Mỗi lần tin nhắn gửi đi
Phương xa người nhận bận gì lãng quên!
Nhắn tin lòng những phiền lòng
Người nhận tin nhắn sao không trả lời.
Nhắn về bảo vợ không về
Canh suông sao để cơm khê mấy ngày.
Xa xôi chi đó mà lầm
Phải hương, hương ngún, phải Trầm, Trầm thơm!
Bảo đừng chán phở thèm cơm
Mùa đông sao có gió nờm mà mong.
Đã từng ra Bắc vào Đông
Thương ai một phận má hồng lãng quên.
Người đi muôn dặm biệt tăm
Riêng ta lòng vẫn muốn thăm nhà người.
Người về cuối đất cùng trời
Riêng ta luôn nhớ đến người không quên.
Người tài bao việc làm nên
Dẫu trong khốn khó không quên bóng người!
Ngày 12/8/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét