Chuyên mục

Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Chẳng có mùa Xuân.

Chẳng có mùa Xuân  đến được nơi em
Trong khoảnh khắc nhịp tim ngừng nghỉ
Gió cứ thổi ngàn vạn lời thủ thỉ
Ai trao nhầm trang giấy tuổi thơ bay.

Nước mắt nào nhở giọt đến hôm nay
Qua năm tháng thấm từng  nỗi nhớ
Để tóc mai ngắn dài nhiều cỡ
Ai so bằng sợi bạc những niềm lo.

Quãng đường đời khúc mắc quanh co
Tim vỡ vụn rãi trên đường tìm kiếm
Người lữ khách mắt tràng bí hiểm
Không so bì sau trước bước chân ai.

Mỗi một ngày chợt tỉnh hồn mai
Nghe khao khát nụ cười xa lắt
Như bóp nghẹt nỗi đau quặn thắt
Nơi một người lặng lẻ bước chân đi.

Biết nói gì người ấy lúc chia ly....

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Mẹ về thăm

Mấy ngày nay nắng rất to
Chuyển mùa đêm ngủ Mẹ ho mấy lần
Khẽ khàng em kéo tấm chăn
Đắp lên người mẹ nhẹ nhàng nghe em
Từ hôm có Mẹ về thêm
Ngày ngày bận rộn đêm đêm chập chờn
Suốt đời Mẹ đã vì con
Nay già sức Mẹ chẳng còn bao lăm.

Thương em Mẹ mới về thăm
Thương quê không ngủ đêm nằm Mẹ lo
Chuyển mùa mưa bão sẽ to
Đêm nằm không ngủ Mẹ ho thật nhiều
Thương em anh dặn mấy điều
Gắng lo cho Mẹ thật nhiều nghe em!

      Nhớ ngày Mẹ về thăm con gái.

Chăm Mẹ

Ráng mà chăm Mẹ nghe em
Dẫu rằng có thức mấy đêm nay rồi
Thương em bên Mẹ luôn ngồi
Mẹ con thủ thỉ những lời ru êm

Cơ quan nhiều việc không tên
Anh lo sắp xếp còn lên đúng giờ
Nhìn em dáng điệu bơ phờ
Bởi luôn bên Mẹ từng giờ khó khăn
Lo từ viên thuốc miếng ăn
Lo từ chiếc áo, tấm chăn Mẹ nằm.

Bao người thương Mẹ đến thăm
Dõi theo đôi mắt xa xăm Mẹ buồn!

                 Kỷ niệm một năm ngày Mẹ ra đi.

Vu Lan nhớ Mẹ

Mẹ cho con khóc lần này
Để rồi vĩnh viễn tháng ngày biệt li
Nhẹ nhàng Mẹ bỏ ra đi
Lặng yên không nói điều gì với con
Ẩn trong mắt Mẹ như còn
Bao nhiêu khó nhọc nuôi con nên người
Nhớ ngày lon gạo chia đôi
Nửa đêm mưa lụt nhà trôi bập bềnh
Quê nghèo con cố vươn lên
Mỗi nơi một đứa gắng nên thành người
Bao nhiêu tốt đẹp trên đời
Mẹ giành để hết cho người thân thương
Cha đi phục vụ chiến trường
Ở nhà mình Mẹ sớm hôm tảo tần
Bán buôn hôm sớm nuôi con
Bảy mươi đời Mẹ vẫn còn khó khăn
Nhọc nhằn khôn xiết nói năng
Nghĩ thương đời Mẹ con hằng khắc ghi
Bây giờ Mẹ bỏ ra đi
Lặng yên có nói điều gì nữa đâu!

Con ngồi bên Mẹ hồi lâu
Để cho nước mắt chảy sâu vào lòng!

               Kỷ niệm ngày Mẹ vợ đi vào cõi vĩnh hằng

Vu lan nhớ Mẹ

Xuân vừa đến con lại về thăm Mẹ,
Mẹ nằm đây nấm đất bên đồi
Mẹ nằm đây gần bốn chục năm rồi,
Nấm đất Quê hương, nơi chôn rau cắt rốn.

Dẫu cuộc sống còn nhiều thiếu thốn
Và người đời còn lắm lúc bon chen
Đây đó hàng ngày còn tiếng chê, lời khen
Con vẫn vậy sau mỗi lần thăm Mẹ.

Để tìm lại nơi đây thời con trẻ
Tuổi lên năm theo Mẹ đón ngày Xuân
Hơn nửa đời người mòn vẹt gót chân
Đã đón Xuân cả hai miền Nam, Bắc.

Con vẫn thấy chỉ quê mình thương nhất
Bởi nơi đây có Mẹ kính yêu nằm,
Mỗi độ Xuân về con lại đến thăm
Dẫu rằng biết chẳng bao giờ gặp Mẹ.

Vẫn biết vậy nhưng nỗi lòng con trẻ
Cứ đinh ninh sâu lắng một tình thương
Sống ở trên đời ai không có quê hương
Quê hương, ấy là tình làng nghĩa xóm
Là tí lửa chuyền cho nhau hơi ấm
Dắt dìu nhau qua giông gió cuộc đời.

Biết mấy ân tình sâu nặng lắm Mẹ ơi!
Bởi Xuân đến là mang nguồn nhựa sống
Là lớn lên cùng đất trời cao rộng
Là sẻ chia một chút nỗi niềm riêng
Là tình người, tình bè bạn anh em
Là thấu hiểu qua những điều chưa nói
Là ngồn ngộn cả sắc Xuân tươi rói
Của mùa Xuân trong sáng đẹp vô ngần.

Con lại về thăm Mẹ giữa ngày Xuân
Để tưởng nhớ đến những người đã khất
Để trân trọng những ngày đẹp nhất
Của hôm qua và cả mai sau
Con lặng yên nhìn mùa Xuân vụt qua mau!

      Kỷ niệm ngày Mẹ hy sinh,viết năm 2006.

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Ca dao: Gửi Chân

Câu ca em đọc chiều nay
Mỏng manh nên gió thổi bay mất rồi
Chòng chành bèo dạt mây trôi
Hỏi em ở cuối phương trời có hay?

Thương em từ bấy đến nay
Trông em từng tháng từng ngày vươn lên?
Ở đời muôn vạn cung tên
Mong em tích đức mới bền dài lâu!

Dễ gì ta gặp được nhau
Gần nhau mà chẳng gặp nhau hàng ngày
Mênh mông trời rộng đất dài
Hẹn nhau còn gặp ngày mai, lo gì!

Thương em vẫn nhớ anh Kỳ
Sướng vui còn nhớ những ngày gian truân
Đường dài ngựa chạy mỏi chân
Người khôn có nghĩa trăm năm vẫn tìm!

            20h ngày 27/8/2015.

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Ca dao

Uổng công đi xúc một ngày
Được con Bù Niễng bay ngay lên trời.
Đã nghèo gặp vận trời ơi
Đói ăn lại gặp những lời dèm pha.

Ảnh không làm được nhiều tiền
Nên chi anh ấy mới hiền như rau
Chị đừng trách ảnh mà đau
Thương nhau hãy sống với nhau trọn đời.

Thương ai thuộc lấy từng lời
Dẫu không hẹn ước với người phương xa
Chắc là người ấy quên ta
Để nghe trong gió câu ca não lòng!

Ở đời gạn đục khơi trong
Bước đi mỗi bước thấy lòng thêm lo
Dễ gì ai nhận ai cho?
Qua sông còn mấy bến đò hại thân!


Về hưu 6

Về hưu hầu hết ở nhà
Một vài chú-thím tinh ma lõi đời
Kinh doanh, buôn bán khắp nơi
Sa cơ thất thế kêu trời ai thương
Một vài chú-thím lầm đường
Chen chân vào chốn chính trường chơi vơi!

Về hưu đã cuối cuộc đời
Ai kêu cũng dạ, ai "bôi" cũng ừ
Ở đời ắt có bù trừ
Không nên giữ lấy khư khư ý mình
Sống sao cho có nghĩa tình
Về hưu về với gia đình làng quê.

Về hưu chẳng có nơi về
Tủi thân buồn bực ê chề thảm thương
Về hưu trăm mối đoạn trường
Chôn nhau cắt rốn quê hương ngóng về!

                     Ngày 22/8/2015.

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Ca Dao: Nhắn tin

Mỗi lần tin nhắn gửi đi
Phương xa người nhận bận gì lãng quên!

Nhắn tin lòng những phiền lòng
Người nhận tin nhắn sao không trả lời.

Nhắn về bảo vợ không về
Canh suông sao để cơm khê mấy ngày.

Xa xôi chi đó mà lầm
Phải hương, hương ngún, phải Trầm, Trầm thơm!

Bảo đừng chán phở thèm cơm
Mùa đông sao có gió nờm mà mong.

Đã từng ra Bắc vào Đông
Thương ai một phận má hồng lãng quên.

Người đi muôn dặm biệt tăm
Riêng ta lòng vẫn muốn thăm nhà người.

Người về cuối đất cùng trời
Riêng ta luôn nhớ đến người không quên.

Người tài bao việc làm nên
Dẫu trong khốn khó không quên bóng người!

             Ngày 12/8/2015.

Gặp Nguyễn Hồ - Con Liệt Sỹ

Làm ơn đâu cần ơn trả
Em buồn không gặp được anh
Thời gian còn dài thong thả
Cây cao nhiều nhánh nhiều cành.

Từ ấy em đi biệt tích
Đất trời dài rộng bao la
Hãy sống sao cho có ích
Giúp người, giúp bạn, giúp ta!

Gặp cảnh ngặt nghèo khó tránh
Buộc lòng em phải đến anh
Công việc bộn bề không rảnh
Bên sông gió thổi mát lành.

Em hiểu bao người cũng hiều
Đừng nên để mất lòng nhau
Hãy lo việc riêng báo hiếu
Anh em ta hẹn lần sau!

Làm ơn không hòng ơn trả
Em đừng áy náy làm gì
Hãy sống một đời thong thả
Nhẹ nhàng mỗi bước chân đi!

     Ngày 12/8/2015.

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

Em điện anh không nghe.


Chiều nay anh có khách,
Mười giờ đêm mới về,
Ngày mai anh bận họp,
Sáng mốt anh về quê!

Em điện không bắt máy
Chắc là em rất buồn
Anh thấy lòng áy náy
Nỗi niềm ai lệ tuôn!

Nơi ấy trăng còn sáng
Trời đêm tỏa ánh hồng
Ánh bình minh bảng lảng
Có một người sang sông.

Khoảnh khắc như dần vỡ
Phía xa mặt trời lên
Bóng ai cười hớn hở
Ẩn hiện người không tên.

Người ấy không cần đến
Nỗi lòng luôn lấp đầy
Tình yêu không bờ bến
Cho mùa hoa trái sai!

Em hiểu điều chưa nói
Để lòng vơi nỗi buồn
Đừng để ai đau nhói
Trong lòng giọt lệ tuôn!

 Đà Nẵng-Quế Hiệp 10/8/2015.

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2015

Ca Dao.

Thôi đừng buồn nữa nghe em
Có thương có ghét có đêm có ngày,
Có mỏng ắt phải có dày
Có ngọt bùi có đắng cay tủi hờn.

Đã đi qua dãy Trường Sơn
Đã nghe cuộc sống giận hờn vang ngân
Dẫu cho nguyền rủa ngàn lần
Người thân lại gặp người thân nghẹn ngào!

Làm sao ai nỡ làm sao
Ở đời như giấc chiêm bao ở đời
Dù trong bão tố tơi bời
Ghét người rồi lại thương người đấy thôi!

Nói lời thì hãy giữ lời
Để mai sau cho cuộc đời thẳm sâu
Xa nhau giữ trọn lời nhau
Tiên Rồng không lẫn vào đâu mà buồn!

Ca dao

Bây giờ người ấy về chưa
Chiều nay bên ấy nắng mưa thế nào?

Ta đi qua đến bên Anh
Sông Thêm ngắm mãi lại thành sông Dơ.

Chiều nay Cung Điện Hoàng Gia
Đón bao nhiêu kẻ không nhà lang thang.

Thiên Nga trắng, Thiên Nga đen
Bao nhiêu quan khách bon chen giữa đời.

Tàu điện dưới mấy tầng sâu
Lỡ người thân lạc biết đâu mà tìm.

Chúng con đi bộ lang thang
Bỗng gặp nhà hàng Bác ở năm xưa!
Trời đang nắng bỗng đổ mưa
Một trăm năm trước nhặt thưa nơi này
Đêm đêm lạnh cóng đôi tay
Bao nhiêu cực nhọc ai hay sự đời
Để cho con được nên người
Để hôm nay đến giữa trời Luân Đôn.

Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

Mỹ Hoa đã về.

Thế là con đã về rồi
Thời gian trôi bốn năm trời quá nhanh
Kể từ con được đi Anh
Mẹ cha, các chị tâm thành ước ao
Đường đời muôn nẻo thấp cao
Khó khăn dù có thế nào cũng qua!

Trả ơn cho mẹ cho cha
Mong con thành đạt mới là con ngoan
Nay con về lại bình an
Mẹ ba phấn khởi xóm làng vững tin
Đường đời vững bước đi lên
Dẫu trong thành đạt không quên những ngày
Mẹ cha, bè bạn, cô thầy...
Chắc chiu có được những ngày thành công....

                Kỷ niệm ngày Mỹ Hoa
Tốt nghiệp Đại học từ Anh Quốc về Việt Nam.
               Ngày 2/8/2015.