Ấu thơ em quên hết rồi
Trung niên Gặp lại ta ngồi bên nhau
Chiến tranh muôn vạn khổ đau
Mồ côi ta sống bên nhau nhọc nhằn
Tháng ngày thiếu mặc,thiếu ăn
Cuộc đời vùi dập nhược bằng không tha.
Bốn mươi năm đã trôi qua
Bây giờ gặp lại nên bà nên ông
Đường đời đâu chỉ màu hồng
Chắc chiu tay bế tay bồng như ai?
Quê người đầy rẫy chông gai
Mong em sớm tối là người chỉn chu.
Em nên thêm bạn bớt thù
Mai kia về cuối mùa thu an lòng.
Chớ đa mang,chớ đèo bòng
Để đời chung thủy đục trong với đời
Thương em anh dặn mấy lời
Em nên mãi mãi là người thủy chung!
Ngày 13/6/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét