Người ấy đâu rồi có mở "Vừng ơi"
Hay quên mất điều khi chiều ta dặn
Con gái Cần Thơ tóc dài da trắng
Để ai qua lòng trĩu nặng thương thầm!
Con gái miền sông nước tuổi đang Xuân
Dáng vương thẳng tựa cây bần cây đước
Ánh mắt ấy không nơi nào có được
Ẩn bao điều muốn nói,nói cùng ai?
Ta ước gì về lại tuổi ba hai
Để nắng gió Miền Tây da sạm
Thiếu dũng khí còn đâu can đảm
Để bơi xuồng xuôi ngược khắp Miền Tây.
Đã một thời ta Lang bạc đó-đây
Lòng luôn hướng về bao miền đất lạ
Thời gian trôi,mang theo hết cả
Để bây giờ nhìn lại thấy bâng khuâng.
Chẳng bao giờ vĩnh viễn có mùa xuân
Để người ấy một đôi lần lưu luyến
Mở "Vừng ơi" đêm, ngày luôn hiện
Ở phương xa người ấy vui nhiều!
20h ngày 17/6/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét