Rồi một ngày người ấy sẽ quên ta
Ai dạo bước trên con đường vắng lặng
Đầu không nón dưới khung trời đầy nắng
Mang trong mình thăm thẳm cách ngăn sông.
Có một người cuối hạ buổi đò đông
Chân bước nhẹ lòng tái tê nhung nhớ
Ừ thôi vậy phải chăng người họ Sở
Gót quay lui không nói chỉ đôi lời.
Vực thêm sâu ngăn cách giữa hai người
Người trông ngóng, nơi một người quay mặt
Để giây phút lòng ai đau quặn thắt
Gửi lời thương đâu đến phía trời xa.
Rồi một ngày người ấy chắc quên ta
Ta lặng lẽ bước theo mình chiếc bóng
Lòng nung nấu một nỗi niềm cháy bỏng
Khắc thêm sâu kỷ niệm cả một thời.
Bước chân xa người quá kiệm lời
Ai trông đợi một đôi lời giải thích
Ngồi lặng lẽ giữa đêm khuya cô tịch
Ngôi sao xa vắng lặng cuối trời xa.
Thôi chắc rồi người ấy đã quên ta...
Ngày 24/6/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét