ Suối Tiên
Người dân nơi  ấy vừa  hiền vừa thương!

Quê tôi sát núi Hòn Tàu
Người dân nơi ấy không giàu nhưng sang.

Ai về Lộc Đại quê tôi
Dựa lưng vào núi Hốc Xôi,Hòn Tàu!

Người đi năm não năm nào
 Vẫn nghe tiếng nói ngấm vào thịt da!


Người dân quê tôi

...Anh chưa đến quê tôi anh chưa biết
Quê tôi còn nhiều cái hay
Người dân quê tôi
Tay bằng miệng,
Miệng bằng tay
Lam lũ suốt ngày
Để có cái ăn cái mặc
Trong chiến tranh một lòng chống giặc
Bảo vệ từng tất đất quê hương.

Người dân quê tôi một nắng hai sương
Dẫu trong thời bình còn nhiều gian khó
Chỉ một làng rất nhỏ
Nói tiếng Sài Gòn !
Từ ngàn xưa nay tiếng nói vẫn còn
"Mầy đang làm gì vậy?"

Tôi đi khắp nơi nhưng chưa thấy
Nơi nào nói tiếng  giống quê tôi.
Nhiều núi,nhiều đèo
Nhiều khe,nhiều dốc!
Nhiều nỗng ,nhiều rộc
Nhiều gò,nhiều dương ...!

Nhiều căm thù nhưng cũng lắm yêu thương,
Cả những người không quen biết
Người dân quê tôi yêu tha thiết
Cuộc sông bình yên!
Nhưng tự ngàn xưa chiến tranh liêng miên
Làm con người tiều tụy
Con gái bây giờ ít ngây thơ thùy mị
Với tiếng cười trong veo.

Con cháu sau này chắc cũng tiếp theo
Nói tiếng" Sài Gòn giữa lòng Đất Quãng"
Lòng dân quê tôi luôn trong sáng
Như Tổ Tiên mình thủy chung!

              Lộc Đại-Đà Nẵng,
               Ngày 10/5/2015.





Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

Vần thơ chú tặng.

Mấy vần thơ nhỏ chú trao
Cháu mang từ đất Thượng Lào đến nay
Vần thơ tuy chẳng được hay
Nhưng sao lòng cháu như ngây ngất tình
Chiến tranh bom đạn thập thình
Chú ngồi chú chép một mình giữa trưa!

Thượng Lào vùng đất ít mưa
Đem theo từ bấy đến giờ,thủy chung!
Vầng thơ giản dị vô cùng
Khơi bao mơ ước tự vùng khơi xa
Bởi chưng trời đất bao la
Để cho chú cháu vẫn xa đến giờ!

Ngọt ngào sao mấy vần thơ
Đi theo đời cháu đến giờ vẫn thương!

              Ngày 10/5/2015.



Các cháu Miền Nam

Gặp các cháu buổi chiều Xuân nắng nhạt
Giữa đất Lào lòng dào dạt yêu thương
Nhìn các cháu đàn chim non trẻ
Của miền Nam đất lữa Thành đồng
Chúc các cháu lên đường mạnh khẻo
Mang tuổi Xuân xây dựng tương lai!

          Chú Dương Xuân Dược.
        Miền Thượng Lào 5/1972,
             Đà Nẵng 5/2015.

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

Ca Dao

Dể gì ta hiểu được nhau
Qua đôi câu chữ không đầu không đuôi.

Nhắn tin cho bạn phương xa
Tin đi để lại lòng ta rối bời.

Bây giờ bạn sống ra sao
Bao nhiêu tin nhắn rơi vào lặng im.

Ước gì là một cánh chim
Để ta tung cánh đi tìm người thương.

Mai kia ta trở về già
Hỏi ai còn nghỉ đến ta bây giờ.

Ngỡ ngàn khi nhận được tin
Người yêu nay đã dứt tình ra đi.


mời nhậu-xỉn.

Khi đi bảo uống hai lon
Đến khi uống xỉn vẫn còn mở thêm
Uống cho đến lúc say mềm
Vẫn còn í ới mời thêm bạn bè
Dể đâu ai nói ai nghe
Mạnh ai nấy uống khi về liêu xiêu
Lên xe hai mắt liêu riêu
Ra oai thể hiện đủ điều...chưa say!


Về đến nhà đã là may
Rủi sao nhắm mắt xuôi tay lìa đời
Trách chi miệng  thế gian cười
Dẫu sao mình cũng là người như ai
Cầu trời mãi được lai rai
Bên chai rượi với một hai dĩa mồi!
Nghỉ ra rất cảm ơn đời
Cho ta còn được là người như ai!

          Kỷ niệm ngày nhậu xỉn,
                    7/5/2015.

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Nghỉ lể.

Cả kỳ nghỉ Lể vừa qua
Mỗi ngày phải nhậu đến ba bốn chầu
Mỏi lưng đau bụng nhức đầu
Đi đâu cũng ngại ngồi đâu cũng buồn
Mỗi khi điện thoại đổ chuông
Lơ mơ mặc kệ không buồn nhấc tay
Nằm lên nằm xuống cả ngày
Hết say buổi sáng lại say buổi chiều
Mấy lần lỡ hẹn người yêu
Dỗi hờn khi gặp đủ điều thanh minh

Nghỉ ra mình tự hại mình
Một kỳ nghỉ lể thất kinh một đời.
Nói ra thiên hạ chê cười
Dể đâu tránh được miệng người khen chê...
Nên buồn,buồn đến thảm thê!

          Kỹ niệm kỳ nghỉ lể.
           Ngày 3/5/2015.

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

Cao Dao

Thời gian vùn vụt trôi đi
Gặp nhau chưa nói được gì đã xa.

Mấy ngày nghỉ lể qua nhanh
Hết có khách,lại loanh quanh trong nhà.

Bây giờ người ấy thế nào?
Bao nhiêu tin nhắn rơi vào lặng im.

Cà phê mỗi sáng bạn mời
Không đi không được chịu lời khen chê.

Bốn mươi năm mới gặp nhau
Nhìn ai cũng thấy mái đầu bạc phơ.

Bốn mươi năm vụt qua nhanh
Bao người bạn cũ nay thành người xưa!

Ai về trường Bảy năm xưa,
Bốn mười năm mấy ắng mưa vẫn chờ!

Ngày mai về lại Quê hương
Mỗi người mỗi ngã ai thương đến mình.
Ngày mai về với gia đình
Hỏi ai còn nhớ đến mình nữa chăng!
Về Quê muôn vạn khó khăn,
Học hành,đi lại,ở, ăn... trăm điều...

Bốn mươi năm một cánh diều
Vút bay cao,để tiếng kêu ....xa dần!

Kỹ niệm,30/4/1975-30/4/2015,
       Nam Hà-Đà Nẵng.



Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

Viết cho Sơn

Thế là Nên đã đi rồi!
Bỏ Sơn ở lại giữa đời bơ vơ
Sơn như ngọn cỏ vất vơ
Trôi theo ngọn gió vật vờ hôm mai
Tháng ngày biết cậy nhờ ai
Mặc  cho tháng rộng ngày dài thênh thang
Đèo bòng ắc phải đa mang
Sơn như một đốm lữa tàng lắc lay
Cuộc đời dể mấy tầm tay
Mai sau cuối mát đầu mày vì ai.

Hẹn nhau ở cuối tuyền đài
Sơn-Nên mãi mãi là người thủy chung!

                    Ngày 1/5/2015.


Nồi chè bà Khi.

Cũng vì mấy cốc chè thiu
Cho nên cái bụng đau nhiều bay ơi
Dầu Tây thoa,thuốc uống rồi
Nữa đêm đau bụng đứng ngồi không yên
Hết nằm xuống,lại ngồi lên
Đường ra hố xí gập ghềnh khó đi
Phải chăng tại mẹo bà Khi?
Hay là tạ Ba Duy đánh lừa
Từ nay sắp tới xin chừa
Chè thiu chớ có ăn bừa bay nghe!

          Hòa khánh, 1981-2015.

Viết cho Tâm Châu 5b

Cái hồi em dạy Bình Dương
Mỗi lần công tác anh thường ghé thăm
Thế mà đã mấy chục năm
Anh chưa có dịp về thăm lần nào.

Bây giờ em sống ra sao
Chồng con,công việc,nhà cao mấy tầng?
Công danh em được mấy bằng?
Gia đình em được mấy thằng,mấy con?
Bệnh xưa nay hết hay còn?
Tình xưa em vẫn sắc son với tình.
Thuyền đời biết mấy lênh đênh
Bao nhiêu bến đỗ nặng tình trước sau.

Thời gian cũng đủ dài lâu
Để cho bè bạn quên nhau hết rồi
Trăm năm vật đổi sao dời
Mong sao còn lại tình người xa xưa
Ơn trời còn có nắng mưa
Để cho Trái Đất sớm trưa vẫn còn!.

              Ngày 01/5/2015.

Ca Dao

Ai qua biển ấy cửa Phù
Khéo tu thì nỗi,vụng tu thì chìm.

Ở đời muôn sự lo chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.

Bạn đi không nói một lời
Để ta ở lại cả đời nhớ thương.

Bạn về bên ấy vui không?
Để ta ở lại càng trông càng buồn.

Bạn đi lo việc nước non
Ở nhà phận thiếp ôm con thiếp buồn!

Thiếp buồn vì nỗi chàng đi
Sao chàng chẳng nói điều gì với con?

Chàng đi chân cứng đá mềm
Để cho thiếp đợi lênh đênh con thuyền!

Chàng về lòng thiếp hân hoang
Chỉ mong lòng thiếp vì chàng thủy chung!


Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

Điều ước cuối cùng.

Ước gì nói được với ai
Rằng mai kia có mấy  người chưa quen
Lẫn trong một đám- sang hèn
Dể đâu phân biệt sáng đèn với trăng
Ở đời bao kẻ hung hăng
Dương oai diễu võ nhược bằng,không tha
Lẫn trong đen trắng nhập nhòa
Để cho thiên hạ phôi pha đôi điều
Vượt qua bao kiếp phận nghèo
Mà cho muôn một cánh bèo nỗi trôi
Nhược bằng không được thì thôi
Để ai còn được nói lời nhớ thương!

               Ngày 30/4/2015.



Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Nói với con.

Bao giờ mới được thảnh thơi
Cầm tay ba nói mấy lời với con
Ngày xưa gánh cực lên non
Bây giờ cái cực hãy còn bám ta
Má ba nay tuổi đã già
So ra bằng tuổi ông, bà ngày xưa
Bây giờ cơm thịt dư thừa 
Không vui bằng những muối dưa năm nào
Bây giờ con học lên cao
Đường làng xe đạp lẽ nào con quên
Nỗi buồn đâu dể đặt tên 
Niềm vui đâu cứ bỏ tiền ra mua.

Cuộc đời được mất hơn thua
Công danh bỗng lộc bốn mùa bủa vây
Đêm về nằm nghỉ gác tay 
Quê hương nghĩa trọng tình dày nghe con!

             Ngày 27/4/2015.

Ép mình.

Ép mình để ruột không to
Để tai không điếc để dò không đau
Ép mình để được sống lâu
Để cho con cháu mai sau nên người
Ép mình để sống với đời
Để gặp ai cũng nói cười vô tư.

Ép mình đừng giữ khư khư
Cái điều ích kỹ cũng như cái điều,
Ép mình không được làm liều,
Cũng như không được nói điều vô duyên,
Ép mình cố để  làm nên
Bao điều tốt đẹp không tên ở đời.

Ép mình luôn phải giữ lời
Làm điều tốt cho  mọi người chung quanh!

                Ngày 27/4/2015.

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Gửi anh Minh-Nhàn.

Rượi ngon chọn lúc thảnh thơi
Gắng lo công việc niềm vui vẹn toàn
Mẹ cha tất cả vì con
Vẫn còn vất vã,vẫn còn âu lo!

Nữa đêm gửi nhắn xin trà
Một là bất tiện hai là vô tâm
Anh em kèo cột tình thâm
Thương yêu đùm bọc cỗ mâm nào bằng.

Gửi Châu.

Cảm ơn lời chúc tốt lành
Những gì thánh thiện chú dành cho con.

Mĩ Hoa nhắn tin.

Cúp điện trời nóng sôi sôi
Ba nghe đài má đưa nôi ngoài hè
Chị Nin Chát cười he he
Còn Cu Hiếu thức ngồi nghe điện về.
 

Mĩ Hoa nhắn tin.

Ba Kỳ chống bảo xong chưa
Mà sao sấm dật trời mù đường
Lôi Cu Hiếu ra khỏi giường
Cùng đi chống bảo phố phường được yên!

Gửi Mĩ Hoa:
Bên này mưa bão liêng miên
Không những tốn tiền mà lại thêm lo
Ơn trời thương hại giùm cho
Giảm bớt mưa bão ấm no mới về!

Gửi Mĩ Hoa:
Gửi con ngàn vạn nhớ thương
Xa xôi vẫn nhớ quê hương Tiên Rồng.

Việt Nam Anh Quốc tuy xa
Con luôn thành đạt má ba trông chờ
Mong con có nhiều bất ngờ
Quê hương ba má từng giờ trông mong!


người không quen nhắn tin.

Nợ đời từng hơi thở
Nợ bạn mỗi bước đi
Nợ bao năm tình nghĩa
Nợ lúc gặp khó khăn.
Bạn ơi bạn có hiểu
Tâm tình của ta chăn!

ố Đt,0113707215.

Mĩ Hoa nhắn tin.

Con mong ba má luôn mạnh khỏe,
Đến ngày tốt nghiệp má,ba qua.

Gửi Mĩ Hoa:
Ba mong ngày ấy không còn xa
Sẻ đón con cưng trở lại nhà
Hạnh phúc vỡ hòa ngày sum họp
Nụ cười rạng rỡ nỡ như Hoa!


Chúc ba năm ngựa càng mạnh khỏe,
Gắng sức chăm lo mái ấm nhà.

Mỹ Hoa nhắn tin mừng sinh nhật ba.

Ba Kỳ Sinh nhật hôm nay
Tết Ất mùi cũng hai ngày nữ thôi
Trong nhà đầy thịt và xôi
Để mừng sinh nhật ba tôi:Ông Kỳ!
Năm nào ba cũng lì xì
Trẻ lâu trăm tuổi luôn vì cháu con!

                Ngày 15/02/2015.

Gửi Mĩ Hoa:
Năm nay năm bảy tuổi rồi
Lo gì thiếu thịt thiếu xôi trong nhà
Bốn con,một đứa học xa
Có hai cháu ngoại khóc la suốt ngày.

Cảm ơn lời chúc của con
Đến ngày sinh nhật con còn nhắn tin
Xa xôi cách trở trăm nghìn
Để ba thêm có niềm tin ở đời.

Cho Hiếu:
Con Thằng Bờm học làm thơ
Mấy vần bằng trắc lơ ngơ,Thằng Bờm!

Anh Thảng nhắn tin.

Anh Kỳ không trực làm chi
Ra đây tâm sự ăn mì với tôi
Bốn tám có chỗ anh ngồi
Thái Phiên Đà Nẵng nơi tôi đang chờ.

Gửi Anh Thảng:

Kỳ đi về quê mất rồi,
Cảm ơn anh Thảng chỗ ngồi sáng nay.

Gửi Dũng Tuyên giáo:

Cảm ơn lời chúc của em
Những gì tốt đẹp nhớ đem giúp về.

Gửi số Đt,096.6.066.668
Cảm ơn lời chúc đầu xuân
Kỳ xi gửi lại vạn lần lời hơn.

Gửi số Đt,091.7.801.558.
Cảm ơn lời chúc đầu năm,
Khi mô có dịp ghé thăm anh Kỳ.
Gửi số Đt,094.8.342.359.
Đầu năm gửi nhắn khó xem
Đọc đi đọc lại,biết em gửi gì?
Gửi số Đt,01684990239.
Cảm ơn lời chúc của em,
Mong em khỏe đẹp hơn lên rất nhiều!
Gửi Trang,P.TCHC.
Cảm ơn lời chúc của con,
Năm mùi chú chúc con còn đẹp hơn.
Gửi anh Mười:
Cảm ơn lời chúc anh Mười,
Ra giêng gặp lại nói cười vô tư!
Gửi Lai Thăng Bình:
Cảm ơn lời chúc em Lai,
Mong em ngày tháng rộng dài như Xuân!
Gửi số ĐT,091.4.135.137.
Cảm ơn lời chúc tốt lành
Những gì thánh thiện anh dành cho em.
Gửi số ĐT,091.3.422.233.
Năm mùi bạn chúc con dê
Hể không Dê được,trã về cho ai?
Gửi Sương:
Cảm ơn lời chúc của Sương
Năm Dê trọn vẹn tình thương bạn bè.
Gửi số ĐT,098.3.215.519.
Cảm ơn lời chúc của anh
Bao nhiêu tốt đẹp để dành năm sau.
Gửi số ĐT,0982.436.499.
Cảm ơn lời chúc tốt lành
Những gì thánh thiện hãy dành cho nhau.
Gửi Phụng:
Cảm ơn lời chúc đầu Xuân
Ất mùi năm mới mong gần nhau hơn.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Nghe thơ.

Nghe thơ nét mặt đượm buồn
Trong lòng ai lệ sầu tuông trong lòng
Nhạt nhòa qua ánh mắt trong
Để ai thổn thức nỗi lòng riêng ai.

Đọc thơ câu ngắn câu dài
Câu trong thấm dạ,câu ngoài lạnh da
Câu buồn cho ánh buồn qua
Câu vui rực sáng cửa nhà thêm vui
Câu đau,đau đến ngậm ngùi
Câu thương thương đến phận người phận ta...

Mấy bài thơ mới đọc qua
Cho ai lòng những xót xa thương thầm
Ước gì là kẻ tri âm
Mai kia  ai chẳng hiểu lầm nơi ai.
Đời thơ khúc ngắn khúc dài
Mong sao thơ được nên bài thơ hay.

                Ngày 15/4/2015.

Có được coi người.


Suốt buổi chiều người ấy lặng thinh
Không dám nói hay là không thể nói
Trong cuộc sống có bao điều cần hỏi
Cho riêng người và cho cả mai sau.

Ta bên người có nói được đâu
Bởi cuộc sống có bao điều cần nói
Trang giấy trắng một sắt màu tươi rói
Dáng non tơ chưa vướng bụi trần.

Có được coi người như thể người thân
Ta muốn nói nhưng kiệm lời cần nói
Rồi chợt hiểu đâu dể gì được giỏi
Trong vô vàn duy nhất một điều hay.

Thời gian trôi ai còn nhớ hôm nay
Ai còn nhớ một buổi chiều dông gió
Trăng không sáng nhưng  bầu trời vẫn tỏ
Soi qua từng nét mặt dáng buồn thiu.

Ta bên người nhưng xa biết bao nhiêu
Không với được một khoảng trời xa cách
Không gợn chút áng mây bay rũ sạch
Chỉ còn ai lẻ bóng cuối trời xa.

Ai ra về còn lại mỗi mình ta
Nhìn hút mắt một quãng đường xa với...

             Ngày 15/4/2015.


Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Hướng về trường cũ.

Gửi về miền Bắc thân thương
Từ Quãng Nam đến quê hương Nam Hà
Nỗi lòng biết mấy thiết tha
Yêu thương là tấm lòng ta hướng về
Cô thầy,chú bác bạn bè.....
Bốn mươi năm vẫn còn nghe nỗi lòng
Cuộc đời biết mấy đục trong
Biết bao chìm nỗi long đong phận người
Thế gian vật đỗi sao dời
Vẫn còn lắng đọng kiếp người hẩm hiu

Nghĩ về trường cũ thân yêu
Thương bao nhiêu nhớ bao nhiêu cho vừa
Nghẹn ngào trường cũ bạn xưa
Xa nhau dù mấy nắng mưa vẫn về!

              Đà Nẵng,30/4/2015.


Kỹ niệm một thời.

Những ngày này cách nay bốn mươi năm
Thời thơ ấu bao điều mới mẻ
Trên miền Bắc hướng về cha mẹ,
Nơi miền Nam thay đổi từng ngày.

Có ai biết rằng có ngày hôm nay
Một chớp mắt thời gian trôi vùn vụt
Bao kỹ niệm một thời sách bút
Thời trẻ con bên bạn bên thầy.

Các bạn của tôi ai còn nhớ những ngày
Thức trắng đêm trông về quê náo nức
Cả miền Bắc hướng vào Nam thao thức
Trông từng tin nước mắt chảy ròng.

Có ai trãi qua ngày nhớ đêm trông
Mới thấu hiểu có được ngày thống nhất
Cứ mỗi đêm qua lòng đau quặn thắt
Nỗi niềm lo,lo đến thắt lòng....

Nay cả khoảng trời êm ả xanh trong
Một chớp mắt bốn mươi năm trôi tuột
Ai ao ước có một mùa trong suốt
Như ước mơ ngày ấy ở  Nam Hà.

Nỗi niềm nào trầm lắng sâu xa
Cứ dội đến cơn sóng ngầm khao khát
Cả trong mơ nghe như ai đang hát
Những ca từ thơ ấu thấu tim ai...

           Đà Nẵng-Nam Hà 30/4/2015.




Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Người đang ở đâu.

Không biết bây giờ người ấy ở đâu
Cả đêm trắng nhìn  bầu trời trắng
Dưới màng đêm áng mây trôi lảng đảng
Người ở đâu chung một vòm trời.

Ta đi gần hết cả một đời
Chưa đi trọn trái tim bé nhỏ
Vẫn phản phất nỗi niềm đâu đó
Người ở đâu,dưới khoảng trời nào?

Ta đi tìm chiều rộng chiều sâu
Trong hiện tại và trong quá khứ
Để trong mơ dập dồn con sóng giữ
Ngọn lửa nào thiêu đốt nỗi lòng ta.

Người đang ở  gần hay ở rất xa
Chiều hư ảo,vang vọng lời ai nhắn
Cố gượng bước trên con đường ngắn
Hướng về ai hình bóng xa vời!

          Ngày 12/4/2015.

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

Ngày mai có người đi Huế.

Ngày mai ai ra Huế
Ai ở lại Đà Thành
Chuyện buồn vui ai kể
Dập giờn con sóng xanh.

Người ở tình thương ở
Cho khuất cả trời mây
Nơi ấy ai còn nợ
Một khoảng trống đêm ngày,

Bên này trời đang nắng
Qua đèo trời đổ mưa
Sao thức trời mây trắng
Gió qua hầm nhặt thưa.

      Ngày 10/4/2015.



Người ở nơi kia !

"Có một người ở nơi kia
Vẫn bên vi tính,dẫu khuya vẫn chờ"
" Bên kia" thật quá bất ngờ
Có một người, vẫn còn chờ đêm khuya!
Nỗi lòng ai dể xẻ chia
Để bên kia,dẫu đêm khuya vẫn chờ

Cuộc đời ai biết chữ ngờ
Để mai sau vẫn sửng sờ vì nhau
Bây giờ cho đến mai sau
Khi thương dù đến bạc đầu còn thương.


Ở đời phúc -họa khôn lường
Để cho kẻ dại người thương khó tìm
Người khôn chọn chữ lặng im
Để cho kẻ dại trốn tìm khắp nơi.
Cuộc đời là cuộc rong chơi
Đến mai kia cả cuộc đời trao duyên?

       Ngày 10/4/2015.


Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Lâu ngày Gặp bạn.

Lâu ngày không gặp bạn
Sáng nay bạn đến tìm
Vẫn tấm lòng trong sáng
Hai đứa ngồi lặng im.

Ta hiểu điều không nói
Sống trọn vẹn vì nhau
Lòng thủy chung chiếu rọi
Sau trước chỉ một màu.

Bạn ở nơi xa lắc
Tình thương nào có xa
Đêm về trông hướng Bắc
Lòng ai thấy nhạt nhòa.

Dẫu hai nơi cách biệt
Lòng ai chỉ một nơi
Phương xa người có biết
Mong bạn hiểu cuộc đời.

Bạn nói điều chưa nói
Ta buồn điều chưa buồn
Biết bao điều cần hỏi
Cho cuộc đời mưa tuông.

     quế hiệp 9/4/2015.


Ca Dao

Gặp nhau vui vẻ nói cười
Khi quay lưng lại tỏ lời gièm pha.

Khi thương trăm sự bỏ qua
Đến khi hờn dận đến nhà cãi  nhau.

Khi thương chín bỏ làm mười
Khi ghét dẫu nói ngàn lời cũng không.

Ước gì trẻ lại đôi mươi
Để cho người ấy tỏ lời yêu thương.

Khi thương,thương đến vô tư
Đến khi ghét bỏ gầm gừ hại nhau.

Đói thì ăn cháo ăn rau
Đừng có ăn cắp mà đau lòng chàng.

Khi thương gánh củi lên ngàn
Khi ghét thiếp ốm,mặc chàng không lo.

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

Vì Ai mà uống.

Trưa nay chú uống năm lon
Chiều nay chú uống,vì con rất nhiều
Ở đời bao chuyện ghét-yêu
Thân lươn chi quản khổ nghèo vì đâu
Muối dưa nào ngại mặc dầu
Vì ai, ai thức đêm thâu lục tìm
Hỏi trong muôn vạn con tim
Có nơi đâu cuộc dấu- tìm khơi xa

Mặn nồng hoa có nở hoa
Để trong ánh mắt nhạt nhòa mai sau.

             Ngày 2/4/2015.

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

Mỗi chiều đi bộ.

Thong dong đi bách bộ
Mỗi chiều bên bờ sông
Bao mãnh đời nghèo khổ
Dù sống cũng như không.

Sóng đánh thuyền trôi dạt
Những mãnh buồm xác sơ
Ẩn nét người ngơ ngác
Trôi về đâu vẩn vơ.

Quán sá bày san sát
Khách nhậu ngồi ken dày
Chiều bờ sông gió mát
Không đãi người lấc lây.

    Ngày 1/4/2015.


Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Anh không thể hiểu.

Anh chẳng thể nào hiểu được em đâu
Lời em nói cứ nữa vời khó hiểu
Như mật  rót vào tai dìu dịu
Nghe mên mang sâu lắng tự tim mình.

Anh chẳng thể nào nhắm mắt làm thinh
Dù đã cố kìm lòng không nói
 Bởi ánh mắt như trăm ngàn dấu hỏi
Xiên vào anh đau nhói một bên lòng.

Anh cố để dòng nước mắt chảy vào trong
Cười gượng gạo trước mặt người xa lạ
Để nhịp đập con tim dồn hối hả
 Hướng vào nhau chưa kịp nói đôi lời.

Ai đang tìm điểm tựa một bờ môi
Trong thương nhớ đắm chìm nơi quên lãng...

                   Ngày 30/03/2015.

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015

Ca Dao

Khen ai khéo lặn biển sâu,
Đo miệng con cá uốn lưỡi câu cho vừa.

Cây dừa ra những trái dừa
Người khôn biết mấy cho vừa ,trí khôn.

Người ngay đứng ở đầu thôn
Dẫu trong muôn một tiếng đồn không lo.

Thủy chung dù đói hay no
Ngựa hay dường có quanh co,sợ gì.




Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Cây cao bóng cả không ngồi
Chun ra chỗ nắng,trách trời không râm.

Giáo viên công chức không màng
Lấy anh thợ bạc đeo vàng đầy tay.

Người nghèo tính khí dể chiều
Những người giàu có thì keo kiệt nhiều.

Đêm qua mơ thấy người yêu
Bốn mươi năm biết bao nhiêu nghĩa tình.

Bốn mươi năm chẳng đã qua
Bây giờ mái tóc sương pha hết rồi.

Bốn mươi hơn nữa cuộc đời
Khó ai giữ được nụ cười như xưa.

Bốn mươi năm,một giấc mơ
Bao nhiêu kỹ niệm tuổi thơ ào về.

       Kỹ niệm bốn mươi năm.

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Con chim chăn vịt.

Bình minh dậy có con chim chăn vịt
Bên hàng cây tiếng hót dập dồn
Đây giữa phố phường nào phải nông thôn
"Thằng chan vịt,ơi cái thằng chăn vịt"

Chợt thổn thức cả một thời con nít
Theo cha sớm dậy đi cày
Nay trước nhà củng có hàng cây
Bình minh dậy  con chim chăn vịt.

Tha thiết gọi những ai còn trẻ nít
Dậy nhanh lên chuẩn bị học bài
Tiếng chim còn văn vẳng bên tai
"Thằng chăn vịt,ơi cái thằng chăn vịt"

Tiếng chim gọi khi nhiều khi ít
Nghe nao lòng khu phố  bình minh
Có lẻ nào, ai đó nở làm thinh
Không xao động,tiếng chim trong vắt.

Ừ thôi vậy,Trái đấy này vẫn chật
Tiếng chim kêu vang vọng cả khung trời...

              Ngày 28/03/2015.



Ca dao.

Dù thương biết nói làm sao
Thương ai đi đến nơi nào vẫn thương

Mênh mông là một khoảng đường
Để cho người ấy sầu thương cách vời.

Thương ai lời có nghẹn lờ
Dẫu trong vật đổi sao dời vì ai.

Ở đời muôn vạn chông gai
Mai kia thác xuống tuyền đài,vô tư.



 

Về Quê.

Chú Kỳ giờ đã xỉn rồi
Thương ai chú vẫn còn ngồi đến khuya.
Có một người ở nơi  kia
vẫn bên Vi tính dẫu khuya vẫn chờ
Thương ai lòng vẫn lặn tờ
Để trong muôn một bất ngờ Vì ai?

     Ngày 27/03/2015.

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Hách dịch.

Hãy sống sao cho có nghĩa tình
Chớ vì quyền chức mặt vênh vênh
Mai kia thất thế về hưu sớm
Bè bạn anh em ngoảnh mặt nhìn
Hách dịch cửa quyền không phải lối
Dẫu không vừa ý cũng làm thinh
Còn ở trong lòng không nể trọng
Ngoài đời người ấy đúng là khinh.

                Ngày 26/03/2015.

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Ca dao.

Gió đưa gió đẩy hàng cây
Ai đưa người đến chốn này với ta.

Người về mang đến ngàn hoa
Người đi để lại xót xa nổi buồn.

Trăng non vừa lặng đầu nguồn
Thương ai đứng ở đầu truông ngóng về.

Đầu xuân gió thổi lang mang
Hỡi người quân tử mơ màng xứ mô.

Cây khô xuống nước củng khô
Người ngoan tạo lấy cơ đồ từ không.

Đá vàng muôn dặm không phai
Người khôn muôn dặm một hai củng về.

Người khôn không sợ thời gian
Những người vụng dại nói quàn nói xiên.

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Ra đi lòng cứ dặn lòng
Dẫu trong muôn một còn mong ngày về.

Ai đi lòng gửi cho ai
Để trong gian khổ đứng ngoài mà trông.

Bạn về nơi ấy xa xôi
Để ai ở lại nắng nôi cực mình.

 Xa nhau hết nghĩa còn tình,
Chỉ mong riêng Bậu một mình nghỉ suy.

Bạn đi lòng cứ bâng khuâng
Cách nơi tầm mắt xa dần bạn nghe.

Bạn về trăm núi ngàn khe
Tận trong sâu thẳm,có nghe lời nguyền.

Người ấy.

Người ấy giờ đã ra chưa?
Ta chờ người ấy gió mưa mặc lòng.

Người về có một người  trông
Người ra ai đó từng mong nhớ người.

Ta đi cuối đất cùng trời
Vẫn mong nhớ một bóng người mau ra.

Chắc người không nghỉ đến ta
Riêng ta vẫn nhớ người xa mới về!

Hôm kia người ấy về quê
Để ai ở lại mẩn mê nỗi lòng.

Cuộc đời mấy bận đục-trong
Khuyên ai luôn giữ cho lòng thảnh thơi.

Mong người luôn có niềm vui
Riêng ta vẫn mãi là người vô tư.

              ngày 22/03/2015.

Về Quê.

Quê hương biết mấy buồn vui
Về quê gặp lại những người thân quen
Xa quê gần điện xa đèn
Tha phương cầu thực bon chen quê người

Mai sau về lại cuối đời
Về quê dẫu có  ngậm cười quy Tiên
Trải  trăm  ngàn việc không tên
Quê cha đất Tổ ấm êm ngàn đời.

Đắn cay sau trước giữ lời
Quê hương mãi mãi là nơi đi-về
Hỡi ai khó tính khen-chê
Gọi lên tiếng Mẹ,để nghe tiếng lòng.

Ở đời muôn vạn đục-trong
Trãi lòng để thấy nỗi lòng thảnh thơi
Thủy chung sau trước giữ lời
Quê Hương còn lại một nơi đi-về.

           Ngày 22/03/2015.

Chuyện người-chuyện ta.

Đã đi muôn dặm xa gần
Về quê gặp lại người thân thêm buồn
Ở đời bao trận mưa tuông
Phải đâu chớp bể mưa nguồn mới lo

Cuộc đời bao chuyện nhỏ to
Để mai kia dồn hết cho một người
Ở đời bao chuyện khóc,cười
Đắn cay muôn thuở chuyện người chuyện ta.

Củng đừng nhết nhác bê tha
Cuối đời còn lại thiết tha nỗi lòng
Mai sau trót dại đèo bòng
Việc chung ai được thong dong Niết Bàn.

Việc riêng ai được giàu sang
Việc chung ai buộc trăm ngàn nỗi lo
Vì đâu trăm việc nhỏ to
Để cho Họ Tộc ấm no muôn đời!

              ngày 22/03/2015.


Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Bạn đến từ Hà Nội.

Bạn từ Hà Nội mới vào
Gặp nhau sóng biển  ồn ào Miền Trung
Vợ con sáo trộn Lung tung
Hơn nhau một tiếng não hùng  mà thôi.

Bao nhiêu chìm nỗi  Cuộc đời
Để mai sau vẫn cạn  lời thủy chung 
Chuyện đời được mất khôn cùng
Cháu, con còn lại mung lung sau này.

Dể đâu vật đổi sao dời
Anh em lại được,nói lời anh em
Củng đừng lấy nó mà thêm
Mai sau còn được cháu Tiên con Con Rồng.

Thương nhau hứa một chữ đồng
Xứng danh là được con Rồng Cháu Tiên!

                Ngay 22/0/2015., 





Mời nhậu.

Về nhà thì tắc máy đi
 Nếu không sẻ có người nầy người kia
Điện từ sáng cho đến khuya
Mời đi quán nhậu rượi bia mệt người
Nếu không vui vẻ nhận lời
Lần sau gặp lại nhiều người khen, chê.

Ở đời lắm chuyện nhiêu khê
Đừng mong rỗi việc đi về ung dung
Còn bao nhiêu chuyện lạ lùng
Bủa vây quanh bạn từ trong ra ngoài
Tránh sao được miệng người đời
Để lòng thanh thảng vui chơi cõi trần!

          Ngày 30/4/2015.


Thế giới-Nỗi đau.

Thế giới chưa một ngày bình yên
Bởi đâu đó còn đối đầu tư tưởng
Bao học thuyết-sự dối lừa-sung sướng
Đưa lên cao chiếc bánh vẽ Nhân quyền.

Thế giới không một ngày bình yên
Bởi Thượng Đế  mỗi người một khác
Và quan niệm vô cùng, thiện-ác.
Đẩy con người vào chém giết lẫn nhau.

Thế giới này chưa hết nỗi đau
Bới dịch bệnh, đói nghèo, nghi kỵ
Nữa Nhân loại chìm trong suy nghỉ
Anh và tôi hai Thế giới,giàu nghèo.

Thế giới này chưa hết tiếng kêu
Bao dân tộc chưa hình thành Tổ Quốc
Mỗi giây qua bao sinh linh biến mất
Thế giới này còn mãi bất công!

         Ngày 21/03/2015.

Ca Dao.

Trăng non đầu tháng trăng gầy
Ai đừng bỏ đó sang đây mà buồn.

Bạn về trong ấy xa xôi
Nhớ đừng quên nón,nắng nôi khổ mình.

Ra đi bạn nhớ nhanh về
Thấy ai có xấu đừng chê làm gì.

Bạn đi muôn dặm đường xa
Khi về bạn nhớ mang quà cho ai.

Bạn đừng tham đó bỏ đăng
Thuyền đầy bạn nhớ trông trăng bỏ buồm.

Dẫu trong muôn một đường xa
Sang sông nhìn bóng cây đa cuối làng.

Có một người-Chiếc bóng

Có một người lặng lẻ  theo sau
Lầm lũi bước bóng vươn dài phía trước
Tâm hồn trẻ mang đầy mơ ước
In trên chiếc bóng chập chờn.

Có một người không tính thiệt hơn
Âm thầm hiểu cả những chiều sâu thẳm
Mang giọng nói của bao điều đằm thắm
Lung linh sắc mới  rực hồng.

Có một người bay nhẹ  thinh không
Tâm hồn trắng tựa như tờ giấy trắng
Để gió thổi ban mai rực nắng
Mùa xuân người ấy  xa vời.

Có một ngày ai đó chơi vơi
Không đoán định cả chân trời phía trước
Để khắc khoải một hai điều có được
Bình minh phía ấy rạng dần!

          Ngày 21/03.2015.


Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Mai người ấy về quê.

Người ấy đã về quê chưa
Ngày mai đầu tháng,đến trưa hãy về.
Mỗi tuần mấy bận về quê
Để xin tiền, gạo hay về thăm ai?
Xa quê ngày tháng rộng dài
Nhớ quê,nhớ mẹ,nhớ ai?thương mình.
Quê hương sâu nặng nghĩa tình
Tuổi thơ gắn bó gia đình người thân
Cuộc đời muôn vạn bước chân
Quê hương yêu dấu ngàn lần mến thương.

Mỗi người có một quê hương
Mỗi người có một người thương trông chờ!

                      Ngày 20/03/2015.