Chuyên mục

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

Bốn mươi bốn năm Anh về lại.Quê Hương.

Bài thơ em viết bốn mươi năm
Lúc đó nhìn Anh đơn giản nằm,
Nấm đất Chà Vu và Cốc Rạng
Nghẹn ngào quặn thắt mỗi lần thăm,

Nay chốn Quê Hương đã có Nhà
Anh về sum họp với mẹ cha
Ở  nơi chín suối không hờn giận
Nay chỗ Anh nằm luôn có hoa.

Tưởng nhớ thương Anh suốt một đời,
Thiên Đàn ai đó mãi rong chơi
Quê hương hạnh phúc từng mơ ước
Ở cõi Bồng Lai  Anh chắc vui?



   Kỷ niệm,ngày khánh thành
Nhà Thờ AHLS. Ngô Viết Hữu.
        Ngày 18/12/2016.

Sữa thơ.

Không biết gì thơ,đi sửa thơ,
Nó là một đứa rất ngu ngơ
Làm thơ đâu phải nâng ly cụng
Sửa bậy về sau gặp bất ngờ.
Mai sau trang sử còn ghi dấu
Để lại cho đời bao ước mơ
Không rõ tương lai và quá khứ
Thì đừng thò bút sửa vu vơ!

         kỹ niệm ngày anh Hùng
gửi tập sang có bài thơ của mình
        bị sửa một cách dã mang.
          Ngày 21/12/2016.

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

Cho con Mĩ Hoa nơi trời Âu!

Mình con lạc lối trời Âu
Bời con có một cái đầu thông minh
Sống sao cho trọn nghĩa tình
Bà con,bè bạn,Quê mình, trước sau
Hơn nhau bởi một cái đầu
Phải đâu quyền chức phải đâu sang hèn

Nhiều nơi chưa điện đốt đèn
Vẫn thủy chung chẳng bon chen sự đời
Hơn người con đến muôn nơi
Mở mang tầm mắt quê Người xứ ta
Mai  kia về lại quê cha
Sớm hôm dưa muối tương cà,giử thân

Ba lo bao việc xa gần
Cho con mai mốt lập thân quê người
Con đi khắp bốn phương trời
Nhớ chăng ba má dặn lời nên hư
Bao giờ biết đến bao chừ
Con như ba,má sống như mọi người

Giỏi gian con sống với đời
Để mai sau được nên Người,như ai!

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

Ca dao Chị Cò Ốm.

Chị Cò mắc bệnh Dô Na
Đêm đêm không ngũ chị la chị gào
Dô Na bệnh chữa thế nào
Khám Bác Sĩ bảo "không sao" cho về.

 Chị Cò trăm việc phải làm
Gần hưu nên chị hơi tham việc nhà
Việc gần cho chí việc xa
Chị làm không xuể chị la chị gào,

Chị Cò thương cháu thương con
Ốm đau nhưng chị vẫn còn xuống lên
Ở nhà nhiều việc không tên
Chị không làm hết chị rên quá trời.

Từ hôm mắc bệnh đến nay
Cái miệng vẫn nói cái tay vẫn làm
Điện thoại từ Bắc chí Nam
Chị Cò vẫn cứ "Mạng đàm" việc Công.




Câu chuyện tình yêu.

Hai đứa mình thức suốt một đêm nay
Ngồi nghe gió ngoài kia kể chuyện
Câu chuyện tình yêu ngàn đời nay lưu luyến
Hai đứa ngồi lặng yên!

Ngôi sao rơi như những mũi tên
Lao thẳng vào tâm Trái Đất
Bao tình yêu trên đời này chân thật
Đến với nhau bằng tấm lòng,

 Con đường Thủy chung thường đi lòng vòng
Trãi qua bao ghềnh thác
Vượt qua bao điều ác
Mới đến được bến bờ.

Không biết tự bao giờ
Ngọn lữa hồng rực cháy
Đốt  tình yêu nơi hai người nóng chảy
Để Hạnh phúc tròn đầy.

Bình minh lên bắt đầu một ngày
Hai đứa ngồi yên lặng
Một mái đầu sưởi nắng
Cho cả hai người!

      Ngày 16/11/2016.

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

Mừng Bác Tám Tư,

Tám mươi tư tuổi vẫn làm thơ
Trí sáng,tâm trong mắt chẳng mờ
Hai cuộc trường chinh không gục ngã
Gốc đời trần trụi vẫn trơ trơ
Bạn hữu khắp miền thơ phú đến
Nhà bên vách núi quá đơn sơ
Con cháu khắp miền phương trượng cả
Thỏa chí tang bồng vạn ước mơ.

          Tặng Bác Đinh Hữu Cẩm,
               Tròn Tám Tư tuổi.
             Quế Hiệp 10/11/2016.

Thăm Ông.

Chưa về Quê Mẹ ghé thăm Ông
Chắc ở quê nhà Ông vẫn trông
Bầu thơ chưa dốc Ông còn đợi
Ché rượi chưa mời ly để không
Trăng đứng đầu hôm chờ soi bóng
Núi nghiêng cuối  ngõ  ngóng bên sông
Mai kia gặp lại Ông đừng dỗi
Sáng mãi bên nhau ngọn lữa lòng.

          Kính tặng Bác Cẩm,
      Nghi Sơn,ngày 12/11/2016.

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

Dân vùng lũ.

Điện thoại đỗ dồn
Cơn mưa ập đến
Ở hạ lưu bao con người thương mến
Chân yếu tay mềm
Quanh năm lam lũ
Một điều ước cả năm no đủ
Phút chốc tuột khỏi tầm tay.

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

Lũ lụt tại Miền Trung.

Lũ chồng lũ ở Miền Trung,
Nhân dân vùng lũ muôn trùng khó khăn.
Tìm đâu cái mặc cái ăn
Tìm đâu tấm chiếu tấm chăng để nằm.

Ai ra Hà Tĩnh,Quãng Bình
Lũ chồng lên lũ dân mình khổ đau
Hỏi xem đất rộng trời cao
Dương gian còn có nơi nào khổ hơn.

Lũ chồng lên lũ anh ơi
Bao nhiêu của cải bị trôi hết rồi
Dắt nhau mau chạy lên đồi
Hể còn mạn sống cuộc đời còn may.

Ai về Hà tỉnh,Nghệ An
Cho em xin gửi mấy hàng thư tay
Lũ chồng lũ mấy hôn nay
Bà con vùng lũ khổ ngày khổ đêm.

Hỏi xem có ở nơi nào
Lũ chồng lên lũ trãi bao nhọc nhằn
Cuốn phăng cái mặc,cái ăn
Người dân vùng lũ nói năng kiệm lời.

    Kỹ niệm những ngày lũ lụt Miền Trung.
                    1/11/2016.

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Khóc Anh:Phạm Quang Vinh!

Được tin Anh mất mất rồi!
Quê hương lòng những bồi hồi nhớ thương
Đời Anh bao nỗi đoạn trường
Cuối đời Anh phải tha phương quê người
Dấn thân từ thuở đôi mươi
Cho dân ,cho Nước,cho Đời,mai sau
Riêng Anh nào được gì đâu
Anh đau từ những nỗi đau của đời.

Bây giờ chín suối ngậm cười
Thương Anh,thương cả những người như Anh
Ra đi từ lúc tóc xanh
Đến khi tóc bạc chưa thành ước mơ
Bao giờ,biết đến bao giờ
Người Trung khi mất được thờ cõi Tiên
Ở nơi toàn những người hiền
Không tranh quyền chức,bạc tiền,như ai?!


Mắt em nhòa lệ mất rồi
khóc Anh em thấy đất trời bão giông
Trời còn Xuân,hạ,Thu,Đông....
Thương Anh tạc dạ ghi lòng tên Anh
Mai sau mình tự nhủ mình
Sống sao sâu nặng nghĩa tình như Anh
Để cho cuộc sống an lành
Để mai sau mãi cao xanh đất trời!


        Kỹ niệm ngày Anh Vinh mất.




Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Câu đối.

Cáo dô nhà cô giáo.
Cố ra vườn cá rô.

Việc đời-Việc người.

Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
Chưa xong việc trước đèo bòng việc sau
Sức người nhỏ bé làm sao
Thuyền đời vẫn thấy lao đao tay chèo
Thiện căn bu mãi phận nghèo
Gieo neo chi cái gieo neo bám hoài
Ngẫn ngơ nào biết hỏi ai
Một mình đứng giữa đường dài ngút xa
Việc đời đâu phải mình ta
Mà phải lo hết chuyện xa đến gần!


               Ngày 27/10/2016.

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

Nghèo.

Tiền đâu có để cho em
Về hưu anh chẳng làm thêm được gì
Nhưng rồi anh cứ phải chi
Phong bì đám cưới,phong bì đám ma
Ở đời có lại có qua
Dể đâu chỉ sống mình ta qua ngày
Nhìn lên đời hãy còn dài
Miễn sao sức khỏe dẻo dai là mừng.

Trách nhau.Bè bạn xin đừng,
Mong sao muối mặn và gừng vẫn cay
Ở đời nợ có trã vay
Thương nhau nghèo khổ đêm ngày vẫn thương!

             Ngày 24/10/2016.

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

Ca dao con cò.

Lão Cò mới được nghỉ hưu
Chiều qua:"Thành kính phân ưu mất rồi"
Ra đi để lại tiếng đời
Khi còn đương chức lão hơi khinh người.

Lão Cò buôn ngược bán xuôi
Mong sao sớm được đổi đời giàu sang
Lão không mua chức bán quan
Quanh năm lão mở nhà hàng rượi bia.

Cò đi buôn gỗ trên nguồn
Vì nghe thiên hạ mới đồn hôm nay
Tây Giang còn có rừng cây
Pơ Mu trăm tuổi Cò đây mừng thầm.

Pơ Mu trăm tuổi nguyên sinh
Cò lên đốn hạ một mình được chăn
Bao người ghen ở tức ăn
Nên chi xúm lại cùng săn lão Cò.


Trên nguồn vừa xã lũ xong
Dưới xuôi nước lụt từ trong ra ngoài
Nhà Cò trôi sạch hết rồi
Cò con chịu cảnh mồ côi thật buồn.



Ca Dao:cá diết rau răm.

Cá diết mà nấu rau răm
Ăn rồi mỗi đứa ra nằm mỗi nơi.

Rau răm cá diết xin chừa
Bậu thương ta chớ nấu bừa bậu ơi.

Bậu ưng cá diết rau răm
Thương ta bậu nhớ sang rằm hãy mang.

Đường dài ngựa chạy biệt tăm
Ai cho cá diết rau răm cũng đừng.

Trời mưa cá diết vượt dằm
Ai cho cá diết rau răm xin đừng.

Anh về thăm mẹ thăm cha
Rau răm cá diết tránh xa em nhờ.

Mới nghe cá diết rau răm
Đứng xem thì được,ghé thăm thì đừng.

Ở quê cá diết rau răm
Bậu nghe em dặn sang rằm hãy ăn.

Cá diết mang bụng trứng tròn
Bậu xem em nấu bậu còn thương em.


Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

Ca dao

Thơ văn anh viết cũng nhiều
Hỏi anh giúp được bao nhiêu cho đời.

Chuồn chuồn đậu ngọn mía Mưng
Em đà có chốn Bậu đừng vãng lai.

Mía mưng lóng ngắn lóng dài
Bậu thương em cả đêm ngày vẫn thương.

Gió đưa ngã bụi mía mưng
Chuồn chuồn  bay đến nữa mừng nữa lo.

Mía mưng ai đốn sạch rồi
Sang Xuân bậu đến bên đồi buồn tênh.

Đói lòng xướt lóng mía mưng
Uống lưng bát nước nhớ đừng thương ai.

Mía mưng lóng ngắn lóng dài
Nếu không chung được phần ai nấy làm.

Sang Xuân trồng ngọn mía mưng
Để sang năm đến ước chừng với tay.

Nhà em có bụi mía mưng
Có con chó giữ anh đừng vãng lai.

Dế Rủi

Kiến chẳng phải kiến,voi chẳng voi
Trời sinh Dế Dũi chỉ choai choai
Ngắm cánh lên trời bay chẳng thấu
Co tay vạch đất cũng khoe tài
Muốn được người hùng âu chẳng đạt
Thôi về ruộng lúa với nương khoai
Ngẫn  xem trời đất còn mưa đậm
Nước ngập tràng lang lại hết đời.

          Quế Hiệp,ngày 9/10/2016.

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016

Con Cò.

Nông thôn giờ đã không còn
Phố phường chưa đến Cò con ngỡ ngàn
Ngày xưa quanh quẫn xóm làng
Bây giờ phường,xã ngổn ngang bao điều.

Ruộng đồng nay chẳng còn đâu
Rất lâu không thấy con Trâu nhờ Cò
Trên lưng bắt muỗi bắt mò
Thôn quê quấn quít Trâu-Cò thân thương.

Cò lo đám giỗ cho cha
Cò đi bắt tép phải qua mấy đồng
Suốt ngày Cò lại về không
Đồng xưa nay đã tổ Đông,tổ Đoài.

Đầm xưa trâu lội lút lưng
Đàn Cò bay đến vừa mừng vừa vui
Đầm nay đất đỗ cát bồi
Nhà xây lỗ chỗ Cò thôi ghé về.

Con Cò.

Lão Cò  không có  con trai
Chiều nào lão cũng lai rai một mình
Ai hỏi lão chỉ làm thinh
Mai kia nhắm mắt nặng tình vợ con.

Cò con quấn quít mẹ cha
Đi đâu cũng nhớ về nhà ăn cơm
Tối về nằm tạm ổ rơm
Mai kia để lại tiếng thơm nhà Cò.

Cò đi du lịch bên Anh
Bao nhiêu tiền bạc biến thành khói mây
Đi cho biết đó biết đây
Quẫn quanh đồng ruộng suốt ngày khó khôn.

Nhà Cò nuôi một mớ gà
Nuôi ba con chó giữ nhà trước sau
Vợ Cò chẳng dám đi đâu
Đi đâu không dám ngồi lâu lo về.

Ngôi nhà xưa.

Có dịp bạn về thăm quê tôi
Nhà xưa còn lại đúng một ngôi
Sân xưa mở rộng gần hai mét
Tường đã xây xong bốn phía rồi.
Ông bà chú bác nay còn ít
Bạn hữu ra đi hết mấy người
Mỗi năm đôi bận may còn gặp
Làng xóm Quê Hương đến cuối đời!


                Quê Hiệp,Ngày 27/7/2016.

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

Con Cò

Con Cò quê ở Bình Giang
Cò lên thành phố lang thang mấy ngày
Ở quê làm lụng luôn tay
Cò lên thành phố nhậu ngày nhậu đêm.

Cò bay một quãng đường xa
Cà Mau,Hà Nội,Sơn La,Hòa Bình
Cò đi công tác một mình
Đến đâu cũng thấy nặng tình Quê hương.

Cò về thăm lại quê cha
Tiện tay lợp lại mái nhà bị hư
Quê Cò cơn bão tháng Tư
Quét qua nên mới lắc lư khổ nghèo.

Lão Cò tuổi cũng lớn rồi
Đêm đêm lão thấy khắp người bị đau
Thường ngày qua bữa cháo rau
Đời nay lẫn lộn vàng thau lão buồng.

Lão Cò làm được Thương Binh
Ở quê lão sống một mình "cô đơn"
Vợ con lão "chết sạch trơn"
Lão Cò cũng chẳng giận hờn chi ai.

Vay-Trả.

Nợ quá khứ không vay  phải trả
Nợ tương lai không trả không vay
Người lữ khách cuối đường thong thả
Buông dây cương hạt bụi lửng lơ bay.

Gió run rủi trên quãng đường xa vắn
Một người đi lầm lủi bước bâng quơ
Mắt nhìn thẳng lưng ngực trần dáng thẳng
Tự ngàn xưa vẫn vậy đến bây giờ.


Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016

Tự hào họ Trần.

Họ Trần mình tiếp họ Trần
Mỗi năm mình gặp mấy lần mới vui
Vì chưng đường sá xa xôi
Gặp nhau quấn quýt để rồi lại xa
Mình chung nguồn cội ông cha
Tự hào,hào khí Đông A thuở nào
Cùng chung một bọc Đồng Bào
Tha phương sống ở nơi nào xa xôi
Thủy chung đạo nghĩa Vua tôi
Gắng mà gìn gửi đất trời cha-ông
Ở đâu cũng giống Tiên-Rồng
Ở đâu cũng một chữ đồng Việt Nam~

            Đà Nẵng 8/7/2016.

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Địa danh Sầu.

Hang Mo,Đá Chống,Mũi Thuyền sâu
Đòn Gánh,Mươn Đôi,Dốc Lếch sầu
Hang Ngàn ,lên  Mướn qua Bù Ngọt
Gốc Oảnh,Khe Môn,Đá trắng đau.
 Ao Tiên,Khe Gũ,Chim Lang vượt
Dốc Miếu,Dương Tranh,Anh ở đâu
Ồ Diên,Rỗ Quánh.Vùng Kho lộ
Thung Lũng Quế Sơn,Em ở đâu?

         Ngày 23/6/2016.

Quê Mẹ.

Gửi về quê Mẹ,gửi ngàn sau
Cuộc chiến qua rồi bao khổ đau
Hồn ai vương vất trên sường núi
Quện ánh trăng vàng bên cỏ lau.
Mỗi bước chân qua lòng trĩu nặng
Bởi còn nợ gánh với mai sau
Cứ nghỉ cứ trông đời cứ hết
Ngừng xem tóc bạc trắng trên đầu!

         Quế Hiệp Ngày 22/6/2016.

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Ca Dao Trăng.


Trăng suông đỗ xuống bờ rào
Lòng ta thương bạn chỗ nào cũng thương.

Chàng đi muôn dặm đường xa
Để thiếp ở nhà trăm nhớ ngàn trông.

Trăng thề trên núi dưới sông
Hỏi trăng có thấy nặng lòng người xưa.

Trăng kia mây phủ mất rồi
Để người đứng ngắm cuối trời buồn tênh.

Người đi biền biệt con trăng
Sao không để áo để khăn ở nhà.

Trăng bao nhiêu tuổi mà già
Để riêng ngọn núi vượt xa tầm nhìn.

Núi cao che  khuất mất trăng
Dặn người nóng tính nói năng giữ lời.


Hoa gửi người thương.

Em còn có chị mô  không
Có ai chưa lấy được chồng vậy ta
Khi về anh gửi chùm hoa
Tiện chân em ghé qua nhà giúp anh
Rằng anh có tấm lòng thành
Gửi người tri kỹ cao xanh thuở nào
Thương thầm mượn nhánh hoa trao
Người thương đứng đợi bờ ao đêm rằm.

Đừng như cái bụng con tằm
Nhả tơ rồi lại lên  nằm trên tơ
Để người xa cứ ngẩn ngơ
Để người thương phải chép thơ gửi về.

             Ngày 21/6/16.

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

Ốm vợ con chăm.

Về già ai chẳng ốm thường xuyên
Vừa khổ vợ con lại tốn tiền
Bạn bè khi khỏe nay đâu vắn
Sau trước trong ngoài cứ lặng yên.

Lúc khỏe gặp nhau liêng miên
Ốm đau chẳng muộn lụy phiền đến ai.

Ốm thấy vợ ăn bánh

Vợ hỏi anh đau mức độ nào
Suốt ngày lăn lộn cứ kêu đau
Mai kia hết ốm em cho cái
Nay vẫn còn đau chở động vào.

Vợ bảo anh ưng loại bánh nào
Mua về không thích biết làm sao
Mai kia bệnh hết em cho cái
Còn bệnh mà anh vẫn thích sao.
         
        KN mấy ngày ốm.

Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

Ca dao quê tôi.

Qua đèo Đá Trắng,dừng chân
Mỗi lần anh đến,mấy lần lệ rơi!
Nơi đây tiễn biệt bao người
Còn đang rất trẻ về nơi suối vàng.

Anh lên Nước ,Nóng Tàu bay,
Để em đêm,ngày vò võ đợi trông.
Rằng em mang tiếng có chồng
Bao năm chờ đợi vẫn không có gì.

Nhìn lên Bù Ngọt,Trâu Bay,
Hòn Tàu...mây phủ mấy ngày chưa tan.
Ai về thăm Mướn,Hang Ngàn,
Nơi đây đọng lại muôn vàn đau thương.


Mười điều chê anh

Thứ nhất là anh hơi  già
Thứ hai xe cộ cửa nhà lôi thôi
Thứ ba ở quá xa xôi
Thứ tư anh hứa yêu rồi, bỏ em
Thứ năm mắt mủi kèm nhèm
Thứ sáu anh chẳng cho em được gì
Thứ bảy anh đến rồi đi
Thứ tám là cái chi chi ỉu xùi
Thư chín qúa tuổi đang yêu
Thứ mười em thấy mọi điều viễn vông.

Thà rằng ở vậy không chồng
Còn hơn vớ phải một ông Khọm già!

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

Ca dao.

Mống Chuồng mọc ở đồng Chòi
Chạy về kêu mẹ ra coi Mống Cuồng.

Ngày xưa kia Ngọc ở tay ta
Bởi ta hờ hửng,Ngọc mới qua tay người,
Ới ai ơi được Ngọc chớ cười
Ngọc ở tay người,như Ngọc ở tay ta.

Ngọc qua tay mấy người rồi
Mà sao sắc Ngọc vẫn tươi mấy màu.

Gió từ Gò Nỗng,Hồ Giang
Mang theo hơi nóng cả làng đều lo.

Dãy Bạch Mã, ngựa phi tối,sớm
Dương Trâu Bay,trâu chạy hôm mai.


Ba má vì con.

Suốt đời ba,má vì con
Da mồi tóc bạc vẫn còn chưa yên
Thương con đời lắm ưu phiền
Mong con sống tốt bình yên với đời
Má ba đi suốt cuộc đời
Vẫn chưa có được niềm vui vẹn toàn
Bởi đời nhiều kẻ chen ngang
Tham lam luôn muốn giàu sang về mình
Má ba nặng một chữ tình
Đi đâu mình cũng nhún mình vì con
Mai sau đời vẫn luôn còn
Có nhân có quả có con có mình.

Nhân gian còn lại chữ tình
Để đời soi ánh bình minh cho đời!

           Ngày 16/5/2016.

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

Hoài Niệm-Nơi quê ương.

Bao công việc dở dang chưa làm được
Ở nơi quê trằn trọc bao ngày
Bao dự tính tuổi thơ từng ao ước
Nuôi trong lòng nung nấu bấy lâu nay.

Ở nơi đó người thân bè bạn
Đã ra đi khi tuổi trăng tròn
Bỗng sụp tối  lúc hồn trong sáng
Để tấm lòng rong ruổi núi non.

Hồn vươn vất đâu đây bờ bụi
Khói nhan bay lắng đọng trưa hè
Các anh chị mãi dừng một tuổi
Nơi quê mình ruộng lúa hàng tre.






Lử Khách qua đèo.

Sủng Nếp,Khe Môn mắt ước buồn
Nỗng Bòng,Đá Trắng lệ sầu tuông
Hòn Xôi,Gò Nỗng mây giăn trắng
Lử khách, lưng đèo cương ngựa buông.
Viễn xứ hồn ai vươn vất gió
Trăng khuya nghiêng bóng ngóng qua truông
Vãn kiếp người đi không trở lại
Sầu rơi vai áo buổi hoàng hôn!

         Đèo Đá Trắng,14/5/2016.
     Kính tặng anh Đinh Hữu Tin.

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2016

Nhà tôi Mất chó.

Chẳng còn con chó nữa đâu
Đêm đêm có tiếng Gâu,gâu trước nhà
Mấy thằng Cẩu Tặc chạy qua
Tung ra cái móc, thế là  hổi ôi
Bây giờ con chó mất rồi
Mười năm gắn bó nhà tôi vui buồn!
Các con nước mắt trào tuông
Mất đi người bạn không buồn làm sao?

Ba tìm, nhưng biết tìm đâu?
Ở đâu nghe tiếng gâu.gâu... ba vào
Nhìn qua cuối ngỏ.khe rào...
Lắng nghe tiếng sủa hao hao chó mình
Vợ chồng con cái lặng thinh
Ra vào ai nấy tránh nhìn thấy nhau
Không vì tiếc của mà đau
Vì thương con chó trước sau trung thành.

Bây giờ chó mất thôi đành,
Mong sao kiếp chó đầu sanh kiếp người
Mấy thằng Cẩu Tặc hết thời,
Không còn ngang dọc khắp nơi lộng hành!

                    Ngày 5/5/2016.

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

Cao dao on Cò.

Con cò chẳng nói câu nào
Hôm qua lặng lẽ bay vào thinh không
Đàn cò ngơ ngác đứng trông
Bao nhiêu tiếng gọi vẫn không trả lời,

Cò bay lặng lẽ cò bay
Không theo tiếng gọi lạc bầy rẽ ngang
Để nay cò phải lang thang
Đêm đêm tiếng gọi tìm đàn thảm thương.

Ca dao...Thế rồi...

Thế rồi người ấy ra đi
Hai mươi năm chẳng có gì với nhau
Nhìn lên tóc đã bạc đầu
Để cơn gió thổi bay câu đượm buồn
Giả như ngọn gió qua Truông
Bao nhiêu khúc mắc bay luôn về Trời.

Nói lời sao chẳng gửi lời
Cho con trăng ở cuối Trời treo cao
Tìm câu ước hẹn thuở nào
Để ai chắp đoạn Ca Dao,thế rồi!


Bóng ai đơn lẻ cuối Trời
Đêm đêm ngồi ngóng,một người,năm xưa!

                  Ngày 4/5/29016.

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Ca dao co cò.

Con Cò mày bay đi xa
Bay từ tháng bảy bay qua tháng mười
Mùa này mưa bão khắp nơi
Kiếm ăn cò phải nhớ lời mẹ cha.

Cò từ Vũng Áng bay vào
Báo tin tôm cá lộn nhào khắp nơi
Lâu nay các Bộ ngồi chơi
Nay tôm cá chết rối bời như dưa.

Mấy hôm cá chết lờ đờ
Nhưng cò vẫn đứng trên bờ mà trông
Không nghe lời của Ngư Ông
Ăn cá,tắm biển vẫn không việc gì.

Cò bay qua quãng đường xa
Về thăm ba mẹ hôm qua ngã nhào
Bây giờ ba,mẹ tuổi cao
Bởi cò chị cả việc nào cũng lo.

Cò đi đám cưới hôm qua
Cò đăng ký hát bài ca con Cò
"Đưa em" qua mấy chuyên dò
Mong em cuộc sống sao cho vẹn toàn.

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016

Ca Dao

Người ta đi Mĩ, đi Âu
Còn  Ta  đi dắt con trâu kéo cày.

Ngươi ta nhậu nhẹt liên miên,
Còn ta giõi lắm ra hiên uốn Trà.

Người ta ra Bắc vào Đông,
Còn ta suốt tháng ra đồng dắt trâu.

Người ta Trà Bắc ướp ngâu
Còn ta chè vối mo cau thường ngày. .

Lên Non chặc gánh củi kèo
Bởi ta thương Bậu cảnh nghèo như nhau.

Bậu thương ta áo rách vai
Ta thương nhà bậu không ai sửa giùm.



Ca Dao .

Mày qua bên Đức đã lâu
Nay về sắm lại con trâu cái cày.

Anh đi 'xuất khẩu"năm xưa
Nay anh về lại nắng, mưa dãi dầm.

Mấy năm qua Đức làm thuê
Cửa tiền có ít nay về làm nông.

Làm thuê bên Đức mấy năm
Vẫn chưa có dịp về thăm quê nhà.

Từ ngày Đông Đức phá tường,
Nhân dân bên Đức tình thương hòa đồng.

Em qua bên Đức lấy chồng
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ ông bỏ bà.

Tưởng rằng đi Đức thì xa
Mỗi năm mấy lược đi qua đi về.

Ngày xưa thì chạy qua Tây,
Từ ngày thống nhất bên này chạy qua.

Nhớ em bên Đức anh trông,
Em về cho cái áo pông mặc hè.



Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

Văn Vợ


Sáng nay ăn trứng chiên cơm
Trưa nay mình chén mì tôm trứng gà
Ngày mai vợ cũng vắn nhà
Cha con mình lại trứng gà mì tôm...

Sáng mai ăn trứng chiên cơm... 

Người mới quen.

Mình không ràng buộc chi nhau
Mới gặp hôm trước hôm sau quên rồi
Không như ai phải gửi lời
Riêng ta,ta có một trời bao la
Gặp rồi ta lại chia xa
 Không lo chung cửa,chung nhà,chung xe...

Mỗi người riêng có một quê
Mỗi người một lối đi về lệch nhau
Xa rồi quên hết nỗi đau
Hôm sau gặp lại nhìn nhau vẫn  cười
Phải không ngắn lắm một đời
Nên chi giọt lệ không rơi cuối ngày.

Coi nhau như bác nước đầy
Khi xa nước mắt ngắn dài khổ đau!


            Ngày 24/4/2016.

Ca dao:Mĩ.


Ở quê còn có gạo,mì
Mày qua bên Mĩ ăn gì hở con?

Má nghe bên Mĩ họ giàu
Mày về thăm má,má đâu thấy gì!

Mày đi qua Mĩ biệt tăm
Mấy năm chẳng thấy về thăm một lần.

Má nghe đến Mĩ là kinh
Đạn bom Mĩ dội dân mình tang thương.

Mĩ mang bom dội khắp nơi,
Mĩ không lo chết,chết rồi lại sinh

Mĩ khoe Mĩ Mạnh,Mĩ giàu
Đạn bom nhiều lắm Mĩ đâu thiếu tiền.

Mĩ qua I răc,Li bi
Đạn bom Mĩ dội muốn gì,mặc bay.

Mĩ mà không đẹp,không ngon
Đạn bom Mĩ dội,trẻ con không chừa.

Mĩ thường răn dạy sống đời
Mà sao bên  Mĩ giết người như không.

Mĩ lo đánh Bắc,dẹp Đông
Giết người trong Mĩ,Mĩ không lo gì.

Mỗi ngày mấy vụ giết người
Hỏi sao vậy Mĩ,Mĩ cười,không sao.


Chưa phải trận cuối cùng.

Anh phải sống như anh từng sống
Trước quân thù không nhụt chí thoái lui
Hãy nhen nhóm trong tim niềm hi vọng
Cho Quê hương,Dòng họ,Cuộc đời!

Trận Chiến đấu bây giờ gian khổ
Chung quanh anh khó xác định kẻ thù
Dòng máu ở tim anh luôn đỏ
Không ngại ngùng đông,hạ,xuân,thu.

Đây chưa phải trận cuối cùng chiến đấu
Dẫu hàng quân ngã xuống một đôi người
Bạn bè gửi nơi lòng anh nung nấu
Phất cao cờ cho đồng chí vui tươi.

Ai chưa hiểu ,và ai không hiểu
Tấm lòng anh chung thủy trước sau
Người chiến sĩ chưa bao giờ kêu yếu
Dẫu đầy mình thương tích ốm đau.....

Đây chưa phải trận cuối cùng chiến đấu
Khó khăn gì sang sẻ bớt cho nhau!....


             Ngày 24/4/2016.

Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

Không ngủ


Trằn trọc đêm không ngủ
Trăng gầy treo trên cao 
Màn đêm dày bao phủ
Chợ đêm chen ồn ào

Phố thức đêm như ngắn
Chuông dục bước chân người
Sóng xa nghe văn vẳn
Gọi  thuyền ai ra khơi.

 Bóng người lầm lũi bước
Vai áo giọt sương rơi!...

       Ngày 23/4/2016.

Vắn Vợ

Vợ đi về ngoại mấy ngày
Ở nhà trằn trọc nằm quay khắp giường
Thời gian có vợ bình thường
Những hôm không vợ nắng sương kéo về...

                  Ngày 22/4/2016.

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

lời ba má dặn con.

Tài sản má ba là bốn đứa con
Các con hỏng,ba không còn gì hết
Suốt đời ba chưa bao giờ mỏi mệt
Cho quê hương,bè bạn ,gia đình.

Chưa bao giờ ba ích kỹ riêng mình
Để nhận lãnh những lời chê trách
Thánh Hiền dạy phải răn mình đèn sách
Để mai sau con cháu được nên người.

Ba má vui khi các con vân lời
Luôn học giỏi không cần  nhắc nhỡ
Có những lúc ba thấy mình run sợ
Trước nguy cơ cạm bẩy cuộc đời.

Biết bao giờ các con được nên người
Để ba má ngậm cười chín suối
Đến lúc ấy ba không cần thêm tuổi
Dành cho con sống được với Đời.

Mong các con mau được bằng người
Bằng bè bạn để khỏi đời chê trách
Bởi muốn vậy các con luôn đèn sách,
Luôn vươn lên không quản ngại nhọc nhằn....

               Kỹ niêm một ngày buồn
                    Ngày 19/4/2016.



 

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Động đất

Mãnh đất quê mình như thần Tiên
Các nơi động đất rất liêng miên
Ở đâu động đất,đâu không thấy,
Chỉ thấy quê mình đất vẫn yên.
Bởi xứ sở mình luôn có Tiên
Gió mưa bão lụt đến thường xuyên
Khổ đau chống chịu ngay từ nhỏ
Nên đã quen rồi sống vẫn yên.

Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

Ca Dao con Cò.

Con Cò có tính ngang ngang
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ làng đi hoan,
Mẹ Cò sợ hãi khóc thang,
Cha Cò bình tỉnh nhẹ nhàng khuyên răng?

Cò mang bản chất nông dân
Ma chay dỗ chạp từ gần đến xa
Suốt ngày chè chén bê tha
Bỏ bê viêc Nước việc nhà lâu nay.

Năm nay dỗ Tổ Hùng Vương
Vơ chồng sực nhớ quê hương của Cò
Ngày xưa bố mẹ dỗ to
Từ ngày bố mất nên Cò hay quên.

Anh Cò đi làm Công an
Suốt ngày Cò phải lang thang ngoài đường
Trông Cò kẻ ghét,người thương
Riêng Cò luôn gửi quê hương yên lành.


Ca Dao Quãng Nam


Rãnh thì chơi cá cảnh chim cu,
Đừng có chơi với mấy kẻ sĩ phu Bắc Hà.

Quãng Nam đất hiểm người ngay
Quân thù mò đến đất này,bỏ thân.

Găp người quân tử mới quen,
Dể gì phân được sang,hèn làm thân.

Thương dân hãy cố giúp dân
Mười phần đỡ được đôi phần khó khăn.

Làm quan quên mất dân nghèo,
Mai kia thất thế qua Đèo biết tay.

Ra đi nhớ lấy câu này,
Quê hương còn những luống cày nẻ khô.

Hết quan rồi lại hoàng dân
Về quê chăm đám ruộng gần ruộng xa.

Anh ra Hà Nội làm quan
Mai kia thất thế  Quãng Nam đón về.

Nhớ nhiều chưa hẳn đã hay
Làm nhiều chưa hẳn là tay biết làm.
Ở đời nhiều kẻ gian, tham
Nhớ nhiều xếp ghét, ham làm hại thân.



Câu Đối

Hỏi:
Gặp ba trò xin hỏi ba trò,
Đường đi vô bếp có đò hay không?
Đáp:
Đường đi vô bếp có đò,
Tay cầm đũa bếp thay cho mái chèo.

Đường đi vô bếp có đò,
Tay cầm đũa bếp thiệt to:mái chèo.

Hỏi:
Quả bánh không chân sao gọi quả bánh bò,
Ai mà đối đặng em cho ngồi gần.
Đáp:
Quả bánh đang nhiều sao gọi quả bánh ít,
Ta đối lại rồi ngồi xít lại đây.

Hỏi:
Hỏi anh mười mấy trăng tròn
Ngày nào mới gọi là con trăng già?
Đáp:
Trăng treo mười sáu trăng tròn,
Trăng về cuối tháng gọi con trăng già.

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Gửi anh Từ bên Mĩ.

Tôi không qua Mĩ như anh
Dân quê cục mịch nên thành nhà Quê
Nhẹ nhàng từ tiếng khen,chê
Bỏ qua bao chuyện ong,ve ở đời.
Không như bên Mĩ bốc trời
Thương nhau lời nói,nụ cười cũng lo
Dể gì ai tự đem cho
Giàu như bên Mĩ của kho mới giàu
Lỡ đâu bể tráng sưng đầu
Như anh Minh Béo biết đâu đặng  lần
Bây giờ mới cực cái thân
Sống mà như chết ngàn lần khổ đau.

Quê mình khổ trước sướng sau
Không như xứ họ còn lâu mới bằng.

            Ngày 4/4/2016.

Hoài niệm.

Chẳng bao giờ tôi muốn mình hơn
Và cũng chẳng giận hờn bè bạn
Thời chiến tranh,cả một thời bom đạn
Đâu dể gì có phút giận hờn nhau.

Suốt một tuần ăn cỏ ,ăn rau
Dẫu đói lã vẫn trông ngày thống nhất
Để được sống,những ngày sống thật
Bên người thân bè bạn sum vầy.

Những chị,những anh Hồn vương vất đâu đây?
Xin thắp nén nhang tưởng người đã khất
Dù bom đạn,không bao giờ khuất phục
Để mai sau con cháu được nên người.

Những câu Danh ngôn,Tục ngữ Dạy Đời
Đời không dạy được những thằng mất dạy
 Lấy quyền chức đem bạc tiền càng quấy
Đem nỗi đau gieo rắt đên bao nhà.

Không làm được gì ta tự nhủ ta
Đời là vậy,có bỗng trầm cao thấp
Chuyện may,rủi không tránh người ốm mập
Không khuyên ai nên tránh giàu nghèo.

Đâu dể gì bè bạn nghe theo
Dù có sống hết mình chung thủy!

         Suối Tiên,rằm tháng hai 2016.


Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

Ca dao chông vợ.

Phí tiền em bảo rằng không
Phí tình em thả trôi sông hết rồi!
Cùng nhau gắn bó một đời
Bây giờ không lẽ mỗi nơi mỗi người.

Ngày xưa hai đứa mới yêu
Khó chi ta cũng gắng  chiều chuộng nhau
Bây giờ tóc đã bạc đầu
Gặp nhau đừng nói với nhau nặng lời.

Hể không yêu nữa thì thôi
Thì ta hai ngã hai người tự đi
Để không tiếng bấc tiếng chì
Thương nhau không hết mắc gì hại nhau.

Mai kia hai đứa có xa
Bao nhiêu kỉ niệm hai ta vẫn còn
Ráng mà gìn gửi cho con
Ấy là của quý vàng son không bằng.

Đã từng vai cận má kề
Thương nhau xa  mấy cũng về bên nhau
Cũng đừng lẫn lộn vàng thau
Mai kia hối  lại là đau cả đời.




Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Ca dao con Cò.

Con Cò từ lúc sinh ra
Năm phần cực khổ đến ba,bốn phần,
Cần cù như bác nông dân
Hỏi người Quân tử thương thân con Cò!?

Hôm qua cò đến cơ quan
Đầu tuần khách đến sắp hàng,tiếp dân?
Vì Cò trăm chuyện cực thân
Kêu trời Cò đã mấy lần đệ đơn!

Cò đi ra chợ mua đồ
Bây giờ hàng ước hàng khô rất nhiều
Cô nàng tiếp thị rất kêu
Nhưng Cò còn có nhiều điều phân vâng!

Anh Cò ra biển mò tôm
Bão giông nên tận đầu hôm mới về
Khách hàng dè biểu khen chê
Riêng Cò lòng thấy não nề cực thân!



Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Anh Từ ham đi Mĩ.

Anh ham qua Mĩ lâu rồi
Riêng tôi, nói thẳng một lời ,không ham!
Mĩ là đồng nghĩa với tham
 Người mình quen chuyện ai làm nấy ăn
Ở ta đâu cũng nhọc nhằn
Dể chi giúp được miếng ăn cả đời
Giúp công,giúp của,giúp lời!
Có đâu giúp được một đời giàu sang.

Bạn đến Thăm ta.

Bạn từ Quãng Ngãi ra thăm
Dẫu không ngủ lại,ăn nằm cùng nhau,
Tuổi thơ cho đến bạc đầu
Chia tay không nói được câu dã từ
Bạn đi xỉn quá ậm ừ
Ta về mang nặng tâm tư nỗi niềm!

Bao giờ đến hẹn lại lên
Để ta còn nhớ đến tên Minh Hường?
Nói rồi hết dận lại thương
Chúng mình cùng một Quê hương :Quãng mà
Bạn gần cho đến bạn xa
Gặp nhau ta tự tiếp ta vui vầy.

Sướng vui còn nhớ những ngày
Ngọt bùi còn nhớ đắn cay thuở nào
Nam Hà, há để quên sao?
Cuộc đời như dất chiêm bao ban ngày
Bây giờ ta gặp nhau đây
Mà lòng luôn tưởng những ngày một,hai!

Đời vui qua hết chông gai
Hỏi ai còn nhớ chuyện ngoài,chuyện trong!
Ở đời đâu dể bằng lòng
Để còn gạn đục khơi trong cho mình
Bỏ qua bao chuyện bất bình
Cuối đời mình tự nhủ mình, cố lên!

           Kỷ niệm gặp Minh Hường,28/3/16.
                          Tại Đà Nẵng.


Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Ca dao về nắng hang,

Trời làm nắng hạng không mưa
Làm cho héo cải ,héo dưa, héo dềnh.

Thương Dân sao chăng giúp Dân,
Đến khi nắng hạng mới toang phần làm mưa.


Ới người đầu trọc đít beo,
Trăm năm có nhơ ngãi nghèo ta không?

Nắng hạng ban năm vốn đã thất kinh,
Ông Bá Hộ còn xúc lớ,huôn chi mình,đít không beo!

Quê em nắng hang bốn mùa,
Nên chi thiếu cả con cua con còng,

Bốn mùa xuôi ngược ăn đong,
Thương Quê nắng hạng ai không muốn về?

Tây Nguyên nắng hạng khô cằn,
Đường đã khó, miếng ăn cũng nghèo,

Quê anh nắng hạng khổ nghèo
Lấy anh em phải gieo neo một đời.

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Ca dao

It tiền hắn mới giả say
Nhiều tiền hắn uống cả ngày không sao.

Ngày xưa khổ cực hắn buồn,
Bây giờ cực khổ hắn luôn tươi cười.

Ngày xưa chín bỏ làm mười,
Bây giờ bán cả nụ cười trao duyên
Ngày xưa không nặng vì tiền
Bây giờ bán cả Tổ Tiên ông bà.

Ngày xưa bốn biển là nhà
Bây giờ phải tính từ xa dến gần.






Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

Cò ra phố.

Cò lên thành phố lâu rồi
Vẫn còn bở ngỡ như hồi mới lên
Nhiều làng nhiều phố không tên
Nên Cò lẫn lộn dưới trên số nhà.

Quê Cò không có nhà cao
Nhà tranh vách nứa nhiều ao lắm hồ
Chiều chiều ít tiếng dô ,dô...
Gặp ai nét mặt hiền khô hỏi chào.

Từ hôm lên phố đến nay
Bỗng dưng Cò thấy chân tay hơi thừa
Trong quê trăm việc nhặt thưa...
Ngoài nay mời nhâu từ trưa đến chiều.

Cò bay trăm nẻo đường xa
Bay từ xóm Giữa bay qua xóm Gò
Mấy ai thông cảm với Cò
Chê bai nhiếc móc không cho đậu nhờ.

Bây giờ thành phố ít cây
Cò bay,rồi lại phải bay hàng giờ
Đâu còn đồng ruộng ao bờ...
Nên Cò bay mãi lơ ngơ lạc đàn.

Rễ Cò Bị nạn.

Không như ăn Tết mọi năm
Nhà Cò đón Têt có trăm chuyên buồn
Rễ Có mắc nạn bên Truông
Cả nhà bỏ Tết ở luôn Sài Gòn.

Rễ Cò đi làm ăn xa
Để cửa để nhà để vợ để con
Lỡ bay qua lối không  mòn
Nên chi mắc nạn vợ con rối bời.

Bời thương cháu ngọai quá trời
Nên chăm thằng Rễ dở hơi của Cò
Nhà Thương trăm việc phải lo
Mong sao thằng Rễ hiểu cho tấm lòng.

Rễ Cò thương vơ  thương con
Làm ăn ở tận Sài Gòn xưa nay
Tết này đậu phải cành cây,
Yếu mềm nên mới lung lay cả nhà.

Rễ Cò công việc chưa quen
Nên chi hăng hái bon chen  với đời
Bỏ ngoài tai hết mọi lời
Mà Cò đã dặn từ hồi mới quen...




Không Hiểu

Người bảo sáng  nay bị cảm
Cà pê xin hẹn hôm sau
Hay thiếu chút lòng can đảm
Dể gì ta thấu hiểu nhau.

Vẫn đến  đậu nơi đầu gió
Môt mình như trông đợi ai
Mắt buồn ngóng về đâu đó
Xa xăm như thiếu môt người.

Nặng lòng rời đi chẳng nở
Con tàu nhìn bến cẳng xa
Dùng dằng nửa đi nửa ở
Tim đau nhịp đâp nhạt nhòa.

Vẫn có một người đến đó
Âm thầm trông áng mây trồi
Đôi mắt thâm quần vạch đỏ
Nhìn mây gió cuốn ngang trời.

Ta hiểu người không hẹn tới
Nhưng lòng luôn nhớ môt người
Nên chi vẫn kiên trì đợi
Con tàu rời bến ra khơi....

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

Mẫn cố gắng lên con

Gắng lên con nhé Mẫn ơi!
Dẫu cho gian khổ môt đời theo con
Ở đời hi vọng luôn còn
Có cha có me có con có chồng
Đã từng vai ấp má nồng
Dù trong muôn một tấm lòng như xưa
Đời cho dù lắm nắng mưa
Ba mong con vẫn tối trưa gửi mình
Hết lòng vì một gia đình
Hết lòng mình sống hết mình như ai.

Thương con thức suốt đêm dài
Mong con cuộc sống ngày mai bình thường
Ở đâu ba má cũng thương
Cũng chăm lo cũng nhún nhường vì con
"Chữ rằng: tích của bằng non
Không bằng tích đức cho con ở đời"
Thương con ba chép mấy lời
Mong con mãi có niềm vui ven toàn!

           Thương con Minh Mẫn.
          Đà Nẵng  Ngày 30/1/2015.

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Cho con Trung Hiếu.


Đã bao lần ba căn dặn riêng con
Đừng ngại khó đường gập ghềnh phía trước
Để hạnh phúc ngày mai có được
Tự tay ta kiến tạo mọi điều.

Dẫu thương con thương cháu bao nhiêu
Ba không thể tự tay mình làm giúp
Gặp khó khăn chính các con khắc phục
Như mẹ cha thuở trước từng làm.

Bởi cuộc đời nhiều cạm bẫy,lòng tham
Nhiều đố kỵ ,đang hàng ngày chờ chực
Cần nhẫn nhục,chớ bao giờ  bực tức...
Và cũng đừng lùi bước trước nguy nan.

Củng đừng mong đường phía trước thênh thang
Đã sắp sẵn với mọi điều suông sẻ
Dẫu nơi đâu cũng nhớ về cha mẹ
Những người thương yêu nhất của mình.

Vì các con ba sống nặng nghĩa tình
Còn để đức cho các con vui sống
Dẫu trời đất có bao la lồng lộng
Không ưu tiên cho một người nào....

    Đêm buồn,Trung Hiếu bi tai nạn.
               29/1/2016.






Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

Vợ đi Sài Gòn.

Người ta Tết dạo phố phường
Còn  em Têt đến Nhà Thương Sài Gòn
Suốt đời khổ cực vì con
Lưng còng tóc bạc con còn hành thân
Dể gì dừng được bước chân
Vợ chồng quấn quýt trong sân ngoài nhà.

Sáu mươi vẫn thấy chưa già
Lo con lo cháu lo nhà lo xe
Ở nhà vợ nói chồng nghe
Ra đường cẩn thận lên xe xuống tàu
Vượt qua muôn vạn khổ đau
Để mai sau sống bên nhau đến già.

              Kỷ niệm
Ngày vợ đi thăm con Rễ bị nạn.
               29/1/2016.



Ca dao con Cò

Anh Cò vốn tính bao đồng
Nhà bên có Ả mất chồng lẳng lơ
Rũ Cò qua đó đọc thơ
Xúm nhau đàn đúm tinh mơ chưa về.

Lão Cò tuổi cũng lớn rồi
Lão đứng không vững lão ngồi không an
Suốt ngày lão cứ lang thang
Kiếm ăn lão phải nhờ đàn con thơ.

Anh Cò có tính mộng mơ
Suốt đêm anh thức làm thơ tặng bồ
Vợ Cò bắc được sửng sồ
Chửi đồ mất dạy,bảo đồ bỏ đi.

Ngày xưa Cò vốn rất nghèo
Kiếm ăn qua tận xóm Đèo,xóm Sông
Từ ngày làm mướn Ngư Ông
Của ăn của để từ trong ra ngoài.

Ngày xưa Cò vốn thật thà
Từ ngày buôn bán đâm ra dữ dằn
Gặp ai lớn bé gọi thằng
Khinh khi làng xóm cào bằng anh em.

Chị Cò bận rộn suốt đêm
Lau nhà dọn bếp còn thêm chấm bài
Lão chồng ngồi nhậu lai rai
Bạn bè cãi vã điếc tai chị Cò .



Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

Ca Dao con Cò

Anh  Cò quê ở Nha Trang
Ham vui nên mới lac đàn đến đây
La từ quán nhâu,hàng cây
Nên Cò đâu giám ta đây là Cò!!

Con cò bay lã bay la
Bay vào quán nhậu hôm qua cò ngồi
Ngã vào cái chão nước sôi
Vơ chồng chủ quán đang ngồi nhổ lông.

Lão cò vốn tính ham vui
Ai kêu cũng da ai xui cũng chiều
Thế rồi lão có người yêu
Vợ cò biết đươc  ra điều không ưng.

Ngày xưa cò vốn thật thà
Trải qua nghèo khổ sinh ra cục cằn
Suốt ngày bương chãi kiếm ăn
Nên cò bao quản nhoc  nhằng tấm thân.

Hôm qua cò nhận được thư
Mỡ xem vợ dặn cũng như năm nào
Lòng cò bỗng thấy nôn nao
Bao nhiêu là việc làm sao có tiền.






Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

Đối- đáp

Hỏi:
Tôi nghe anh chữ tốt văn hay
Chứ Vua Nghiêu, vua Thuấng  ông để cái cày chỗ mô?

Đáp:
Nắng hạn ba năm ruộng đất cằn khô
Ông cày không dược ông đem vô ông đẻ chỗ hè.

Hỏi:
Chứ vườn ông có mấy cây hè?
Để  ông uống nước từ hè sang đông

Đáp:
Ba cây:Sau, trước,bên hông,
Để ông uống nước từ đông sang hè.

Hỏi:
Về quê tôi lại lắng nghe
Chứ Vua Nghiêu,Vua Thuấng ông mất hè hay đông?

Đáp:
Trong quê ai cũng ngóng trông
Dỗ Vua Nghiêu Thuấng Cuối đông mưa dầm.


         Tam Xuân  Một ngày 12/10/2013.    

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

Ca dao con cò

Cái Cò cái Vạt cái Nông
Bao lần đi chợ vẫn không mua gì
Người ta  sắm sữa li bì
Riêng Cò bị nạn làm chi còn tiền.

Anh Cò đi hát Ca Ra...
Mấy con mõ đỏ thước tha lượng lờ
Bực mình Cò mới làm thơ
Chưởi cha mấy kẻ dại khờ vào đây.

Chị Cò học thói ăn chơi
Bỏ ngoài tai hết mọi lời khuyên răng
Chồng con cha mẹ băng khoăn
Mong sao chị sớm ăn năng trở về.

Chị cò quê ở Cần Thơ
Bao năm lưu lạc bây giờ đến đây
Ngày đêm làm lụng luôn tay
Tấm thân còm cõi lất lây qua ngày.

Chị Cò quê ở Miền Tây
Theo chân bè bạn tháng ngày đi hoang
Mai kia nhan sắc phai tàng
Chị Cò không có xóm làng,Về đâu?