Chuyên mục

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018

VỀ HƯU CHỐNG LỤT.

Về hưu rãnh rỗi học làm thơ
Bè bạn anh em thấy bất ngờ
Nước ngập tràng sân con cóc nhảy
Ngọc Hoàng có thấy cũng làm ngơ
Cám cảnh mưa to nên biến nhậu
Vỉa hè quán xá vắng không ngờ
Nước đến rồi đi khi mưa dứt
Buồn lòng trông nước viết ra thơ.

Kỷ niệm ngày Đà Nẵng bị lụt nặng.
      Ngày 9/12/18.

PHỐ NGẬP.

Mỗi lần anh cải tạo
Là lần ngập sâu hơn
Khi xưa ngập lỗ chỗ
bây giờ ngập sâu hơn.

Đường phố như sông lớn
Nước cuộn lên vỉa hè
Rát rều trôi lởn vởn
Chen giữa người và xe.

Tháng trước la thiếu nước
Chắc Ngọc Hoàng đã nghe
Nên mở cầu Ô Thước
Hạ giới lo sắm ghe.

......

CHÁU NGOẠI.

Cháu ngoại từ Đà Nẵng
Ra Hà Nội thăm ông
Mới biết đi chập chửng
Gặp cái rét giữa đông.

Đà Nẵng trời đang lụt
Hà Nội ngày hanh khô
Ông bà nội chăm chút
Rét quá cháu sẻ vô.

Mẹ cháu người Đà Nẵng
Bố cháu gốc Hà Thành
Cháu chưa đầy hai tuổi
Tập nói rất ư nhanh.

Mẹ tập nói tiếng Việt
Cháu bập bẹ tiếng Anh
Ông bà làm sao biết
Cháu nói gì quá nhanh.

Mong cháu mai khôn lớn
Không nói tiếng Đà Thành
Đừng mô,tê,răng, rứa...
Và cũng đừng nói nhanh.

Ông bà ngoại nhớ cháu
Trông vời ra Thủ Đô
Hoa tình yêu nung nấu
Như diều gặp gió to.

    Ngày 16/12/18.

KHÔNG ĐỀ.

Ngọn nến đêm dài cháy rất lâu
Nổi niềm soi sáng suốt canh thâu
Đốt tâm can cháy niềm sâu thẳm
Để lại cho đời bao khát khao.

        Ngày 13/12/18.

THĂM NHÀ.

Trời mưa ước ngọn tía tô
Ước giây mắc cỡ ước đồ em phơi
Bất ngờ anh ghé đến chơi
Nghe mưa rơi nghe mưa rơi mà buồn.

            Ngày 12/12/18.

BỢM NHẬU.

Ngày xưa đệ tử lưu linh
Bây giờ đệ tử mỗi mình mình thôi
Thương nhau hết đứng lại ngồi
Qua cơn chợt tỉnh đất trời bao la.

       Ngày 11/12/18.


VỀ QUÊ.

Thôn xưa này đã lên phường
Xa lâu về lại người thương ngập ngừng
Bước đi mỗi bước mỗi dừng
Tiếng ai thỏ thẻ nóng bừng hai tai.

        Ngày 10/12/18.

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

BÊN KIA MỘT NỮA.

Đi tìm một nữa bên kia
Xa xăm dù mấy nắng mưa cũng tìm
Lâu rồi giấc ngủ con tim
Lui vào quá vãng lặng im tháng nagyf.

Thế rồi bỗng sáng hôm nay
Lao xao bờ lá hàng cây cuối vườn
Bỗng trào dâng cả niềm thương
Con tim thức dậy vấn vương nổi lòng.

Hỡi người xưa cũ còn không
Phương xa còn đợi còn trông một người
Mãnh trăng rọi cuối chân trời
Con tim vỡ vụn để rồi lành sao.

Trăng mòn xao xát treo cao
Ngân Hà thuyền đợi bến nào người ơi
Gió heo mây phủ phận người
Ai kia còn gửi đôi lời có không?

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018

ĐI THI.

Tấp nập người đi anh cũng đi
Cũng xe cũng máy cũng vào thi
Hỏi đâu kiến thức?làm chi có
Các túi đầy căn tập phong bì
Tại chức chuyên tu,anh có cả
Vào trường học tập,học làm chi
Buôn quyền bán chức tiền lưng tủ
Bằng cấp nơi anh,chẳng thiếu gì!

      Ngày 4/12/18.

CON CỦA LÀNG.

Tiếng gà văng vẳng gáy xa xa
Xóm núi cheo leo thưa thớt nhà
Trăng rọi đầu non sương lợt đợt
Xóm làng thao thức suốt đêm qua
Đoàn kết dưới trên chung sức lại
Cùng nhau góp của dựng ngôi nhà
"Sinh hoạt cộng đồng"con của xóm
Chung lòng chung sức mới sinh ra!

   Ngày 3/12/18.

THƯƠNG VỢ.

Cũng vì thương chị vợ già
Nên chi lẩn quẩn trong nhà vậy thôi
Bao lần bạn gọi đi chơi
Nhắn tin lại bạn để rồi xem xem
Mấy lần lỡ hẹn đàn em
Mặc cho cái bụng có thèm cũng thôi
Phó cho bao việc ở đời
Kệ thây thiên hạ nói lời gièm pha.

Cũng vì thương chị vợ già
Nên chi ở miết trong nhà...vậy thôi!

    Ngày 3/12/18.

VỀ HƯU.

Chăm cháu rữa chén nấu cơm
Lui hui bên vợ sớm hôm quanh nhà
Vợ chồng tình cảm mặn mà
Chơi gần thì được chơi xa thì đừng
Đi đâu có vợ thì ưng
Nếu không có vợ thì đừng có đi
Quế Sơn -Đà Nẵng -Tam Kỳ
Quanh đi quẩn lại qua đi tháng ngày
Giữ gìn sức khỏe dẻo giai
Hết hôm nay đến ngày mai vui vầy.

Ngày 1/12/18.


HOA NGÀY NHÀ GIÁO.

Vẫn có hoa gửi đến tặng em
Dù đã nghỉ một năm không đứng lớp
Vẫn có giấy gửi về mời họp
Học sinh em,đồng nghiệp em mời.

Đáy mắt em còn đọng nụ cười
Bàn tay ấy đã một thời chăm bón
Những nụ mầm ươm trong đời nay lơn
Tỏa hương thơm bay khắp miền xa.

Cứ nghỉ năm này sẻ không có hoa
Các con bảo sẻ mua về tặng má
Nhưng năm nay hoa nhiều hơn tất cả
Mắt em vui không hổ thẹn với đời.

Đi suốt chiều dài anh luôn  muốn em vui
Bởi cuộc sống có bao điều phiền muộn
Chớ để lòng em mưa  bay gió cuốn
Những cuộc vui không ai nhắc tên mình.

Thời gian qua còn lại chữ tình
Và đâu đó vẫn có người thầm nhắt
Để mai ,kia ai cũng về với đất
Chỉ trần gian còn lại tiếng khen-chê!

Viết cho vợ nhân ngày NGVN.
       20/11/18.m

NÓI VỚI EM.(về hưu anh làm gì).

Làm việc nhà và làm thơ
Để chiêm nghiệm cái vẫn vơ xa vời
Làm sao hiểu hết cuộc đời
Bao điều rắc rối ở người chung quanh
Nói rằng:"họ rất mến anh"
Bao lời nói bỗng biến thành khói mây
Chỉ cần khẻ gió là bay
Lời tâm huyết bỏ ngoài tai ích gì
Chỉ còn tiếng gió thầm thì
Nói với anh những điều hay lẻ đời.

Khẻ khàng cho tí gió ơi
Đừng đem buồn khổ đến người được không
Cũng đừng mang đến bão giông
Để yêu thương nối thêm dòng thương yêu!


Ngày 14/11/18.

HOA SỮA NGƯỜI THƯƠNG.

Con đường nào in vết dấu chân yêu
Hoa sữa rụng những đêm dài nhung nhớ
Hương ngào ngạt dùng dằng đi với ở
Ai mang theo kỹ niệm một thời.

Mùa đông về hoa sữa cứ rơi rơi
Chiều sâu thẳm như trôi miền quá vãng
Hương hoa đọng đâu nhớ ghi ngày tháng
Chỉ sầu vương thao thức suốt canh dài.

Rét đầu đông gờn gợn nhớ về ai
Tâm áo mỏng không ôm lòng mong đợi
Hoa rơi bay mang bao điều thương nhớ
Với người xưa hoa sữa vẫn đang chờ.

Có buồn không hoa sữa những cơn mơ
Hương nhè nhẹ quyện vào trong gió sớm
Con đường xưa đá gang gà lởm chởm
Bàn chân đi mặt ngoảnh phía xa vời.

Hương hoa bay ai chẳng hẹn lời
Để rơi rớt một cung đường xa lắc
Có còn không tấm lòng ai bền chặc
Để riêng ai mong ngóng bóng người xưa!

Ngày 12/11/18.

GỬI TRẦN VĂN HẢO.


Vợ vắng nhà lâu,biết ăn gì?
Có tiền ra quán?đếch thèm đi
Sáng mì trưa bún đêm về phở
Ngày tháng qua đi chắc béo phì
Nhắn vợ phương xa về nhanh với
Ta chờ hết nổi bỏ nhà đi
Cái nghĩa trăm năm chung thủy vậy
Lẻ nao đằng ấy chẳng còn chi!

ngày 1/12/18.

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

MỐI TÌNH XƯA.

Vào một chiều em nhắc lại cùng anh
Câu chuyện cũ về mối tình quên lãng
Đã một thời nó làm anh ngao ngán
Mất lòng tin ở tất cả mọi người.

Chiếc thuyền co giữa biển lớn chơi vơi
Sóng cứ đẩy về phương trời vô định
Bên tay lái người đi tuyền chợt tỉnh
Ở xa xa phía ấy là bờ.

cánh buồm nau gio đánh bơ phờ
Nước khăm khẳm con thuyền lên nặng nhọc
Anh nhỏ bé ngồi khép vào một góc
Nhìn thuyền trôi buông phận trước bao người


Ngày 30/10/18.

THẢ LỜ.

Hồi nhỏ tôi ham món thả lờ
Ham từ cái buổi tuổi còn thơ
Dưới mưa tay xách lờ bay nhảy
Kỷ niệm một thời vui ước mơ.

Ngày 31/10/18.

SỐ PHẬN.

Trời không chọn mặt gửi vàng
Thì thôi anh chớ mơ màng làm chi
Tháng ngày lặng lẻ trôi đi
Như hoa dâm bụt lấy gì tỏa hương.

Ngay 1/11/18.

MẶC KHÁCH TAO NHÂN.

Mặc khách tao nhân ở chốn nào
Sao không thấy ghé lại vườn đào
Đào non ai hái ai chưa hai
Để lại lại vườn xưa vắn vậy sao

Ngày 2/11/18.

KHÔNG CHỒNG.

"Chồng con là cái nợ nần
Thà rằng ở vậy nuôi thân béo mầm"!
cũng vì lo chống ngoại xâm
Nên tuổi chị đến băm băm chưa chồng
Cái gì với chị cũng không
Không nhà không của không chồng không con
Suốt đời chị vẫn còn son
Mặc cho thiên hạ sòn sòn hàng năm.

Bây giờ trên tuổi năm nhăm
Cô đơn mình chị đêm nằm đếm mưa
Người ta đi sớm về trưa
nhưng còn riêng chị như chưa có gì
Tháng ngày cứ thế trôi đi
Thủng thà thủng thẳng việc gì phải lo
Ơn trời phổ độ giúp cho
Chị luôn khỏe mạnh đói no qua ngày
"Khi nào trời gọi thì đi
Không chồng ở vậy việc chi phải buồn"!

Ngày 3/11/18.

LÊN NÚI.

Tiếng gà eo óc gáy trên non
Cuối tháng trăng treo sáng vẫn còn
Đỉnh núi xa xa mây quấn trắng
Bên đường í ới gọi bà con
Mỗi sáng đoàn người leo ngược núi
Đôi thằng con nít chạy lon ton
Vẫn vậy quê hương nương tựa núi
Ngàn sau ai biết hết hay còn.

Ngày 10/11/18.


LO!

Mùa đông mà nóng quá trời
Chắc là báo trước một thời khó khăn
Quan lo xây mộ xây lăng
Dân lo cái mặc cái ăn từng ngày
Dân lo heetys ruộng để cày
Quan lo biệt phủ càng dày càng to.

Ở đời thật lắm nổi lo
Kẻ lo đói khổ người lo vào tù
Bao giờ cho đến mùa thu
Mọi người đoàn kết mây mù qua nhanh.

Viết nhân ngày Đại đoàn kết
   Quế hiệp,Ngày 11/11/18.

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

ĐÁM GIỖ Ở QUÊ.

Mấy năm về đám giỗ
Bác chú thường đến chơi
Năm nay về đám giỗ
Cô cậu vắng dần rồi.

Người làm heo, gói bánh
Trong nhà,ra ngoài sân
Đám giỗ niềm kiêu hãnh
Bè bạn với người thân.

Người mất thêm ấm cúng
Người sống cũng ang lòng
Nếp nhà luôn giữ đúng
Cháu con thầm ước mong.

Đám giỗ: ngày gặp mặt
Con cháu khắp mọi nơi
Tình làng quê thắt chặc
Nối sợi giây ngàn đời.

Giỗ ở quê thường vậy
Ra về lòng lâng lâng
Mùa tiếp mùa cày cấy
Tình quê hương trong ngần.

      Ngày 28/10/18.

HOA SỬA THƯƠNG.


Một mùa hoa sửa nữa thương thương
Ngào ngạt hương bay tỏa khắp đường
Thầm nhắc ai kia sao vội bỏ
Đông về lành lạnh gió sương sương
Trăng rọi đầu đông an phận chiếu
Mặc người lử khách chốn tha phương
Gió động rơi rơi chùm hoa nhỏ
Buồn trông giọt giọt đậm mùi hương!

      18h ngày 27/10/18.




NGỦ LẠI QUÊ.


Đêm qua về ngủ lại quê hương
Lắng đọng lòng ta bao mến thương
Bóng núi đèo mây che khuất khuất
Bình minh ló dạng giọt sương sương
Chó sủa,gà ai vang tiếng gáy
Làng quê nhộn nhịp cả cung đường
Trăng mãi mê vui cùng chú Cuội
Ánh vàng còn rãi khắp thôn hương!

    5h10p ngày 26/10/18.

QUI HƯƠNG.

"Cáo chết ba năm quay đầu về núi"
Không phải núi quê nhà quay hướng nào đây?
Bay giữa không trung dưới biển trên mây
Đưa tro cốt anh về quê mẹ.

Anh ra đi khi còn rất trẻ
Lăng lộn xứ người cầu thực tha phương
Đau đắu trong lòng hình ảnh quê hương
Tuổi ấu thơ đạn bom cày nát.

Anh không muốn hương hồn phiêu dạt
Ở nơi đất khách quê người
Bên người thân anh gửi lại đôi lời
Đưa tro cốt anh về bên mẹ.

Với quê hương anh luôn là con trẻ
Ấu thơ-đá bóng-thả diều.
Đơn giản vậy thôi nào có chi nhiều
"Cáo chết ba năm quay đầu về núi".

Để không phải tâm hồn thui thủi
Bơ vơ-Vất vưởng-xứ người!

           Đà nẵng 25/10/18.

NHỚ BÀ HUYỆN:QUA ĐÈO NGANG.

Nhảy xuống đèo ngang để mất đà
Đập đầu vô đá máu tuông ra
Liu xiu xuống núi tìm y tá
Y tá theo trai chẳng có nhà
Túa máu vỡ đầu em sắp chết
Ngóng tìm bè bạn mãi không ra
Khắc lên bia đá dòng ghi nhớ
Nếu đến Đèo Ngang phải lấy đà.

          Pai bút anh Hòe
    HS làm bai Đèo ngang bị o điểm.

SINH NHẬT VỢ LẦN THỨ NĂM SÁU (20/10/1962-20/10/2018).

Cuộc sống cứ xoay vầng hết ngày lại đêm
Cho muối mặn gừng cay hơn nữa
Để thầm lặng êm trôi như rứa
Tình yêu chạm đến vô cùng.

Mọi con sông có một điểm chung
Đưa nước về biển cả!
Nước cứ chảy bào mòn sỏi đá
Anh và con  viên cuội lăng tròn.

Bổn phận em  tấm lòng sắc son
Là tình yêu chồng con vô bờ bến
Như tạo hóa tự bao giờ em đến
Người mẹ hiền-người bảo mẫu bao dung.

Dòng chảy cuộc đời như những dòng sông
Dấu trong lòng bao con sóng,
Giữ ngọn lữa  truyền thêm sức nóng
Cho các con và cho mai sau.

Cảm ơn cuộc đời ta có được nhau
Có các con-Một gia đình nho nhỏ
Hãy trân trọng những gì ta có
Giản đơn cuộc sống hàng ngày!

          5h ngày 20/10/2018.

VỢ ỐM.


Cả đời mới ốm lần đầu
Toàn thân đau nhức biết đâu anh chiều
Vết thương hành hạ em kêu
Ngồi bên anh cũng đau nhiều hơn em
Dỗ dành:em cố gắng lên!
Tuổi già nhiều bệnh không bệnh thôi mà
Em từ phòng mỗ đưa ra
Sắt người nhợt nhạt màu da trắng phờ
Mấy giờ bất động nằm trơ
Bên em anh vẫn hàng giờ...bên em
Chỉ mong đôi mắt mở lên
Chứ đừng khe khẻ con tim  thì thầm
Cuộc đời bao nốt thăng trầm
Trãi qua bao chuyện dư âm khóc cười
Bây giờ tuổi đã sáu mươi
Mong sao khỏe mạnh cuối đời bên nhau
Mặc ai ai đổi chác vàng thau
Riêng ta vẫn giữ một màu thủy chung!

                 BV Hải Châu 19/10/18.

CÀ PHÊ SÁNG.

Mỗi ngày thức dậy sáng mai
Cà phê đợi mãi chẳng ai gọi mời
Ra hiên bắc ghế  ngồi chơi
Lấy ly nước lọc ta mời riêng ta.

                  Ngày 18/10/18.

SANG SÔNG .

Chòng chành chân bước xuống thuyền
Đất trời nổi sóng chao nghiêng xoay vầng
Tự mình thân vịn lấy thân
Sóng yên gió lặng thấy gần bò hơn.

         Ngày 8/10/18.

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2018

CUỐI THU.

Cuối thu đôi hạt mưa bay
Hỏi ai còn nhớ những ngày xa xưa
Bên nhau nghiên nón che mưa
Ấu thơ một thuở muối dưa nặng tình
Trên đường trông ánh bình minh
Chờ ai cặp sách ôm nghìn nhớ nhung
Chân trời nơi ấy tận cùng
Mây trôi bèo dạt về chung một nhà
Mai sau cho đến tuổi gài
Mưa rơi đôi hạt lòng ta thêm sầu!

                  Ngày 9/10/18.

GỬI HẢI HÀ.

Nào có chi đâu để dỗi hờn
Đời còn nhiều kẻ khổ nghèo hơn
Còn bao hài cốt chưa tìm thấy
Lây lất bên đồi dọc Trường Sơn!


              Ngày 8/10/18.

CÔ LÁI ĐÒ.


Buồm dong trên bến sông xưa
Phía xa cô gái đội mưa đưa đò
Sông đời mấy khúc quanh co
Gió bay mái tóc màu tro phạt phờ!

                     ngày 7/10/18.

SẦU ĐEM.

"Ra về dặn rứa nghe không
Đừng đứng núi nọ mà trông núi này"
Ly buồn không rót mà đầy
Sầu vương không buộc thêm dây mà sầu
Sông đời ai biết cạn sâu
Lòng người không cắt mà đau đớn lòng
Một không...ba bốn cũng không
Phải đâu bị nhốt mà trông ngóng trời
Đã đi gần trọn cuộc đời
Đắn cay không ít niềm vui cũng nhiều
Nỉ non căn vặn hết điều
Trong tim còn khắc chữ yêu thuở nào
Núi thương có đắp nên cao
Sông chia ai bắt bới đào mà chia.

Lẻ loi một mãnh sao khuya
Trời đêm bàng bạc gió về hắc hiu!

                       5h ngày 7/10/18.

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

Con trâu đất đứng trên đất,
Con ngựa trời ngồi dưới trời.

NGƯỜI THƯƠNG.

Ba năm chăm gốc tầm hương
Chờ ngày hái lá người thương gội đầu.
Ba năm chăm một dây trầu
Chờ ngày hái lá gội đầu người thương.
Ba năm nối sợi dây vương
Hai đầu buộc lại người thương một nhà.

                 Quế hiệp,Ngày 30/9/18.

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

CUỐC ĐẤT.


Cả một ngày cuốc đất
Đêm về rã hai tay
Chuyện phải đâu được mất
Và đâu chỉ cấy cày.

Một đời ngồi bàn giấy
Đâu quen cầm cuốc cày
Có những điều mới thấy
Cứ xảy đến mỗi ngày.

Mỗi bữa mình nấu cơm
Chê gạo hư gạo dở
Làm sao biết thảo thơm
Nổi lòng người đang nợ.

Mỗi sáng mình đi chợ
Chê rau úng cá ương
Biết đâu nhiều khổ sở
Người làm nông dặm trường...

Cuối đời về làm ruộng
Như một người nông dân
Dẫu khổ nhưng không uổng
Để tình yêu thêm dần.

Có lắng trong chiều sâu
Mỗi đường cày lát cuốc
Mới biết bùn màu nâu
Tình quê hương thân thuộc!

    Quế hiệp ngày 23/9/18.

TIẾNG CHIM CU.

Tiếng chim cu giữa đêm khuya
Xé màn đêm như xẻ chia nổi niềm
Giữa đêm thanh vắn lặng im
Bỗng nghe vang vọng tiếng chim nao lòng
Biển đời bao bến đục trong
Thuyền xuôi ai đợi ai trông đêm ngày
Tiếng chim càng gáy càng hay
Trăng treo cuối tháng dáng gầy thẩn thơ
Mây mờ đỉnh núi bơ vơ
Núi cao ai đợi ai chờ tin ai
Để chim cu gáy gáy hoài
Để người thương cứ nhạc nhoài...người thương!

Ngày 19/9/18.

VỢ GIẬN.


Nữa đêm dậy bật ti vi
Bực mình nên vợ bỏ đi khác phòng
Chiếc giường rộng bỗng trống không
Quay ngang quay dọc quay trong quay ngoài...
Quay hoài cũng chẳng đụng ai
Trăng ngoài cửa sổ trêu ngươi dòm vào
Biết rằng đất rộng trời cao
Dể gì nhường được lòng nào cho nhau
Tuổi già động đến là đau
Tấm lòng tự ái to cao bằng trời
" Chồng nóng thì vợ bớt lời,
Cơm sôi nhỏ lữa chẳng rơi hạt nào"!

Giận nhau chớ có giận lâu
Tức nhau chớ có nói nhau nặng lời
Nương nhau sống đến cuối đời
Tu thân tích đức giữ lời cho con
Dẫu cho sông cạn đá mòn
Vẫn chồng vẫn vợ vẫn con một nhà
Điều gì tha được nên tha
Việc gì nên bỏ đừng ca cẩm gì
Bao điều tốt đẹp nên ghi
Dưới trên hòa thuận...việc gì cũng xong!

               Ngày 18/9/18.

XẾP CHỮ CÙNG EM

"Người ta đi với người ta"
Còn mình thì cứ ở nhà vậy thôi
Mưu sinh vật lộn với đời
Tìm trong quá vãn nụ cười ngây thơ
Để rồi tiếc ngẫn tiếc ngơ
Thời vàng son với tuổi thơ mộng huyền
Dể gì tác hợp nên duyên
Tàu kia cập bến con thuyền vàng mơ.

Bởi tằm còn vướng sợi tơ
Bởi lòng còn vướng vần thơ với đời
Làm sao vứt được em ơi
Những nổi đau cứ chơi vơi lưng chừng
Dể gì ai bảo thôi đừng
Cho em mỗi buổi ngập ngừng...xếp thơ
Phía xa ai có đợi chờ
Mỗi vần thơ-một bàn cờ nơi em!

              Đồng Hới ngày 16/9/18.

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018

VIẾNG MỘ BÁC GIÁP.


Viếng thăm mộ bác mấy mấy lần
Mỗi lần lòng thấy muôn phần buồn hơn
Mộ phần-mãnh đất trống trơn
Hoan vu núi,biển mây vờn ngày đêm
Năm năm chẳng có gì thêm
Vẫn ngôi mộ đất bên thềm biển xa
Biển trời ta rộng bao la
Công lao bác Giáp thật là vô song
Ra đi bác chẳng yên lòng
Ngày đêm canh giữ biên phòng nơi đây.

Ngẫn nhìn lên khoảng trời mây
Ngoài khơi còn có thù này giặt kia
Biển đông dành giật cắt chia
Lòng tham đâu ngại đêm khuya mà chùn
Non sông biển đảo muôn trùng
Cha ông dành lại ta cùng phải lo
Mai sau con cháu ấm no
Công ơn của bác cao to nghìn trùng!

          Viết nhân viếng mộ bác Giáp
              15h ngày 15/9/18.

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

DU LỊCH.

Mở mang tầm mắt đi anh
Lâu nay lẩn quẩn loanh quoanh phố nhà
Lâu rồi không dám chơi xa
Bởi chưng bà vợ ở nhà hay đau
Tiền lương chỉ đủ cơm rau
Thuốc thang nằm viện ốm đau...khổ mình
Về hưu gánh nặng nghĩa tình
Xóm làng ,tộc họ ,gia đình...cưới xin...

Khoản chi cứ thế tăng lên
Vợ chồng tình cảm lâu bền mới hay?

          Đà Nẵng,ngày 14/8/18.

MƯA LỚN.


Hôm qua sấm chớp thật lâu
Ai ngờ có trận mưa đầu...lớn ghê
Bà con lối xóm hết chê
Ai ai cũng muốn mưa về lâu lâu
"Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa"!
Đã lâu mới có trận mưa
Bảo thằng con rể đi bừa với trâu
"Nhưng còn vợ nó đi đâu?"
"Dạ thưa:Nó ở phía sau bếp nhà,
Lui hui thịt mấy con gà
Bừa cấy xong để cả nhà liên hoan!"
Trận mưa nước ngập khắp làng
Bà con lối xóm hân hoan đã đời!

Làm nông mà đợi nước trời
Bao giờ bớt khổ cho người ...làm nông?
Trời mưa thuận vợ thuận chồng
Có nhiều khoai lúa thuận ông thuận bà
Làm nông không giám chơi xa
Sắn,khoai,rau,đậu,heo,gà....giữ chân...

          Quế hiệp ngày,13/8/18.

MƯA ĐẦU MÙA.

Sáng nay mới có trận mưa
Lai rai đôi hạt nhưng chưa thấm gì
Dẫu cho mây kéo đen sì
Sấm giông chớp giật ầm ì phía xa
Rồi cơn mưa nhỏ đi qua
Nhen bao hi vọng quê nhà của tôi
"Nắng mưa là việc của trời
Khó khăn là việc của người làm nông"
Bà con làm lụng ngoài đồng
Thấy trời giông gió trong lòng mừng vui.

Tưởng rằng nước đổ đến nơi
Chỉ mưa đôi hạt...để rồi nắng hơn!

           Quế hiệp,ngày 12/8/18.

CHỌN VỢ.

Ngày xưa anh đẹp quá trời
Bởi ăn chơi quá nên đời mới hư
Thời gian,tiền bạc có dư...
Nhưng còn sức khỏe bây chừ phăng teo
Lấy anh em chẳng sợ nghèo
Có xe,có cả đàn heo trong chuồng
Lấy anh em sẻ không buồn
Chiều chiều hai đứa qua truông...ăn chè.

Táng hoài em chẳng chịu nghe
Yêu em từ độ: xuân,hè,sang thu...
Tương lai có vẻ mịt mù
Anh về bán rẫy mù u...làm nhà!

          Quế hiệp,ngày 12/8/18.




TIẾNG CHUÔNG NHÀ THỜ.

Cứ mỗi sáng tiêng chuông vang vọng
Xa xa giục giã lòng người
Tiếng chuông ngân như vậy rất lâu rồi
Bao trầm bỗng cuộc đời chúng kiến
Mực những đêm mưa nguồn chớp biển
Cứ đúng giờ vang vọng tiếng chuông ngân...

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018

LÚA CHÍN.

Gió lay bờ lúa cuốn xa xa
Tiếng quốc gọi bầy quốc quốc oa
Phía núi chiều buông mây lảng đảng
Ai người thôn nữ dáng kiêu sa
Lúa chín vàng ươm chưa thể gặt
Còn trông các thợ ghé qua nhà
Thơm ngát mùi hương rơm rạ mới
Nao lòng lữ khách trú phương xa .

               Quế hiệp ngày 10/9/28.

TRỜI THU.

Trời thu bàng bạc một màu xanh
Em đứng bên đường ngóng đợi anh
Gió thổi tóc bồng bềnh trước biển
Biển êm sóng gợn nước trong lành
Ngoài kia đôi chiếc tàu ai lạ
Vẻ cảnh khơi xa tựa bức tranh
Tấp nập phố đêm đông đúc quá
Hoa cài trên tóc một đôi nhành!

                  Quế hiệp,ngày 9/9/18.


BỎ LÀNG LÊN PHỐ.

Quê mình đồi núi vốn heo leo
Cuộc sống chưa qua cảnh khổ nghèo
Núi đứng cây khô khô khốc khốc
Gió Lào đêm xuống cuốn qua eo
Nắng cháy mưa dầm nên đất trụt
Ruộng đồng cằn cỗi phải trồng keo
Dân bỏ làng quê lên phố sống
Đoàn đoàn lầm lũi dắt qua đèo!

         Quế hiệp,ngay 9/9/18.

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2018

VỀ HƯU ĐI LÀM THÊM.

Làm thêm để có ít tiền tiêu
Sáu triệu lương hưu thấy cũng nhiều
Đầu tháng nhận xong là hết sạch
Cà phê,bia,rượu...phí tình yêu!
Sức khỏe còn sung khi mới nghỉ
Đôi năm tóc rụng sức về chiều
Giữ cháu,lau nhà...công việc cũ
Quay đi quẫn lại:túng tiền tiêu!

            Quế hiệp,Ngày 7/9/18.

TRÔNG TRỜI MƯA.

Từ Tết đến giờ chẳng có mưa
Nắng từ mờ sáng đến ban trưa
Mặt trời xuống núi còn đang nắng
Sông suối ao hồ khô...khổ chưa
Cây cối héo hon chờ có nước
Bò trâu nằm đợi khỏi cày  bừa
Cám cảnh nhà nông bao cực nhọc
Đêm về trăng rọi cửa song thưa!

       Quế hiệp,ngày 7/9/18.


CẦU TRỜI MƯA.


Cầu mong chớp bể để mưa nguồn
Mỗi bận về quê mỗi bận buồn
Khe suối ao hồ khô sạch hết
Giếng sâu nước cạn đáy trơ luôn
Cóc nhái đêm gào khan cả cỗ
Trâu bò thèm nước phải qua Truông
Nơi mô lũ lụt không cần nước
Chỉ mỗi quê tui nắng hạng buồn!

            Quế hiệp,10h ngày 7/9/18.

TRÔNG MƯA.

Đêm nằm thao thức cứ trông mưa
Nước giếng bao nhiêu cũng chẳng vừa
Người đang cần nước không có nước
Kẻ chẳng trông mưa nước lại thừa
Cóc khản tiếng gào chưa thấu được
Ngọc Hoàng đang bận việc dân thưa
Nam-Bắc hai đầu đang lũ lụt
Quê tui mong được nước dư thừa!

        5h ngày 7/9/18.

TRỜI HẠNG.


Nắng hạng lâu ngày chẳng biết sao
Dân làng khô giếng lại trơ ao
Không mưa từ Tết cây khô héo
bạn cũ gặp nhau cũng biến chào
Cứ tưởng qua xuân mưa sẻ tới
Sang thu trời vẫn nắng nôn nao
Nam-Bắc nhiều nơi đang lũ lụt
Quê tui chẳng có giọt mưa nào!

    Quế hiệp,15h ngày 6/9/18

VỀ HƯU HỌC LÁI XE.

Về hưu đi học lái xe
Thuê xe tự lái về quê thăm nhà
Thắp hương ba mẹ ông bà
Ghé thăm bạn hữu gần xa khắp miền
về hưu túi chẳng nhiều tiền
Nhưng còn bè bạn mọi miền gần xa
Quê hương đâu cũng là nhà
Bạn bè thân thuộc từ xa đến gần
Thương nhau như những người thân
Chở che bao bọc bớt phần khó khăn
Trãi qua bao nổi nhọc nhằn
Về hưu cuộc sống ang bằng mới vui!

      Quế Hiệp ngày 6/9/18.

PHẢI CHI.

Phải chi anh biết sớm hơn
Thì đâu đến nổi nguồn cơn thế này
Đời em chiếc lá thu bay
Gió sương bão lốc đọa đày thân em
Một chồi cây mới nhú lên
Bơ vơ như một mũi tên lạc loài
Làm sao sống được trên đời
Ai người chăm sóc ai người đỡ nâng
Cuộc đời đày đọa tấm thân
Việc xa cho đến việc gần khổ em.

Mỗi ngày em cố gắng thêm
Như con chim gặp đạn tên mấy lần
Dạng dày kinh nghiệm có dần
Phần cho cuộc sống và phần cho em
Bao giờ hạnh phúc nhiều thêm
Thì ai mới hết lo em mỗi ngày.

           Ngầy 31/8/18.

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2018

ĐÊM KHUYA.

Chớp lòe bên cửa sổ
Ngoài trời mưa rơi rơi
Bóng trăng khi mờ tỏ
Ngân Hà, chếch bên trời.

Tóc mai vươn theo gió
Vướng vào ngực trần ai
Đêm khuya nhìn không rõ
Cứ bay bay bay...hoài.

Hơi thở sao dịu êm
Sóng đời vang đâu đó
Tiếng sáo rung màng đêm
Khiến lòng ai cau có.

Ai đứng nơi đầu ngõ
Trông ai say giấc nồng
Đi về đâu chưa rõ
Người xưa còn bên chồng.

Trăng có về bến đậu
Cho người xưa sang sông!

Quế Hiệp,5h ngày 27/8/18.

VỀ QUÊ.

Về hưu,rời phố về quê
Làm nông nhiều việc bộn bề lúa khoai...
Chăm lo vườn ruộng trong ngoài
Cá,rau,cây,trái...tưới hoài vẫn khô
Làm nông,nào biết chi mô
Lâu nay sinh sống toàn đồ đi mua
Xuân thu đâu sợ mất mùa
Xóm làng đâu biết hơn thua việc đời...

Bây giờ là lúc hưu rồi
Thời gian rãnh rỗi...đến hồi về quê
Chăm lo gốc chuối bờ tre...
Mai kia có chốn đi về... cho con!

          Quế Hiệp,5h ngày 26/8/18.


TÌM LẠI NGƯỜI XƯA.


Đi tìm hình bóng người xưa
Vén mây ngăn gió đón mưa...lưng chừng
Gặp ai cũng bảo thôi đừng
Riêng tôi,cứ mãi ngập ngừng chưa buông
Cái hồi dắt bạn qua truông
Hoàng hôn rơi xuống bạn buồn,buồn thiu
Dể gì nói trọn tiếng yêu
Để nay cứ mỗi buổi chiều ngóng trông
Tôi tìm hết Bắc đến Đông
May sao em cũng ra đồng như ai
Tự dưng ghét lọn tóc mai
Làm nên sợi ngắn sợi dài so le
Bây giờ măng đã thành tre
Và người xưa chắc luôn nghe gọi bà....

Thời gian thấm thoát trôi qua
Hẳn nay ai cũng đã già như ai
Cứ nhìn cái lọn tóc mai
Bay bay sợi ngắn sợi dài bạc phơ
Quay về cái tuổi mộng mơ
Bỗng dưng chợt nhớ chép thơ gửi người !

       Quế Hiệp,22h ngày 23/8/18.

















\\\\\\\

ANH CÓ VỀ.

Anh có về Lộc Đại nữa không anh
Nghe tiếng nói dân quê mộc mạc
Có dòng suối đầu nguồn trong mát
Nơi đồng đội anh ngã xuống năm nào.

Anh có về thăm lại chiếc hang sâu
Đã giúp anh qua bao lần thoát chết
Khi hiện tại làm người ta quên hết
Những gian truân máu lữa năm nào.

Lộc Đại bây giờ thay đổi biết bao
Những con đường,nhiều mái nhà ngói mới
Như lời người dân bây giờ vẫn nói:
"Đã qua rồi thời cực khổ chiến tranh".

Nhiều mẹ già vẫn luôn nhắc các anh:
"Sao nó vẫn chưa về thăm xóm cũ,
Hay nó sợ dân quên mình lam lũ,
Hay nó quên khốn khổ,một thời"!

Các anh bây giờ có nhiều niềm vui
Còn nghỉ gì cái thời quá khứ
Chỉ các mẹ một lòng luôn giữ
Kỹ niệm đau thương mất mát một thời.

Anh có về thăm Lộc Đại quê tôi
Nơi có Suối Tiên chân Hòn Tàu cao ngất
Ở nơi đây tình người tình đất
Luôn nghỉ về quá khứ thân thương!

            Lộc Đại,ngày 22/8/18.

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

TÔI KHÔNG KHEN MỸ.

Ai khen rằng Mĩ tuyệt vời
Riêng tôi mặc kệ suốt đời không ham
Mĩ giàu nhưng Mĩ quá tham
Bất chấp thủ đoạn Mĩ làm khổ dân
Tự do kiểu Mĩ ai cần
Mĩ mang bom đạn dọa dân toàn Cầu
Châu Phi,châu Á,châu Âu...
Ở đâu có Mĩ dân nào được yên
Mĩ không cho Bắc Triều tiên
Có hạt nhân bỏ nhiều tiền Mĩ mua
Phải chăng Mĩ sợ Mĩ thua
Kim Yong Un mấy mươi mùa xuân tươi....
Mặc ai khen Mĩ tuyệt vời
Riêng tôi nhắc lại:suốt đời không ham!

         Tháng 7/2018.

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2018

SỮA AO CŨ Ở QUÊ.


Không xây ao mới-mới xây chi
Ao cũ ông cha để lại đây
Khôi phục trùng tu từ có sẵn
Mai sau con cháu nhớ nơi này
Xã tắc giang sơn mong vạn đợi
Non sông đất nước mãi hằng ghi
Tổ Quốc đi từ nơi đất mẹ
Quê Hương tiếp bước chiếc ao này!

        5h sáng, Quế Hiệp ngày 2/7/18.

CÂY CỖ THỤ QUÊ TÔI.

Năm cây cỗ thụ ở quê tôi
Bốn gốc năm xưa đã về trời
Còn gốc thứ năm vừa nhắm mắt
Năm mươi tuổi Đảng-chín hai rồi
Một tấm lòng son luôn phấn đấu
Dẫu trong gian khó chí không lui
Đất mẹ mỡ vòng tay ôm chặc
Hiếu trung trọn nghĩa:MỘT CON NGƯỜI!

*Trong chíến tranh chống Mĩ quê tôi nổi tiếng với danh ngôn:" Hồ,Kiển,Chuyển,Điển,Bổi.Đã hi sinh hết bốn người,Nhà Nước truy tặng Anh hùng một người (bác Bổi) duy nhất còn bác Điển đã ra đi lúc 10h35p ngày 30/6/18 hưởng thọ 92 tuổi,ông được nhận năm mươi năm tuổi Đảng.

AO CÁ.

"Cá đâu đớp động dưới chân bèo"
Ao mới làm xong nước trong veo
Đôi cánh bèo dâu trôi lảng đảng
In trời đáy nước gió vờn theo
Lữ khách quanh hồ sao vắng vẻ
Nước nông hồ nhỏ chẳng ai chèo
Ao ở làng quê thường vẫn vậy
Lưng đồi xóm vắng đứng cheo leo.

    Quế Hiệp ngay 1/7/18.

BÁC CẨM QUY TIÊN.

Hẹn Ông  khi rãnh đọc thơ
Tuổi cao Ông chẳng thể chờ được lâu
Tôi nào có dối Ông đâu
Quê hương nghĩa nặng tình sâu bao đời
Bây giờ Ông vội đi rồi
Thương Ông trời đất sụt sùi đỗ mưa.

Thơ tôi Ông đọc hết chưa
Thơ Ông tôi đọc cũng vừa mới xong
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Xa nhau tình bạn trong lòng không xa
Ai chê Ông Cẩm đã già
Riêng tôi vẫn thấy còn là trẻ trai.

Biết nhau Ông đã tám hai
Còn tôi năm sáu in vài trang thơ
Quê hương cứ ngỡ Ông chờ
Ông đi bỏ lại trang thơ chưa thành
Tử sinh quy luật thôi đành
Bao nhiêu tình cảm tôi dành cho Ông.

Phải chi cách núi ngăn sông
Để cho kẻ đợi người trông đôi bờ
Ông đi bỏ dỡ trang thơ
Tôi về Quế Hiệp ngóng chờ dáng Ông
Cách vời bóng núi xa trông
Khói nhang đốt nóng nỗi lòng người thương!

                 Chiều 15h nghe tin bác Cẩm mất.

VỀ HƯU.

Vợ điện kêu ra có việc cần
Về hưu về lại bác thường dân
Là dân nên phải nghe lời vợ
Cải lại coi chừng thiệt cái thân
Không vợ nhờ ai khi khốn khó
Chuyển trời lưng mỏi rã rời chân
Xa vợ gần thêm bao cực nhọc
Về già con,vợ rất luôn cần.
         
    Quế Hiệp 5/18.


Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

KẺ QUÊN QUÊ HƯƠNG.

"QUÊ HƯƠNG:nếu  ai không nhớ
Sẻ không lớn nổi thành người"
Câu ca xưa để nhớ đời
Bây giờ có kẻ quên rồi:QUÊ HƯƠNG!
Không còn đọng chút tình thương
Đành lòng từ bỏ chẳng vươn vấn gì
Ông bà cha...chẳng nhớ chi
Trong lòng không có chút gì:QUÊ HƯƠNG!

THANH MINH.


Mậu Thân đất nước sục sôi
Rồi cha từ giã cõi đời ra đi
Lên mười con đã biết chi
Bơ vơ như lũ gà ri lạc đàn
Bởi quân cướp nước tràn sang
Giết cha bắn mẹ xóm lang trụi trơ
Thương cha từ bấy đến giờ
Nấm mồ vùi tạm tuổi thơ tự làm
Cheo leo cái chỗ cha nằm
Đường vào heo hút khó thăm mỗi lần
Nổi lòng tự nhủ bản thân
Mai ngày thống nhất mộ cần sửa sang...
Thế rồi đã năm mươi năm
Mộ phần vẫn để cha nằm nơi đây
Bão vùi nước xoáy rể cây...
Còn bao nhiêu việc...dể gì được thông
Ngày đêm lòng quyết nhủ lòng
Bà con họ tộc cảm thông cho mình
Xóm làng cần có chữ tình
Dể đâu mình chỉ vì mình dể đâu
Cha về với mẹ bên nhau
Vĩnh hằng cho đến mai sau vĩnh hằng
Riêng con dù có nhọc nhằng
Sáu mươi con cũng chẳng cần tuổi thêm
Mong sao công việc xuôi êm
Đất nhà dù có cứng mềm cũng qua
Một lòng vì mẹ vì cha
Giữ tròn chữ HIẾU mới là đạo con
Một lòng một dạ sắt son
Mộ phần cha mẹ vuông tròn mai sau
Nhớ ơn chín chữ cao sâu
Giữ tròn đạo hiếu dài lâu muôn đời!

          Quế Hiệp,1h 43 phút
      Ngày 20 tháng 4 năm 2018.

VIẾNG BÀ.

Chú đang bận việc Quế Sơn
Chưa ra Đà Nẵng thắp hương viếng Bà
Nhà gần nhưng lại thấy xa
Dể gì ta ghé được nhà thăm nhau
Gặp nhau chào hỏi đôi câu
Ai lo phận nấy cắm đầu làm ăn
Bây giờ Bà đã quy tiên
Về nơi cực lạc cách miền trần gian
Bà về Nước Chúa nhẹ nhàng
Là nơi tiên cảnh Thiên đàn xa xăm
Vĩnh hằng nơi ấy ngàn năm
Bỏ qua cuộc sống trần gian một thời
Mai kia ai cũng về trời
Thiên đàn nước Chúa là nơi cuối cùng!

                   Quế Hiệp,5h ngày 19/4/2018.

THƯƠNG EM:Viết ngày Lọi Mất.

Thế rồi em cũng ra đi
Dẫu thương anh biết nói gì cùng em
Nhìn em vật vã ngày đêm
Bệnh tình càng nặng càng thêm khổ nhiều
Nhưng vì gắng bó tình yêu
Già đình bè bạn khổ nhiều vì em

CON ĐƯỜNG.

Ngày xưa đâu đã có đường
Bờ ruộng đã nhỏ con mương lại dài
Đi qua đi lại hàng ngày
Những ngày mưa lụt cực kỳ khó khăn
Nhưng vì cái mặc cái ăn
Con đường không có nhọc nhằn ngày đêm
Con đường mới được đắp nên
Bà con xóm Dưới xóm Trên đồng lòng
Con đường là nổi ước mong
Là niềm hy vọng từ trong ra ngoài
Nên đường không của riêng ai
Mỗi người góp sức rộng dài thêm ra
Lâu dần thành của ông cha
Lâu dần thành của mọi nhà vậy thôi
Phải đâu đường của một người
Mà khi cần sửa kêu tôi...trả tiền
Trả tiền thì thấy vô duyên
Nếu mà không trả lụy phiền chi không?
Nghe ra dân chữa đồng lòng
Nên cần thống nhất từ trong ra ngoài
Cái chi  mà đã quyết rồi
Bà con thống nhất để tôi liệu bề
Mỗi khi có dịp về quê
Thấy con đường đẹp mãi mê ngắm nhìn!

            Quế Hiệp,ngày 2/5/2018.

Về Quê.

Bao nhiêu công việc trong quê
Chưa làm xong được phải về thường xuyên
Mất thời gian lại tốn tiền
Nhưng vì họ Tộc Tổ tiên ông bà
Mấy lần con,vợ gọi ra
Ngoài này con,cháu việc nhà rối tung
Thương nhau phải giúp nhau cùng
Để cho trọn vẹn quê chung hai nhà
Nơi nào cũng mẹ cũng cha
Nơi nào thì cũng quê nhà vậy thôi
Sống sao đừng để tiếng đời
Về già ta có niềm vui vẹn toàn.

            0h Quế Hiệp,ngày 1/5/2018.

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018

ĐÊM NGHĨA TRANG.

Đêm yên ắng côn trùng than khóc
Cả không gian trầm lắng lạnh người
Bên kia suối tiếng nước rơi khó nhọc
Ánh sao xa chầm chậm dần trôi.

Núi tiếp núi trập trùng lại núi
Sương khuya rơi vai áo mồ hôi
Những bóng khuất đoàn quân lầm lũi
Hương hồn ai thấp thoáng bên đồi.

Những hàng mộ nghĩa trang thẳng tắp
Như hàng quân đội ngũ chỉnh tề
Nằm bên nhau cùng quê khó gặp
Phương trời xa cha mẹ ngóng về.

Đêm thanh vắng nghĩa trang yên tỉnh
Hơi cỏ cây nhẹ thở vơi đầy
Nghiêm trang tựa tác phong người lính
Trên khung trời lướt nhẹ mây bay.

Nghĩa trang ấy có ngàn ngôi mộ
Đất mẹ dang tay ôm trọn vào lòng
Các Anh sống giữa dòng đời sướng khổ
Hiến trọn đời như nước suối xanh trong!

           Quế Hiệp
   21h, Ngày 17/4/2018.

KHÓ KHĂN KHẮC PHỤC.

"Khó khăn khắc phục'ai ơi
Tiếng chim trầm bỗng cuối trời nhặt thưa
Nghẹn ngao tiếng nấc ngàn xưa
"Khó khăn khắc phục" nắng mưa em chờ
Tiếng chim tha thiết trong mơ
Tự ngàn xưa đến bây giờ...vẫn kêu
Giữa đêm thanh vắng trong veo
Tiếng kêu trầm bỗng qua đèo qua truông
Nao nao tiếng gọi đượm buồn
"Khó khăn khắc phục"trào tuông nổi lòng.

Phận đời bao kiếp long đong
Gửi vào sương gió nao lòng tiếng kêu
Bao nhiêu số phận khổ nghèo
Giữa đêm thanh vắng tiếng kêu não nùng
Quê hương sao vẫn lạ lùng
Dẫu cho từng sống bao vùng Bắc Nam.

Đường đời mỗi lúc khó khăn
Thì nên khắc phục vượt lên ...với đời!

              Quế Hiệp,2h ngày 17/4/2018.

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2018

BẮT CÔ TRÓI CỘT.

"Bắt cô trói cột" tiếng chim
Nữa đêm chợt giấc con tim bồi hồi
Nao lòng tiếng gọi chim ơi
Người đi biền biệt phương trời xa xăm
Bao giờ mới lại về thăm
Quê hương tiếng gọi ngàn năm chưa dừng
Quê tôi bao bọc núi rừng
Tiếng chim cứ gọi lưng chừng...bắt cô
Gọi hoài,tiếng gọi dần khô
Có ai biết được bắt cô...phương nào
Tiếng kêu từ thấp lên cao
Bình minh dần rạng nôn nao cõi lòng.

"Bắt cô trói cột"thinh không
Xa quê khắc khoải trong lòng...tiếng chim!

        Quế Hiệp ngày về quê.
              2h ngày 8/4/18.

Con tu hú.

"Uổng công Kà cưỡng tha mồi
Nuôi con tu hú lớn rồi nó bay"
Bởi câu thơ cũ còn đây
Nên đời còn có chuyện này chuyện kia
Tiếng con tu hú về khuya
Xé màng đêm muốn xẻ chia nổi lòng
Ai người đành đoạn sang sông
Để co tu hú mang con gửi nhờ
Tự ngàn xưa đến bây giờ
Để trong thiên hạ lời thơ nao lòng
Bây giờ cảnh ấy còn không
Để con tu hú sang sông...vui buồn!


                Ngày 21/3/18.

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2018

HOA SƯA.


Gọi sưa nhưng lá ken dày
Hoa vàng gió động rơi đầy lối đi
Ai về quê mẹ chiều nay
Nhìn sưa mà nhớ những ngày xa xưa
Giữa xuân gió dịu rắc mưa
Hoa sưa vàng thắm người xưa...lấy chồng
kể từ người ấy sang sông
Khi xa cách nữa cánh đồng cũng xa
Mỗi năm sưa vẫn ra hoa
Lòng ai khắc khoải mặn mà... với sưa!

                Tam Dân Xuân 2018.

NGƯỜI ĐI TÀU KHÔNG VÉ.

Con tàu ấy có một người trốn vé
Khi vào ga lòng thấy lo âu
Có ai hỏi sao một người trai trẻ
Lúc vào ga không vé lên tàu.

Dẫu khổ cực suốt đời vô vọng
Chân trời xa ánh sáng lên dần
Trong lồng ngực can đầy nhựa sống
Đông sẻ tàn và đến mùa xuân.

Tàu vào ga không người lỡ chuyến
Ai ốm đau vẫn có bạn theo cùng
Cả tập thể với tình thân lưu luyến
Chuyến tàu này chắc chắn chuyến tàu chung!

                    Ngày 3/4/2018.

TIẾNG CHIM CU GÁY.

Tiếng con cu gáy trưa hè
Hòa trong rộn rã tiếng ve lưng đồi
Ai làm xao xuyến hồn tôi
Miền quê Tiên Phước một thời...đạn bom
Ai đem trăng để đầu hôm
Tiếng con cu gáy dập dồn, trăng nghiêng
Em về từ độ tháng giêng
Để tôi mang cả một miền nhớ nhung
Tiếng vang cu gáy một vùng
Ước gì ta được chung cùng...một quê!

                  Tiên Phong Xuân 2018.

RƯỢU SAY.


Rượu nào mà uống chẳng say
Dẫu cho em mới dặn ngày hôm qua
Nhớ chi hoa cải hoa cà,
Dể đâu phân biệt trẻ già thấp cao
Cần chi áo đỏ yếm đào,
Đã say sao biết sông nào cạn sâu.
Tim đau lỗi nhịp từ lâu
Làm  sao còn nhớ đến câu...chung tình!

            Ngày 1/4/2018.

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018

HOA CẢI.

Hoa cải chiều rơi muộn
Ai về đứng đợi ai
Tuổi thơ nhiều ước muốn
Tóc ai hoa chưa cài.

Trên cây con chim hót
Xuân đi hoa cải ngồng
Nắng chiều trôi ai xót
Người ấy vừa sang sông.

Tóc ai vờ theo gió
Hoa cải ngồng cong theo
Mắt người thương đo đỏ
Hẩm hiu thân phận nghèo.

Gió đưa hoa cải lụn
Tình xưa còn trông gì
Tóc râu giờ rơi rụng
Người xưa càng biệt li!

     Ngày 31/3/2018.

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2018

ĐƯA CON VỀ THĂM QUÊ NỘI.

Tháng ba trong tiết thanh minh
Đưa con về thăm quê nội
Xa quê sâu nặng nghĩa tình
Cuộc đời bể dâu chìm nỗi.

Tháng ba gió đông nhẹ thổi
Mưa phùn lất phất bay bay
Nỗi buồn lặng yên không nói
Chân đồi hoa xoan rắc đầy.

Nơi đó ông bà cha mẹ
Những người mất cả tuổi xuân
Hoàng hôn cuối ngày rơi nhẹ
Phía tây ánh nắng thưa dần.

Tháng ba nỗi lòng đau đắu
Đạn bom vùi hết tuổi xuân
Dể đâu quên thời lữa-Máu
Khó khăn đâu ngại bước chân.

        Quế Hiệp 3/2018.

TIẾNG CHIM CU GIỮA NGÀY HỘI THẢO.

Trong Hội trường diễn giả đọc diễn văn
Bên cửa sổ con chim cu gáy
Ở ngoài kia dòng đời tuông chảy
Cuồn cuộn về nơi vô biên!

Những vần thơ có đem đến bình yên
Để đâu đó bớt tiếng kêu ai oán
Tăng yêu thương giảm dần súng đạn
Bớt lòng tham ích kỹ hẹp hòi.

Những vần thơ chắc lọc cuộc đời
Của bao thời lam lũ
Ngôn ngữ cha ông chẳng bao giờ cũ
Nhà thơ gửi gắm điều gì
Đọc xong rồi độc giả quên ngay.

Diễn giả vẫn đọc diễn văn,tiếng cu vẫn gáy
Và ngoài kia dòng đời vẫn chảy
Về nơi vô biên!

    9h ngày 24/3/2018.

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2018

CON TU HÚ.

"Uổng công Cà Cưỡng tha mồi,
Nuôi con Tu Hú lớn rồi nó bay"
Vì câu hát cũ còn đây
Nên Đời còn có chuyện này chuyện kia
Tiếng con tu hú về khuya
Xé màng đêm như xẻ chia nổi lòng
Ai người đành đoạn sang sông
Để con Tu Hú mang con gởi nhờ
Tự ngàn xưa đến bây giờ
Lắng trong thiên hạ lời thơ nao lòng
Bây giờ cảnh ấy còn không
Cho con Tu Hú sang sông... Vui,buồn...!

               Ngày 20/3/18.

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018

NHỚ ANH.

Tết lại đến rồi anh biết không
Xuân,hè,thu,hết lại sang đông
Đêm đêm ra biển em ngồi ngóng
Biển sóng mênh mông chẳng thấy chồng.

Mấy chục năm rồi anh ở đâu
Mây cao vời vợi biển thì sâu
Gió vun cồn cát cao như núi
Nỗi nhớ lòng em thêm khoét sâu.

Gió cứ vô tình không hiểu em
Những ngày biển động gió nhiều thêm
Phía xa căn mắt em ngồi đợi
Thấp thoáng hình ai trong bóng đêm.

Có phải anh đang ở rất xa
Sóng trào theo gió khúc tình ca
Người nương theo biển ngàn năm ấy
Khoảnh khắc yêu thương bỗng nhạt nhòa!

       Ngày 9/2/18

BÁC DIỆP-NINH BÌNH.

Mấy lần các bác điện mời ra
Không ghé vào thăm sợ bác la
Nhà bác bên đường không khó
Dể chi có dịp ghé thăm nhà
Các bác mừng vui trân trọng đón
Như người thân thiết ở phương xa
Rượi bác ngâm lâu mềm môi nhấm
Mối tình thân tộc thật bao la!

          Ninh Bình 4/3/18.

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2018

GỬI CÁC NHÀ THƠ.

Thơ Pây vừa mới đăng xong
It người vào đọc bởi không hiểu gì
Thơ thương ngọn cỏ cành cây
Thơ khen hướng gió áng mây trên trời
Mà quên có những phận người
Quanh năm lam lũ,cả đời gian truân
Thơ Pây không có nhạc vần...
Không ra thơ chỉ gần gần giống thơ...


HOA GỬI NGƯỜI THƯƠNG.

Thế rồi lặng lẽ trôi qua
Cái ngày mùng Tám tháng Ba cái ngày...
Mấy bông hoa nhỏ cầm tay
Đến tìm em để tỏ bày tâm tư
Lòng tôi hồi họp hình như
Bao điều định nói bây chừ...mất tiêu
Bỗng dưng tôi giận buổi chiều
Cái buổi chiều gió hiu hiu thổi về
Đúng là tôi,Gã nhà quê
Không ga lăng để em chê ...Đúng rồi
Bây giờ gần hết đường đời
Bỗng dưng nhớ lại cái hồi tặng hoa
Đúng là ngày Tám tháng Ba!

    Ngày 8/3/2018.

NGÀY TÁM THÁNG BA:TẶNG VỢ,

Hôm nay mùng tám tháng ba
Ang không đi nhậu ở nhà giúp em
Ở nhà nhiều việc không tên:
Lau nhà,rữa chén,gấp mền,tưới cây...
Em cần gì, anh có ngay
Dể gì ta có được ngày...giúp nhau
Vợ chồng tình nghĩa dài lâu
Biết rằng em bận vùi đầu vì con
Ngày xưa khi hãy còn son
Bao nhiêu lời hứa vẫn còn bên tai
Rằng ngày mai,rằng ngày mai...
Bao nhiêu công việc cứ vai anh đè
Khi yêu lời nói dể nghe
Cưới rồi anh bận từ hè sang đông
Toàn lo những chuyện bao đồng
Cả ngày lể tết cũng không có nhà.

Nay ngày mùng Tám tháng Ba
Về hưu anh sẻ ở nhà cùng em
Cả nhà ta sẻ vui thêm
Vì hoa đã có trong tên em rồi!

            Ngày 8/3/2018.

Thứ Bảy, 24 tháng 2, 2018

THĂM TẾT.

Hôm trước vội đi chưa kịp hỏi
Rượi ngon ông nấu mấy mươi vò
Bánh chưng bao chiếc nhờ ai gói
Dọn dẹp quanh nhà ai giúp cho
Nghe tin ông ốm còn hay khỏi
Vợ bỏ đi rồi ông tự do
Vì lo tiên tổ ông hương khói
Mọi việc trong nhà ông phải lo!

            Thăm bạn ở quê.

Ca Dao con Cò.

Con Cò ngắt ngoải bờ tre
Vì cơn bão lớn đỗ về tối qua
Chồng cò đi làm ăn xa
Mẹ con cò cố vượt qua khổ nghèo.

Con Cò đậu ngọn mù u
Gió thổi mịt mù từ Bắc vô Nam
Chồng Cò mắc chứng tham lam
Còn hay bới móc nhát làm siêng ăn.

Con cò mắc bệnh đau chân
Cò con chạy chữa cực thân con cò
Kiếm ăn bữa đói bữa no
Cả nhà túng bấn ai cho gạo tiền.

Cò con hay thích ngồi lê
Mẹ cò điện thoại bảo về nhanh lên
Nhưng còn nhiều chuyện không tên
Cò con chưa thể đứng lên mà về.

ĂN THỊT VỊT

Thịt vịt anh ăn thấy có ngon
Ba người ăn hết một phần con
Một phần con nữa không ăn nữa
Thì gói mang về cho vợ con
Vịt bác nuôi khô năm bảy tháng
Cuối năm đàn vịt bác không còn
Mai mốt có về thăm quê bác
Nhớ làm đãi khách một vài con!

     Quế Hiệp ngày 20/2/2018.

NGƯỜI YÊU CŨ.

Chắc là em bận quanh năm
Ước gì ta lại được cầm tay nhau
Cho anh được nói đôi câu
Biết rằng em sẻ lắc đầu bảo không
Anh thường lo chuyện bao đồng
Thương người đã có một chồng mấy con
Ước gì người ấy còn son
Để khi trăng khuyết ta còn gặp nhau
Bây giờ hai nữa nhịp cầu
Thương nhau đâu chỉ đôi câu mà thành
Phải chi hai đứa chúng mình
Vẫn còn không,hẹn sân đình gốc đa
Bây giờ là mẹ là cha
Mai kia chắc sẻ là bà là ông
Em lo phụng sự, con chồng
Anh lo tổ ấm từ trong ra ngoài
Lỡ mai có gặp ngoài đời
Xin em hãy nhớ mấy lời ngày xưa
Dẫu cho trời có nắng mưa
Tấm lòng ai vẫn như chưa chối từ!

        Ngày 17/2/2018.

QUÀ TẾT.

Quà tết năm nay chẳng có gì
Về hưu ai nghỉ đến mình chi
Khi còn đương chúc không quyền chức
Nên mỗi việc làm khó khả thi
Bạn hữu gặp nhau chào qua quýt
Một phút sau là nghoãnh mặt đi
Đời vốn chẳng nương gì kẻ mọn
Thì thôi đành vậy trách nhau chi!

Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018

VỀ HƯU.

Hai hai năm một chỗ ngồi
Rằng tôi cũng vẫn là tôi thuở nào
Thấp người không dám mơ cao
Thủy chung như lúc mới vào cơ quan
Bây giờ đời bước sang trang
Hết làm thì lại về làng thảnh thơi
Có thời gian để rong chơi
Đi đây đi đó trông người hiểu ta
Không như mấy chục năm qua
Dập dồn việc nước việc nhà luôn tay
Uống nhiều chưa hẳn đã say
Làm nhiều chưa hẳn là tay biết làm
 Không vì quyền chức mà tham
Không vì tiền bạc mà làm hư thân
Miễn sao bè bạn xa gần
Về già ta vẫn còn cần đến nhau
Khi hoạn nạn lúc ốm đau
Thủy chung như nhất trước sau một lòng
Dể gì gạn đục khơi trong
Nổi lòng ai thấu hiểu lòng riêng ai!

           Ngày 10/2/2018.

NGƯỜI LÍNH ĐẢO.


Người lính đảo mắt không rời biển đảo
Phía trời xa thấp thoáng cánh buồm xa
Căng trần ngực trước bao cơn giông bão
Mấy xuân qua anh ấy xa nhà.

Em hẹn đến nhưng rồi em bảo bận
Tiếng còi tàu neo lại buổi chiều xuân
Ai đứng đợi bến cảng chiều thưa vắng
Mũi con tàu rẽ nước sóng bâng khuâng.

Biển lặng sóng chứa trong lòng giông tố
Phía trời xa lảng vảng mấy con tàu
Người lính đảo đâu ngại ngần gian khổ
Giữ biển trời cho con cháu mai sau.

TIẾNG RAO ĐÊM.


Gió đuổi nơi đầu phố
Đôi người bán hàng rong
Tiếng rao nhòa trong gió
Tha thiết đến nao lòng.

Người rao không còn trẻ
Như tiếng người miền Trong
Xé màng đêm vắng vẻ
Ngắt ngoải cuối đêm đông.

Mưa gió như sùi sụt
Thương người bán hàng rong
Ai mua giùm trái bắp
Để người rao ấm lòng.

Đêm sâu như mất ngủ
Con phố thấy dài hơn
Ánh đèn khuya ủ rủ
Trăng cuối tháng chập chờn.

Tiếng rao nhòa trong gió
Mỗi lúc càng xa hơn....
   
    Đà Nẵng Xuân 2018.

THƠ ANH ĐĂNG FAI BÚT.

Thơ anh vừa mới đăng xong
Không ai vào đọc bởi không hiểu gì
Khi đăng nghỉ viết cho ai
Mỗi vầng mỗi chữ mỗi bài anh đăng
Dân mình cần lắm cái ăn
Làm sao bớt nổi nhọc nhằng ngày đêm
Chứ đừng đem rắc rối thêm
Bằng lô con chữ như đêm tối trời
Từng câu từng ý từng lời
Chỉ cần đơn giản mọi người vào xem
Đơn sơ như thể ngày đêm
Dịu giàn như lạt buộc mềm yêu thương
Cần gì anh phải phô trương
Những lời khó hiểu anh thường đưa vô
Dân còn kiến thức cạn khô...

XUÂN VỀ NHỚ ANH.

Tết lại đến rồi anh biết không
Xuân-Hè-Thu hết lại sang Đông
Đêm đêm ra biển em ngồi ngóng
Biển sóng mênh mông chẳng thấy chồng.

Mấy chục năm rồi anh ở đâu
Mây cao vời vợi biển thì sâu
Gió vun cồn cát cao như núi
Nổi nhớ lòng em thêm khoét sâu.

Gió cứ vô tình không hiểu em
Những ngày biển động thổi nhiều thêm
Phía xa căn mắt em ngồi đợi
Thấp thoáng hình ai trong bóng đêm.

Có phải  anh đang ở rất xa
Sóng trào theo gió khúc tình ca
Người nương theo biển ngàn năm ấy
Khoảnh khắc yêu thương bỗng nhạt nhòa.

            Đà Nẵng  Xuân 2018.

Thứ Tư, 24 tháng 1, 2018

ANH CÓ THƠ VỀ.

Rất cảm ơn anh có thơ về
Ninh Bình-Đà Nẵng dẫu hai quê
Hoa Lư-Điện hải hai nơi ấy
Ghi dấu NON SÔNG một lời thề
Nay đã thanh bình Non Nước vững
Sá chi thành phố với thôn quê
Tổ Quốc:Tiền  Nhân trao,gắng giữ
Để còn có chốn đặng đi,về!

           Ngày 23/1/2018.

Thứ Ba, 23 tháng 1, 2018

THÁI NGUYÊN

Thái Nguyên mỏ sắt có còn Nguyên
Vì sắt đua nhau bán lấy tiền
Mặc xác dân đen lâm cảnh khổ
Dù ai cuộc sống có bình yên

CHỢ CỒN.

Đà Nẵng quê em có Chợ Cồn
Hàng hóa xưa nay nức tiếng đồn
Tên đổi bao lần không đổi được
Bán hàng vui vẻ nhất cô Thôn

NHÀ VĂN

Ra đường bè bạn gọi Nhà văn
Thơ phú đôi bài viết nhít nhăn
Đài báo tung hô cây bút trẻ
Ở nơi hội họp vẻ lăn xăn
Khúm núm gặp ai thưa, dạ ,gửi...
Nịnh trên nạt dưới ít ai bằng
Mai kia thất thế về hưu sớm
Thiên hạ gặp nhau gọi hắn thằng!

Đắm Say.


Đã biết gì đâu đắm với say
Gặp trên faibút bấy lâu nay
Xem thơ ai hiểu lòng ai được
Khoảng cách đôi nơi mấy ngắn dài
Có thể phương xa người ấy đọc
Đôi dòng lay động đến hồn ai
Xa xăm nhắn gửi đôi lời vậy
Chớ trách ai kia khéo viết dài!

Gửi Phúc Vu,Thanh Xuân.

Một chút buồn thôi có sá chi
Vui buồn là chuyện của xưa nay
Miễn sao ngày tháng luôn luôn mới
Để chút hương lòng thoang thoảng bay.

GỬI ANH ĐIỆP NINH BÌNH.

Phương xa anh đến một ngày xuân
Lưng núi Sơn Trà mấy bước chân
Xiết chặt vòng tay tình thân Tộc
Cội nguồn dòng giống mãi vang ngân
Vạn dặm đường xa tìm con cháu
Sơn Trà chứng giám mối tình thân
Kết nối vòng tay nghìn năm cũ
Lòng trung con cháu mãi trong ngần.

GỬI NGƯỜI PHƯƠNG XA.

Em ở phương nào có nhớ anh
Chiều xuân gió lặng biển ngời xanh
Xa xa đôi chiếc thuyền quăn lưới
Đỉnh núi Sơn Trà mây quấn quanh
Biệt thự móng trơ chân núi lở
Bao nhiêu quan chức xúm vô giành
Non nước ngàn sau mong vẫn vậy
Chuông chùa vang vọng suốt năm canh.

                         Chùa Linh Ứng,
                     Đà Nẵng  Xuân 2018.

Thứ Hai, 15 tháng 1, 2018

CHỊ TÔI.

"Chòng chành như nón không quai
Như giây không buộc như ai không chồng"
Đã sinh ra phận má hồng
Suốt đời lo cặm cuội lo chồng lo con
Thờ chồng một dạ sắt son
Chiến tranh cướp mất chồng con chị rồi
Bao lần chịu cảnh mồ côi
Đạn bom tung tóe đất trời cực thân
Giữa đời chị sống gian truân
Mang bao điều tiếng xa gần gièm pha
Thế rồi cuộc sống cũng qua
Bây giờ tuổi chị cũng dà như ai
Vượt qua muôn vạn chông gai
Cuối đời chị vẫn là người vô tâm.

                Đà Nẵng ngày 10/1/2018.

Xuân Viết cho Vợ.


Xuân về tặng vợ mấy vần thơ
Bốn chục năm qua trọn ước mơ
Ba đứa thành thân công việc tạm
Còn bao dự tính vẫn đang chờ.
Bỉ cực đã qua thời xuân sắc
Nhớ khi một nách mấy con thơ
Nay tóc pha sương lòng vẫn vậy
Tình yêu như lúc tuổi còn thơ.

            10/1/2018.

Gặp người yêu cũ.



Chiều qua em gặp người yêu cũ
Về tối băng khoăn áy náy hoài
Người ấy bây giờ còn lam lũ
Nổi lòng em biết tỏ cùng ai.

Người ấy bây giờ sao khác xưa
Trãi bao giãi gió với dầm mưa
Áo cơm con vợ...đè vai nặng
Để tấm lòng ai mấy thiếu thừa.

Ngày ấy hai người vẫn rất thương
Ngặt vì mỗi đứa một quê hương
Quê hương người ấy không xa được
Nên để hôm nay nổi đoạn trường.

Nay vết thương lòng chưa thể phai
Con tim người ấy hướng về ai
Mỗi đêm thao thức không chợp mắt
Ai sắp cho nằng sợi tóc mai.

      Tặng Lâm.

       Núi Thành 13/1/2018.

EM CON GÁI HỌ TRẦN.

Có bao giờ người ấy nghỉ về ai
Mà xuôi ngược cả ba miền đất nước
Công Chúa Huyền Trân như từ kiếp trước
Hiển hiện nơi em con gái họ Trần.

Có khi nào em chợt nghỉ bước chân
Của người xưa theo em mỗi bước
Để họ Tộc đời sau có được
Nhắc tên em qua mỗi bước đường đời.

Có đêm nào em dào dạt niềm vui
Khi công việc đã qua ngày suông sẻ
Để lại đến một ngày mới mẻ
Luôn theo em dự tính đời thường.

Có bao giờ em nghỉ chỉ yêu thương]
Cứ thôi thúc nơi nổi niềm xa thẳm
Mỗi ánh mắt mỗi cái nhìn đằm thắm
Luôn vì ai đâu chỉ nghỉ riêng mình.

      Kỹ niệm ngày các anh chị họ Trần VN
         Vào Đà Nẵng làm việc 8/1/2018.