Cây cao bóng cả không ngồi
Chun ra chỗ nắng,trách trời không râm.
Giáo viên công chức không màng
Lấy anh thợ bạc đeo vàng đầy tay.
Người nghèo tính khí dể chiều
Những người giàu có thì keo kiệt nhiều.
Đêm qua mơ thấy người yêu
Bốn mươi năm biết bao nhiêu nghĩa tình.
Bốn mươi năm chẳng đã qua
Bây giờ mái tóc sương pha hết rồi.
Bốn mươi hơn nữa cuộc đời
Khó ai giữ được nụ cười như xưa.
Bốn mươi năm,một giấc mơ
Bao nhiêu kỹ niệm tuổi thơ ào về.
Kỹ niệm bốn mươi năm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét