Chuyên mục

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Anh không thể hiểu.

Anh chẳng thể nào hiểu được em đâu
Lời em nói cứ nữa vời khó hiểu
Như mật  rót vào tai dìu dịu
Nghe mên mang sâu lắng tự tim mình.

Anh chẳng thể nào nhắm mắt làm thinh
Dù đã cố kìm lòng không nói
 Bởi ánh mắt như trăm ngàn dấu hỏi
Xiên vào anh đau nhói một bên lòng.

Anh cố để dòng nước mắt chảy vào trong
Cười gượng gạo trước mặt người xa lạ
Để nhịp đập con tim dồn hối hả
 Hướng vào nhau chưa kịp nói đôi lời.

Ai đang tìm điểm tựa một bờ môi
Trong thương nhớ đắm chìm nơi quên lãng...

                   Ngày 30/03/2015.

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015

Ca Dao

Khen ai khéo lặn biển sâu,
Đo miệng con cá uốn lưỡi câu cho vừa.

Cây dừa ra những trái dừa
Người khôn biết mấy cho vừa ,trí khôn.

Người ngay đứng ở đầu thôn
Dẫu trong muôn một tiếng đồn không lo.

Thủy chung dù đói hay no
Ngựa hay dường có quanh co,sợ gì.




Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Cây cao bóng cả không ngồi
Chun ra chỗ nắng,trách trời không râm.

Giáo viên công chức không màng
Lấy anh thợ bạc đeo vàng đầy tay.

Người nghèo tính khí dể chiều
Những người giàu có thì keo kiệt nhiều.

Đêm qua mơ thấy người yêu
Bốn mươi năm biết bao nhiêu nghĩa tình.

Bốn mươi năm chẳng đã qua
Bây giờ mái tóc sương pha hết rồi.

Bốn mươi hơn nữa cuộc đời
Khó ai giữ được nụ cười như xưa.

Bốn mươi năm,một giấc mơ
Bao nhiêu kỹ niệm tuổi thơ ào về.

       Kỹ niệm bốn mươi năm.

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Con chim chăn vịt.

Bình minh dậy có con chim chăn vịt
Bên hàng cây tiếng hót dập dồn
Đây giữa phố phường nào phải nông thôn
"Thằng chan vịt,ơi cái thằng chăn vịt"

Chợt thổn thức cả một thời con nít
Theo cha sớm dậy đi cày
Nay trước nhà củng có hàng cây
Bình minh dậy  con chim chăn vịt.

Tha thiết gọi những ai còn trẻ nít
Dậy nhanh lên chuẩn bị học bài
Tiếng chim còn văn vẳng bên tai
"Thằng chăn vịt,ơi cái thằng chăn vịt"

Tiếng chim gọi khi nhiều khi ít
Nghe nao lòng khu phố  bình minh
Có lẻ nào, ai đó nở làm thinh
Không xao động,tiếng chim trong vắt.

Ừ thôi vậy,Trái đấy này vẫn chật
Tiếng chim kêu vang vọng cả khung trời...

              Ngày 28/03/2015.



Ca dao.

Dù thương biết nói làm sao
Thương ai đi đến nơi nào vẫn thương

Mênh mông là một khoảng đường
Để cho người ấy sầu thương cách vời.

Thương ai lời có nghẹn lờ
Dẫu trong vật đổi sao dời vì ai.

Ở đời muôn vạn chông gai
Mai kia thác xuống tuyền đài,vô tư.



 

Về Quê.

Chú Kỳ giờ đã xỉn rồi
Thương ai chú vẫn còn ngồi đến khuya.
Có một người ở nơi  kia
vẫn bên Vi tính dẫu khuya vẫn chờ
Thương ai lòng vẫn lặn tờ
Để trong muôn một bất ngờ Vì ai?

     Ngày 27/03/2015.

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Hách dịch.

Hãy sống sao cho có nghĩa tình
Chớ vì quyền chức mặt vênh vênh
Mai kia thất thế về hưu sớm
Bè bạn anh em ngoảnh mặt nhìn
Hách dịch cửa quyền không phải lối
Dẫu không vừa ý cũng làm thinh
Còn ở trong lòng không nể trọng
Ngoài đời người ấy đúng là khinh.

                Ngày 26/03/2015.

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Ca dao.

Gió đưa gió đẩy hàng cây
Ai đưa người đến chốn này với ta.

Người về mang đến ngàn hoa
Người đi để lại xót xa nổi buồn.

Trăng non vừa lặng đầu nguồn
Thương ai đứng ở đầu truông ngóng về.

Đầu xuân gió thổi lang mang
Hỡi người quân tử mơ màng xứ mô.

Cây khô xuống nước củng khô
Người ngoan tạo lấy cơ đồ từ không.

Đá vàng muôn dặm không phai
Người khôn muôn dặm một hai củng về.

Người khôn không sợ thời gian
Những người vụng dại nói quàn nói xiên.

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Ra đi lòng cứ dặn lòng
Dẫu trong muôn một còn mong ngày về.

Ai đi lòng gửi cho ai
Để trong gian khổ đứng ngoài mà trông.

Bạn về nơi ấy xa xôi
Để ai ở lại nắng nôi cực mình.

 Xa nhau hết nghĩa còn tình,
Chỉ mong riêng Bậu một mình nghỉ suy.

Bạn đi lòng cứ bâng khuâng
Cách nơi tầm mắt xa dần bạn nghe.

Bạn về trăm núi ngàn khe
Tận trong sâu thẳm,có nghe lời nguyền.

Người ấy.

Người ấy giờ đã ra chưa?
Ta chờ người ấy gió mưa mặc lòng.

Người về có một người  trông
Người ra ai đó từng mong nhớ người.

Ta đi cuối đất cùng trời
Vẫn mong nhớ một bóng người mau ra.

Chắc người không nghỉ đến ta
Riêng ta vẫn nhớ người xa mới về!

Hôm kia người ấy về quê
Để ai ở lại mẩn mê nỗi lòng.

Cuộc đời mấy bận đục-trong
Khuyên ai luôn giữ cho lòng thảnh thơi.

Mong người luôn có niềm vui
Riêng ta vẫn mãi là người vô tư.

              ngày 22/03/2015.

Về Quê.

Quê hương biết mấy buồn vui
Về quê gặp lại những người thân quen
Xa quê gần điện xa đèn
Tha phương cầu thực bon chen quê người

Mai sau về lại cuối đời
Về quê dẫu có  ngậm cười quy Tiên
Trải  trăm  ngàn việc không tên
Quê cha đất Tổ ấm êm ngàn đời.

Đắn cay sau trước giữ lời
Quê hương mãi mãi là nơi đi-về
Hỡi ai khó tính khen-chê
Gọi lên tiếng Mẹ,để nghe tiếng lòng.

Ở đời muôn vạn đục-trong
Trãi lòng để thấy nỗi lòng thảnh thơi
Thủy chung sau trước giữ lời
Quê Hương còn lại một nơi đi-về.

           Ngày 22/03/2015.

Chuyện người-chuyện ta.

Đã đi muôn dặm xa gần
Về quê gặp lại người thân thêm buồn
Ở đời bao trận mưa tuông
Phải đâu chớp bể mưa nguồn mới lo

Cuộc đời bao chuyện nhỏ to
Để mai kia dồn hết cho một người
Ở đời bao chuyện khóc,cười
Đắn cay muôn thuở chuyện người chuyện ta.

Củng đừng nhết nhác bê tha
Cuối đời còn lại thiết tha nỗi lòng
Mai sau trót dại đèo bòng
Việc chung ai được thong dong Niết Bàn.

Việc riêng ai được giàu sang
Việc chung ai buộc trăm ngàn nỗi lo
Vì đâu trăm việc nhỏ to
Để cho Họ Tộc ấm no muôn đời!

              ngày 22/03/2015.


Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Bạn đến từ Hà Nội.

Bạn từ Hà Nội mới vào
Gặp nhau sóng biển  ồn ào Miền Trung
Vợ con sáo trộn Lung tung
Hơn nhau một tiếng não hùng  mà thôi.

Bao nhiêu chìm nỗi  Cuộc đời
Để mai sau vẫn cạn  lời thủy chung 
Chuyện đời được mất khôn cùng
Cháu, con còn lại mung lung sau này.

Dể đâu vật đổi sao dời
Anh em lại được,nói lời anh em
Củng đừng lấy nó mà thêm
Mai sau còn được cháu Tiên con Con Rồng.

Thương nhau hứa một chữ đồng
Xứng danh là được con Rồng Cháu Tiên!

                Ngay 22/0/2015., 





Mời nhậu.

Về nhà thì tắc máy đi
 Nếu không sẻ có người nầy người kia
Điện từ sáng cho đến khuya
Mời đi quán nhậu rượi bia mệt người
Nếu không vui vẻ nhận lời
Lần sau gặp lại nhiều người khen, chê.

Ở đời lắm chuyện nhiêu khê
Đừng mong rỗi việc đi về ung dung
Còn bao nhiêu chuyện lạ lùng
Bủa vây quanh bạn từ trong ra ngoài
Tránh sao được miệng người đời
Để lòng thanh thảng vui chơi cõi trần!

          Ngày 30/4/2015.


Thế giới-Nỗi đau.

Thế giới chưa một ngày bình yên
Bởi đâu đó còn đối đầu tư tưởng
Bao học thuyết-sự dối lừa-sung sướng
Đưa lên cao chiếc bánh vẽ Nhân quyền.

Thế giới không một ngày bình yên
Bởi Thượng Đế  mỗi người một khác
Và quan niệm vô cùng, thiện-ác.
Đẩy con người vào chém giết lẫn nhau.

Thế giới này chưa hết nỗi đau
Bới dịch bệnh, đói nghèo, nghi kỵ
Nữa Nhân loại chìm trong suy nghỉ
Anh và tôi hai Thế giới,giàu nghèo.

Thế giới này chưa hết tiếng kêu
Bao dân tộc chưa hình thành Tổ Quốc
Mỗi giây qua bao sinh linh biến mất
Thế giới này còn mãi bất công!

         Ngày 21/03/2015.

Ca Dao.

Trăng non đầu tháng trăng gầy
Ai đừng bỏ đó sang đây mà buồn.

Bạn về trong ấy xa xôi
Nhớ đừng quên nón,nắng nôi khổ mình.

Ra đi bạn nhớ nhanh về
Thấy ai có xấu đừng chê làm gì.

Bạn đi muôn dặm đường xa
Khi về bạn nhớ mang quà cho ai.

Bạn đừng tham đó bỏ đăng
Thuyền đầy bạn nhớ trông trăng bỏ buồm.

Dẫu trong muôn một đường xa
Sang sông nhìn bóng cây đa cuối làng.

Có một người-Chiếc bóng

Có một người lặng lẻ  theo sau
Lầm lũi bước bóng vươn dài phía trước
Tâm hồn trẻ mang đầy mơ ước
In trên chiếc bóng chập chờn.

Có một người không tính thiệt hơn
Âm thầm hiểu cả những chiều sâu thẳm
Mang giọng nói của bao điều đằm thắm
Lung linh sắc mới  rực hồng.

Có một người bay nhẹ  thinh không
Tâm hồn trắng tựa như tờ giấy trắng
Để gió thổi ban mai rực nắng
Mùa xuân người ấy  xa vời.

Có một ngày ai đó chơi vơi
Không đoán định cả chân trời phía trước
Để khắc khoải một hai điều có được
Bình minh phía ấy rạng dần!

          Ngày 21/03.2015.


Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Mai người ấy về quê.

Người ấy đã về quê chưa
Ngày mai đầu tháng,đến trưa hãy về.
Mỗi tuần mấy bận về quê
Để xin tiền, gạo hay về thăm ai?
Xa quê ngày tháng rộng dài
Nhớ quê,nhớ mẹ,nhớ ai?thương mình.
Quê hương sâu nặng nghĩa tình
Tuổi thơ gắn bó gia đình người thân
Cuộc đời muôn vạn bước chân
Quê hương yêu dấu ngàn lần mến thương.

Mỗi người có một quê hương
Mỗi người có một người thương trông chờ!

                      Ngày 20/03/2015.

Tỉnh-say.

Hôm qua bị xỉn quá trời
Gặp nhau không nói một lời chia tay.
Lời nói dỡ,lời nói hay
Nào ai thèm trách đứa say làm gì.

Lúc say lên ruộng xuống bờ
Tỉnh ra mới biết làm thơ không vần
Khi say may phước là dân
Tỉnh ra mới thấy được gần ma men.

Say rồi còn  nghỉ đến  ai
Dù sau có nói vạn lời phân bua
Khi say dể mắc hơn, thua
Tỉnh ra mới thấy mình mua nỗi buồn.


Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Cao Dao.

Thôi đành mình chịu mình say,
Mai sau dẫu có bứt dây động rừng.

Bạn đi mình bảo lừng khừng
Ta về trăm mối dây rừng cuốn theo.

Hỏi ra trăm mối ngặt nghèo
Ra đi mỗi bước trông theo càng buồn.

Mai sau uống nước nhớ nguồn
Trăm ngàn đỗ trận mưa tuông là huề.




Người mới đến.

Sáng nay đi tìm  người ấy
Mênh mông nào thấy người đâu
Hạt lép,hạt mầm đang mẩy
Bao la rực rỡ sắc màu.

Người ấy đường xa chưa đến
Lòng ai thấp thỏm bồi hồi
Ai thắp lên bao ngọn nến
Trải lòng ra khắp muôn nơi.

Người về lòng ai  buồn lắm
Đứng trông theo bóng nhạt dần
Hun hút đường xa thăm thẳm
Ánh chiều vừa chiếu qua sân.

Có biết qua bao nổi nhớ
Lòng ai tự hẹn với lòng
Mai sau kẻ đi người ở
Đành lòng gạn đục khơi trong.

Người đến cho lòng khấp khởi
Người đi lòng thấy buồn phiền
Hạnh phúc là niềm sởi lởi
Trải lòng qua đợt lữa thiên.

Người bảo mai sau còn lại
Chút lòng để lại cho ai
Có thể mùa xuân còn mãi
Qua đi tháng tháng,ngày ngày.

  Ngày 19/03/2015.




Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

Người ấy ra sao.

Không biết bây giờ người ấy ra sao
Từng giọt nhớ cứ âm thầm gặm nhấm
Mới đầu xuân cơn mưa phùn hơi ẩm
Trôi theo ta từng phút từng giờ.

Cuộc sống thường đi những nẻo bất ngờ
Ai đứng lặng giữa hai bờ thương nhớ
Chút lưỡng lự nên đi hay ở
Đứng chờ ai,tận cuối con đường.



Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

Thơ tặng người mới đến.

Có một người đề nghị tăng thơ
Thơ viết khó,Tặng cho người càng khó
Vừa mới đến,bao điều chưa rõ
Rõ nơi ta,và rõ riêng người.

Khoảng cách xa,quen thuộc nụ cười
Bởi bóng dáng cách một trời một vực
Từ sâu thẳm bắc tâm hồn thổn thức
Xao động từ chiếc lá, chồi non.

Quen thuộc rồi gọi chú xưng con
Hơi thở ấm,bàn tay nồng ấm
Rồi vẫn đến,việc hàng ngày lạ lẫm
Cách nhìn xa,xa tít tắp chân trời.

Ngỡ ngàn sao,phía ấy kiệm lời,
Không đếm được,cả một màu trắng rỡ
Gởi đến hết,mùa xuân đang nợ
Cho một người,mới đến  thân quen!

Đâu  có gì, ngọn lữa vừa nhen
Cháy,đốt cháy,cánh đồng xưa cũ rích
Những trang sách,một màu cô tịch
Xa bay xa, hình bóng cuối trời.

Cũng đúng thôi,người ấy kiệm lời
Trong ánh mắt,trăm ngàn lời muốn nói
Rồi bất chợt bao nhiêu câu hỏi
Ngày mai, người ấy, về đâu?

Thấm nỗi lòng, chiều rộng,chiều sâu
Neo sao được cánh diều,căn gió
Thời gian đến,chắc rồi sẻ rõ
Người mới quen,thơ viết tặng người.

            Ngày 17/03/2015.




Bài thơ-Nỗi lòng.

Bài thơ tôi viết cho ai
Đêm nào  tôi cũng thức hoài làm thơ
Bao hi vọng,bao ước mơ
Tôi dồn vào những trang thơ.Nỗi lòng.

Cuộc Đời gạn đục khơi trong
Xuôi tay nhắm mắt thấy lòng thảnh thơi
Dể chi có được niềm vui
Để trong đời có đôi người nhớ ta!

Đời người là một đời Hoa
Mấy ai còn được thiết tha với đời
Mai kia chín suối ngậm cười
Để trong Đời có một người nhớ ta!

        Ngày 17/03/2015.

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Cao Dao.

Bây giờ người ấy ở đâu?
Đầu Xuân gió cạn,mua sâu thêm buồn.

Người về còn nghỉ đến ta?
Để lòng vơi nỗi nhớ nhà nhớ quê.

Thương thầm một mãnh sao rơi
Bình minh soi tận cuối trời trên cao.

Người như một giọt mưa sa
Đầu Xuân rưới ước cành hoa cuối mùa.

Dể gì bỏ được hơn,thua
Làm lơ trước cảnh cha cua,mẹ còng.


Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Vay-Trả,Cuộc đời.

"Cho anh vay một cái nhìn
Mai sau anh trả trăm ngàn nụ hôn"
Hỡi ai lại lỏng tâm hồn
Thì đừng ngồi trước hoàn hôn cuối ngày
Cũng đừng nhìn chiếc lá bay
Để lòng nhẹ bớt đôi giây,não lòng.

Cuộc đời: mấy đục ,mấy trong,
Mấy thương,mấy nhớ,mấy mong,mấy chờ...
Mấy vô duyên,mấy bất ngờ,
Để người lữ khách ngẩn ngơ,thương thầm.
Nặng lòng vì một chữ Tâm
Sang sông có kẻ ruột bầm gan khô.

             Ngày 14/03/2015.

Nắng và gió.

Trời không nắng và không có gió
Hàng cây  đang đứng đợi ai
Ánh bình minh vừa dậy,ban mai
 Không đánh thức một người ngái ngủ.

Bên cửa sổ có một người ủ rủ
Mắt thâm quần hướng vọng phía trời xa
Hương đậm đà hoa sửa đêm qua
Như thầm nhắc mùa xuân dần hết.

Trước bình minh có một người mê mệt
Bên một người,người ấy biết về đâu
Có ai nhìn trong đáy mắt chiều sâu




Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Người đi biền biệt bóng hồng
Để ai vò võ đợi trông một người.

Người đi không nói một lời
Để ai ngóng đợi cuối đời ,đợi ai.

Người về chiếc bóng lẻ đôi
Để ai ở lại đơn côi một mình.

Hết nghĩa còn lại chữ tình
Mong ai đừng có làm thinh,kiệm lời.

Hết tình còn nghĩa ai ơi
Mai sau vật đổi sao dời vẫn thương.

Dẫu trong ngọc đá cuộc đời
Thương ta chỉ một,thương người gấp trăm.

Ta buồn ta nhớ đến ai
Phương xa người có giữ lời cho chăng.



Điều anh biết.

Chẳng có  gì dấu được anh đâu
Nhìn trong mắt anh thấy điều không thật
Qua giọng nói anh biết còn hay mất
Niềm tin không thể dối lừa.

Khoảng trời nào chợt nắng,chợt mưa
Màu ráng đỏ cuối chân trời che khuất
Để một thoáng em nói điều không thật
Anh nghe lòng thấy nặng lòng.

Để mỗi đêm về anh vẫn hằng mong
Em không đến,một đêm dài vô tận
Bình minh rọi, đằng đông chợt nắng
Soi qua cửa sổ bên thềm.

Biết đến bao giờ  có được niềm tin
Hai mãnh vỡ hai đầu ghép lại
Rồi khi ấy  một mùa gặt hái
Hoa thơm quả ngọt trái dày.

Chưa một lần nắm được bàn tay
Bàn tay ấy khua đất trời đảo lộn
Dẫu cuộc sống  trăm ngàn bề bộn
Yêu thương hờn giận rạch ròi....

             Ngày 13/03/2015.

Ca Dao.

Đã không thích nữa thì thồi
Xin ai đừng nói nặng lời với nhau.

Đã không đầu ấp vai kề
Bạn đi phần bạn,ta về phần ta.

Hết tình còn nghĩa ban ơi
Xa nhau đừng nói những lời hại nhau.

Xa nhau xin bạn chớ buồn
Mưa trôi ra biển về nguồn mấy khi.

Vợ chồng là nghĩa tào khang
Lời hay thì nói lời gian thì đừng.

Chiếc bóng.

Lẻ loi một chiếc bóng
Đêm đêm thức cùng ai
Gió thổi về lạnh cóng
Bóng càng thêm trãi dài.

Bóng ngã đè quá khứ
Rồi quay hướng tương lai
Điều tốt ai không giữ
Cho hôm nay,ngày mai.

Nuối tiết một chiếc bóng
Để thời gian qua đi
Nhen nhóm niềm hy vọng
Trôi theo gió thầm thì.

   Ngày 13/03/2015.

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Mĩ khoe Mĩ mạnh Mĩ giàu
Mĩ luôn gặp phải nhiều câu chửi thề.

Mĩ đem quân đánh khắp nơi
Chắc gì Mĩ có niềm vui vẹn toàn.


Câu đối

Mắc nhắm mắt,
Tay nắm tay.

Trai Đại Lộc lấy gái Lộc Đại
Gái Khánh Hòa lấy trai Hòa Khánh .

Cậu Tâm.

Lì xì cho cậu đầu năm
Mong cậu khỏe, con về thăm ,nhiều lần
Dẫu rằng không phải người thân
Về quê có cậu thấy gần quê hơn
Mợ đi nhà cậu trống trơn
Đêm đêm lỗi nhịp cung đờn đứt dây
Ngày nào mợ đó,cậu đây
Bây giờ lẻ bóng như cây gãy chồi
Ra đi thấy cậu nghẹn lời
Thương quê thương cậu,thương người cô đơn.

       Quế Hiệp, mùng 3 tháng giêng Ất mùi.



Trăng đêm.

Đêm khuya một vầng trăng nhỏ
Treo cao ở cuối chân trời
Ẩn hiện trong  mây mờ tỏ
Sắc vàng từng giọt rơi rơi.

Mặt nước trăng khuya còn đọng
Sương đêm phủ kín bầu trời
Đâu đó âm thầm sự sống
Ngỡ ngàn uống giọt mưa rơi.

Người đến rồi đi khe khẻ
Để ai vướng bụi thương thầm
Có một vầng trăng đơn lẻ
Cuối trời sau bóng mây râm.

Chiếc lá trăng chao nghiêng ngã
Mắt khuya chợt đến chợt đi
Bóng trăng về  khuya buồn bã
Nhìn trăng đâu nói được gì.

Cao xa có vầng trăng khuyết
Một người lặng lẻ trông theo
Có thể không bao giờ biết
Trăng qua bao núi bao đèo.

         Ngày 12/03/2015.



Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Vì mây nên núi lên trời
Vì ai,ai nở nụ cười cho ai.

Đã đi muôn dặm đường dài
Cuối đường lòng bỗng phôi phai với tình.

Người đâu gặp gỡ làm chi
Dẫu trong muôn một có gì mà lo.

Đêm nằm ta nhớ thương ai
Thức đêm mới biết đêm dài vì thương.

Ta không mơ tưởng bóng hồng
Để ai lỗi hẹn chữ đồng bẻ đôi.

Người đi biền biệt tăm hơi
Để ai ở lại chịu lời đục trong.

Ngày 11/03/2015.

Hãy cứ gọi anh bằng chú.

Em hãy cứ gọi anh bằng chú
Bởi ngôn từ nào có cũ đâu em
Như mọi lần em gọi chú xưng tên
Anh nghe vẫn dịu dàng dể mến
Chứ không phải như lần đầu mới đến
Nghe em xưng anh xấu hổ vô cùng.

Có thể anh là người ở Miền Trong
Củng có thể anh đã dà đấy nhỉ
Thời gian trôi bao mùa xuân qua ấy
Của cuộc đời hi vọng một tình thương
Tuổi ấu thơ anh đâu được đến trường
Đâu đầy đủ như các em đầy đủ.

 Để hôm nay em ngồi bên chú
Mái đầu xanh bên mái tóc già
Hi vọng rồi tất cả sẻ qua
Bởi khoa học đỉnh cao là kiến thức
Và cuộc sống mỗi ngày qua thúc dục
Với tình người sâu nặng lắm cưng ơi.

Đâu phải đến trường chỉ để vui chơi
Và đâu phải khó khăn trong cư xử
Em hãy cứ gọi anh bằng chú
Để cho lòng thanh thảng mỗi ngày qua!

            Hà nội,một ngày buồn.

Ca Dao bốn câu.

Nắng mưa là việc của trời
Ngoảnh qua chợt thấy ai cười dể thương.
Người về vướng bận tơ vương
Để ai suốt những đêm trường nhớ ai?

Trâu già còn thích cỏ non
Người khôn đâu chọn đường mòn mà đi.
Cái chi chi hỏi chi chi
Để trong muôn thuở khắc ghi một lời.

Người về  muôn dặm xa xăm
Để ai vừa tuổi trăng rằng nhớ ai?
Mai sau muôn vạn chông gai
Người đi đâu ngại đường dài mà lo.

Dẫu trong ngọc đá vàn thau
Để ai vừa gặp thì đau một đời
Trăng non mới mọc cuối trời
Băng khoăn lời những cạn lời băng khoăn.

         Ngày 11/03/2015.










Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Nông dân.

Có người bảo nông dân không trí thức
Ai làm ra những hạt gạo nuôi đời
Họ còn bảo nông dân không đạo đức
Ai thủy chung sau trước giữ lời.

Dù đạo đức hay không tri thức
Nông dân Việt Nam trên cả tuyệt vời!

              Ngày 10/03/2015.

Ca Dao.

Bạn ra thành phố mấy ngày
Để ai ở lại đắn cay chịu lời.

Bạn lên thành phố với ai
Ở quê vò võ một người cô đơn.

Bạn đi không nói một lời
Để ai ở lại lệ rơi ngắn dài.

Người ơi gặp gỡ làm chi
Để ta nữa ở nữa đi khó đành.

Dùng dằn nữa ở nữa đi
Để ai tiếng bấc tiếng chì khó nghe.

Trăng non vừa nhú đằng đông
Hỏi em bao tuổi có chồng hay chưa.
Đầu hè lấm chấm hạt mưa
Em vừa hai mốt em chưa có chồng.

     Ngày 10/03/2015.




Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

Ca Dao.

Bạn lên Hòn Kẽm Đá Dừng
Để ai lời hứa  nữa Chừng,ai lo?

Bạn lên Quế Phước Hòn Chiêng
Để em lòng dạ không yên một ngày.

Anh đi Nước Nóng tàu bay
Bỏ ruộng ai cày,bỏ thuế ai đong.

Đường cày ruộng rộc khó ngay
Bạn ra thành phố một ngày nhớ ai?

Bạn ra Thành Phố Đông người
Chỉ mong bạn chớ quên lời nguyền xưa.


Gặp bạn cùng quê.

Đầu năm gặp bạn cùng quê
Hỏi ra bạn ít ghé về thăm quê
Thế rồi, kẻ trách người chê
Quê cha đất Tổ không về là sao?

Dẫu trong ăn,uống ồn ào
Thanh minh cho bạn,thấp cao đủ điều
Thăm quê dù ít hay nhiều
Tình Quê trong đục bao nhiêu cho vừa!

Nghĩa tình sau trước nhặt thưa
Yêu quê biết mấy cho vừa lòng ai
Ở đời muôn việc chông gai
Thanh minh dẫu ngắn hay dài Đầu Xuân!

Ra về bạn níu bước chân
Đầu Xuân mờ tỏ ánh trăng tỏ mờ
Bao giờ biết đến bao giờ?
Người cùng cùng quê,gặp bất ngờ,mới vui!

      Ngày 2/03/2015 gặp bạn ở nhà anh Thái Thống.
               242/15 Điện Biên Phủ Đà nẵng.

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Bạn phương xa.

Bạn ở phương xa mới đến
Giữa trưa bạn điện đến liền
Tuổi thơ bao điều thương mến
Về già trái ý nỗi  điên.

Bạn bảo chiều nay cần gặp
Bao điều muốn nói cùng nhau
Đâu phải đường xa thẳng tắp
chiều dài,chiều rộng ,chiều sâu.

Cuộc sống con đường thẳng tắp
Tuổi thơ dự tính nhiều  điều
Ai biết chiều nay vừa gặp
Mở lời bạn nói thương yêu.

Tình đất,tình ngươi ,tình bạn...
Tương lai bạn gửi xa vời
Chỉ có tấm lòng trong sáng
Để lòng trang trải muôn nơi.

Có thể ngày mai không gặp
Ra về lòng nhắn nhủ thầm
Ai hiểu cuộc đời cao thấp
Xa rồi còn mãi dư âm!

           Ngày 1/03/2015.



Gặp mặt đầu năm.

Chiều nay gặp mặt đầu năm
Những người không thích cứ nhằm vào tôi
Lỡ lời ai gượng được lời.
Uống ăn thỏa mái,vui chơi mặc lòng.

Cuộc đời gạn đục khơi trong
Mấy ai hiểu được để lòng thảnh thơi
Ở đời có mấy niềm vui
Mai sau để lại tiếng đời đục trong.

Đa mang chắc phải đèo bòng
Để cho con trẻ còn mong đường về
Cuối đời ai chẳng về quê
Mai sau con trẻ đường về thảnh thơi.

Cuộc đời mấy cuộc rong chơi
sống sao đừng để tiếng đời mai sau.

             15h/02/2015.