Chuyên mục

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

Chiều thu trong mắt em.

Có một chiều thu trong mắt em
Biển  xanh dịu gió sóng êm êm
Lòng ai con sóng đang cuồn cuộn
Phía ấy trời xanh không ngại đêm.

Cơn gió nào cuộn sóng cuốn theo em
Để trăng sáng mỗi đêm về giát bạc
Những con sóng như hướng về phương Bắc
Nổi chờ mong khắt khoải mỗi đêm về.

Khoảnh khắt nào ấm áp mối tình quê
Bóng núi khuất ánh hoàng hôn chợt tắt
Phía trời xa áng mây chiều ôm chặc
Núi riêng ai thăm thẳm một niềm sâu.

Một nổi niềm ngắt ngoải biết về đâu
Chiều bảng lảng bước chân ai vội vả
Ai ngơ ngát giữa ngày đông xứ lạ
Buồn trôi xuôi theo chợt tắt lúc đêm về.

Có khi nào gió khẻ lặng im nghe
gió nhường sóng,sóng vươn về phương Bắc
Thuyền ai kia cánh buồm bâu ôm chặc.
Bóng thuyền đi lặng lẻ phía chân trời.

Bình minh lên đơn đọc bóng ai ngồi
Sóng cứ vỗ bờ cát dài im lặng
Biển chao nghiêng ánh lên bao sắc nắng
Cho trần gian thoi thóp giấc mơ sâu.

Những con tàu phía ấy hướng về đâu...

Thứ Hai, 18 tháng 12, 2017

BÌNH MINH.

Bình minh dậy chân trời xa ửng sáng
Những đoàn thuyền hối hả tiến ra khơi
Biển lặng gió hương đất trời bảng lảng
Biển trùm lên lay lắc phận con người!

              Ngày 15/12/17.

GIỖ ÔNG NỘI Ở QUÊ.

Về quê giỗ ông nội
Năm chị em chụp hình
Trải qua bao chìm nỗi
Nay còn lại ân tinh.

Chị cả trên bảy chục
Em út gần sáu mươi
Quê hương luôn thôi thúc
Cố gắng giúp mọi người.

Mỗi năm mấy lần giỗ
Con cháu về đủ đầy
Đã qua rồi gian khổ
Mãi hướng về nơi đây,

Quê hương nơi cắt rốn
Cất tiếng khóc chào đời
Dẫu còn bao thiếu thốn
Nhớ quê ta về thôi!

    Quế Hiệp tháng 8/17.

Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

VỀ QUÊ.


Lầm lũi chân em bước vội
Phía sau bỏ lại phố phường
Nghẹn lòng lặng yên không nói
Em về mang cả sầu thương.

Bóng ai khuất nẻo đường xa
Ngoái nhìn hai con mắt đỏ
Bao nhiêu kỹ niệm nhạt nhòa
Nổi niềm vương rơi đâu đó.

Đuôi gà tóc bay theo gió
Quê hương ai đợi cuối đường
Em như hạt mưa cây cỏ
Nữa đời bao lượt phong sương.

Ngọn gió nào đưa em đến
Rồi đi,lặng lẻ bước chân
Để phía trời xa ẩn hiện
Bóng ai nơi ấy khuất dần.

Bên tai lời ai thầm nhắc
Em về nương tựa người thân,....

       Ngày 12/12/17.

MAI.

Suốt một đời chăm chút những chồi cây
Mong đến Tết những mầm non hoa nở
Để kiếp sau anh và em hết nợ
Trên trần gian hai đứa lạc tìm nhau.

Những lúc giận hờn em lại bảo:kiếp sau
Nhưng anh thấy chẳng lúc nào còn nữa
Chăn cháu con là niềm vui hai đứa
Như xuân về chớm nở những mầm hoa.

Hạnh phúc vô ngần được chăm các con ta
Dẫu sức lực lúc về hưu còn ít
Bởi quanh ta bao yêu thương chằng chịt
Như dây leo bu bám gốc cây già.

Nhưng biết làm sao:đời vốn vậy mà
"Bé cậy cha,khi về già con cậy"
Giữa đông buốt nắng ửng lên chợt thấy
Những nụ mầm bậc nở những chồi hoa.

                 Ngày 9/12/17.

Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

Về chăm cháu ngoại.

Mình về chăm cháu ngoại thôi
Suốt ngày bên chiếc xe nôi ru,hò
Bao giờ cho cháu biết bò
Ông bà con cháu đói no vui vầy
Dể gì có được những ngày
Ngọt bùi còn nhớ đắn cay thuở nào

Ba chàng rễ.

Ba chàng rể ở ba Miền
Chàng nào thì cũng thấy hiền,hiền khô
Chàng út thì ở Thủ Đô
Chàng đầu thì đã chuyển vô đây rồi
Ba chàng quê ở ba nơi
Bắc,Trung,Nam,với con tôi:vợ chồng
Phải duyên nên rất mặn nồng
Cưới xong con bế con bồng chung tay
Từ hôm có rể đến nay
Hai bên nội ngoại vun vầy cho con
"Còn trời con nước còn non"
Còn nắng mưa sẻ mãi còn yêu thương.

          Đà Nẵng ngày 5/12/2017.

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

CHÁU NGOẠI.

Cháu ngoại từ Hà Nội
Mới về thăm ông bà
Bà ngoại về hưu vội
Chăm cháu lo việc nhà.

Cha mẹ cháu mắc việc
Ông bà nội ở xa
Cháu nào đâu có biết
Nổi nhớ: của nội,cha.

Nhớ cha và nhớ nội
Đêm đêm khóc u oa
Mắt đen huyền như nói
"Ngoại ơi con nhớ cha"!


          Ngày 4/12/17.