Chuyên mục

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

Chiều thu trong mắt em.

Có một chiều thu trong mắt em
Biển  xanh dịu gió sóng êm êm
Lòng ai con sóng đang cuồn cuộn
Phía ấy trời xanh không ngại đêm.

Cơn gió nào cuộn sóng cuốn theo em
Để trăng sáng mỗi đêm về giát bạc
Những con sóng như hướng về phương Bắc
Nổi chờ mong khắt khoải mỗi đêm về.

Khoảnh khắt nào ấm áp mối tình quê
Bóng núi khuất ánh hoàng hôn chợt tắt
Phía trời xa áng mây chiều ôm chặc
Núi riêng ai thăm thẳm một niềm sâu.

Một nổi niềm ngắt ngoải biết về đâu
Chiều bảng lảng bước chân ai vội vả
Ai ngơ ngát giữa ngày đông xứ lạ
Buồn trôi xuôi theo chợt tắt lúc đêm về.

Có khi nào gió khẻ lặng im nghe
gió nhường sóng,sóng vươn về phương Bắc
Thuyền ai kia cánh buồm bâu ôm chặc.
Bóng thuyền đi lặng lẻ phía chân trời.

Bình minh lên đơn đọc bóng ai ngồi
Sóng cứ vỗ bờ cát dài im lặng
Biển chao nghiêng ánh lên bao sắc nắng
Cho trần gian thoi thóp giấc mơ sâu.

Những con tàu phía ấy hướng về đâu...

Thứ Hai, 18 tháng 12, 2017

BÌNH MINH.

Bình minh dậy chân trời xa ửng sáng
Những đoàn thuyền hối hả tiến ra khơi
Biển lặng gió hương đất trời bảng lảng
Biển trùm lên lay lắc phận con người!

              Ngày 15/12/17.

GIỖ ÔNG NỘI Ở QUÊ.

Về quê giỗ ông nội
Năm chị em chụp hình
Trải qua bao chìm nỗi
Nay còn lại ân tinh.

Chị cả trên bảy chục
Em út gần sáu mươi
Quê hương luôn thôi thúc
Cố gắng giúp mọi người.

Mỗi năm mấy lần giỗ
Con cháu về đủ đầy
Đã qua rồi gian khổ
Mãi hướng về nơi đây,

Quê hương nơi cắt rốn
Cất tiếng khóc chào đời
Dẫu còn bao thiếu thốn
Nhớ quê ta về thôi!

    Quế Hiệp tháng 8/17.

Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

VỀ QUÊ.


Lầm lũi chân em bước vội
Phía sau bỏ lại phố phường
Nghẹn lòng lặng yên không nói
Em về mang cả sầu thương.

Bóng ai khuất nẻo đường xa
Ngoái nhìn hai con mắt đỏ
Bao nhiêu kỹ niệm nhạt nhòa
Nổi niềm vương rơi đâu đó.

Đuôi gà tóc bay theo gió
Quê hương ai đợi cuối đường
Em như hạt mưa cây cỏ
Nữa đời bao lượt phong sương.

Ngọn gió nào đưa em đến
Rồi đi,lặng lẻ bước chân
Để phía trời xa ẩn hiện
Bóng ai nơi ấy khuất dần.

Bên tai lời ai thầm nhắc
Em về nương tựa người thân,....

       Ngày 12/12/17.

MAI.

Suốt một đời chăm chút những chồi cây
Mong đến Tết những mầm non hoa nở
Để kiếp sau anh và em hết nợ
Trên trần gian hai đứa lạc tìm nhau.

Những lúc giận hờn em lại bảo:kiếp sau
Nhưng anh thấy chẳng lúc nào còn nữa
Chăn cháu con là niềm vui hai đứa
Như xuân về chớm nở những mầm hoa.

Hạnh phúc vô ngần được chăm các con ta
Dẫu sức lực lúc về hưu còn ít
Bởi quanh ta bao yêu thương chằng chịt
Như dây leo bu bám gốc cây già.

Nhưng biết làm sao:đời vốn vậy mà
"Bé cậy cha,khi về già con cậy"
Giữa đông buốt nắng ửng lên chợt thấy
Những nụ mầm bậc nở những chồi hoa.

                 Ngày 9/12/17.

Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

Về chăm cháu ngoại.

Mình về chăm cháu ngoại thôi
Suốt ngày bên chiếc xe nôi ru,hò
Bao giờ cho cháu biết bò
Ông bà con cháu đói no vui vầy
Dể gì có được những ngày
Ngọt bùi còn nhớ đắn cay thuở nào

Ba chàng rễ.

Ba chàng rể ở ba Miền
Chàng nào thì cũng thấy hiền,hiền khô
Chàng út thì ở Thủ Đô
Chàng đầu thì đã chuyển vô đây rồi
Ba chàng quê ở ba nơi
Bắc,Trung,Nam,với con tôi:vợ chồng
Phải duyên nên rất mặn nồng
Cưới xong con bế con bồng chung tay
Từ hôm có rể đến nay
Hai bên nội ngoại vun vầy cho con
"Còn trời con nước còn non"
Còn nắng mưa sẻ mãi còn yêu thương.

          Đà Nẵng ngày 5/12/2017.

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

CHÁU NGOẠI.

Cháu ngoại từ Hà Nội
Mới về thăm ông bà
Bà ngoại về hưu vội
Chăm cháu lo việc nhà.

Cha mẹ cháu mắc việc
Ông bà nội ở xa
Cháu nào đâu có biết
Nổi nhớ: của nội,cha.

Nhớ cha và nhớ nội
Đêm đêm khóc u oa
Mắt đen huyền như nói
"Ngoại ơi con nhớ cha"!


          Ngày 4/12/17.

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

Gửi đến quê nhà.

Ai về quê Mẹ nhắn đôi câu
Cứ mỗi đêm về trong thẳm sâu
Hồn ai thao thức theo hồn Nước
Nổi nhớ cong theo dáng Địa Cầu.

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

VIẾT CHO CON.

Thôi con ở lại với chùa
Mẹ về với ngoại bán mua kiếm tiền
Nương nhờ cửa Phật bình yên
Sớm hôm chay tịnh chẳng phiền lụy ai
Không sinh con được trên đời
Tấm lòng của mẹ nát bời như chao
Trăm ngàn dày xéo nỗi đau
Tình thương của mẹ biết bao cho vừa
Thương con nào ngại tối trưa
Chiều con dù mấy nắng mưa cũng chiều
Mẹ như dây đứt cánh diều
Giữa đời giông bão phiêu diêu giữa trời
Mẹ đang lúc giữa cuộc đời
Trăm ngàn khổ cực vạn lời gièm pha
Ví bằng sinh được con ra
Cực trăm ngàn nỗi nhục ba bốn lần
Ngoại con khổ nhục muôn phần
Bởi sinh ra mẹ một thân đọa đày
Bây giờ phúc mỏng phận dày
Biết bao giờ mới có ngày vinh quang
Thôi đành chịu cảnh trái ngang
Giữa đường xẻ nghé tang đàn khổ đau
Bao lần giọt lệ thấm sâu
Tới tâm can mẹ ngàn sau vẫn còn
Đời này mẹ lỗi với con
Mai sau lòng mẹ vẫn còn khổ đau!

     Đà Nẵng,Ngày 20/6/2017.

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

nước lụt

Nước lên mình giọt lên thuyền
Khi nào nước rút mình liền...về thôi
Trời làm ra việc nắng nôi
Người làm ra lụt để rồi hại nhau.


một số câu thơ lẻ.

Bảo Tàng Báo ở Sóc Trăng,
As Lê nào có nói năng được gì ?

-Nói ra Lê thấy cũng kỳ,
Nên đành cứ đứng cười khì vậy thôi.

Nào đâu có nói xa xôi,
Thương nhau dẫu đến cuối đời vẫn thương.

-Một đời có nghĩa gì đâu
Thương nhau kiếp trước kiếp sau vẫn còn.

Trăm năm bia đá vẫn mòn
Thương nhau xin hẹn vẫn còn kiếp sau.

-As Lê dang nghỉ gì đây
Ai mà đoán được em đây chết liền.

-Chưa thua đâu nhé anh Kỳ.
-Mà sao không thấy nói gì với anh?

Đã qua rồi mái đầu xanh,
Để nay ai cũng đã thành Bà ông
Có thương hãy để trong lòng
Đa mang ắt phải đèo bòng cho ai?

Giữ rừng  ai nở đốn cây
Trăng khuya cuối tháng hao gậy mình ve.
Đêm dài thao thức lắng nghe
Bước chân sè sẹ đi về trong sương.

Chiều đông lá rụng lo âu
Trách ai để lại mái đầu pha sương
Người đi biền biệt canh trường
Để ai ngóng đợi sầu thương đêm ngày.

Tình riêng ai biết thấp cao
Sầu chung ai dứt ngỏ nào cho hay
Ngân hà ai biết vơi đầy
Gió đưa ai tỏ lòng này cạn sâu.

Bao giờ duyên được nối duyên
Để As Lê lại về bên Châu Trần.

Bao giờ biết đến bao giờ
Bên bầu rượi bên nàng thơ...tuyệt vời
Mặt trời lên đỉnh cao rồi
Vần thơ lai láng với đời sao quên.

Về nhà có gặp bà già
Hay là lại gặp con ma khi chiều
Vừa trông thấy đã đáng yêu
Tuổi thơ cùng dắt dây diều bên sông.
Hỏi người quê ở Đoài.Đông?
Núi cao hay ở ven sông...Biển dài.

Bây giờ đêm cũng khuya rồi
Hẹn Phoan Li lúc mặt trời vừa lên.

Chờ ai...nào biết chờ ai
Đêm đêm ngồi nhớ một người Phoan Li.

Bao giơ gặp được hai người
Để ai bày tỏ mấy lời xa xưa.
Dẫu trời còn có nắng mưa
Người nay mong gặp người xưa nơi nào.

-Phoan Li đang nhớ người đi
Người đi cũng nhớ Phoan Li quá chừng.

As Lê- Phi Loan ở đâu
Để ai đồng cạn đồng sâu mãi tìm.
Mỗi người như một cánh chim
Cứ bay bay mãi biết tìm nơi đâu.
Bạn về đồng thấp đồng cao
Để ai nâng giải lụa đào tẩm hương.

Phoan Li người ở đâu rồi
Đêm đêm trời lạnh ta ngồi đợi ai.
-Trời lạnh là việc của trời
Chờ ai là việc của người chờ ai.

Đêm nay mưa gió đầy trời
Phương xa ta thấy nhớ người yêu thơ.

Được như em nói dể gì
Đường đời muôn nẻo khó đi khó về
Đường thơ cách trở Hương Khê
Đường tình đôi lúc ê chề khổ đau
Dể gì hiểu được lòng nhau
Trải qua bao cuộc bể dâu trong đời.

Yêu thơ thì được xin đừng
Yêu người lữ khách,núi rừng mần thơ,
Mây trôi nước chảy lửng lờ
Hoa khô bèo héo thẩn thơ cuối đường.

Làm thơ thì cứ làm thơ
Đêm về tiếc ngẩn tiếc ngơ một người.

Người xấu duyên lặn vào trong
Bao nhiêu người đẹp duyên bong ra ngoài(ca dao)
Giàu sang xấu tốt xưa rồi
Tình sâu nghĩa nặng là nơi tìm về.

Khi nào mình gặp cà phê
Không ưng mình lại đi về vậy... thôi.

Con thỏ hắn đứng một chưng
Ha ha há miệng ngàn lần ha ha...

Uống một li làm một bài
Xem trong trần thế ai tài hơn ai
Bởi đời muôn vạn chôn gai
Dể đâu biết được ngắn dài thấp cao.

Gặp nhau chắc phải cười chê
Vừa lùn vừa xấu bỏ về thì nguy
Đà Thành đâu lạ Sỹ Kỳ
Giao bao nhiêu việc việc gì cũng hư.

Bận việc hay nghỉ chưa ra
Nói một câu để anh tha cho nào
Chấp chi liễu yếu tơ đào
Việc nhà việc nước việc nào cũng hay
Phải tay bằng miệng bằng tay
Đời xưa cho chí đời nay mấy người.


Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

Không nghe lời anh dặn.

Ngày xưa anh dặn không nghe
Bây giờ cái chết đã kè kè bên
Quý gì dúm thuốc không tên
Gói kia gói nọ gối trên đầu giường
Ở đời lắm việc yêu thương
Mỗi người chọn một con đường để đi
Dặn em đừng hút thuốc chi
Mai kia bệnh tật lấy gì nuôi thân
Anh lo bao việc xa gần
Dặn em cố giữ lấy thân sau này
Thế nhưng em để ngoài tai
Đêm đêm hút hết gói này gói kia
Vì buồn em hút đến khuya
Vì thương anh cố sẻ chia nỗi niềm
Bây giờ nát phổi lớn tim
Thuốc thang chạy chữa biết tìm nơi đâu
Vì ta cảnh ngộ như nhau
Nhìn em thắt ruột cơn đau ào về
Phải chi ngày đó em nghe
Mấy lời anh dặn nhớ về làm theo
Bởi ta cùng cảnh khổ nghèo
Nên chi cam phận bọt bèo lênh đênh
Bây giờ nhờ cậy ơn trên
Mong em hết bệnh là Tiên dáng trần!

          Ngày 13/10/2017.

Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

Thương Anh em về Nhà anh.


Thương anh Nội Trú em về
Mồ côi cha mẹ không chê anh nghèo
Nặng lòng vì một chữ "yêu"
Bên nhau tình nghĩa sớm chiều,bên nhau!.

Nhà em hai mẹ ba con
Khó khăn chắc cũng phải còn đôi năm
Học hành,lao động siêng năng
Vươn lên cố gắng cho bằng người ta.


ca dao "Sung".

Ăn sung ngồi với cây sung
Lấy anh em lấy nằm chung em nỏ nằm.

Bao giờ cho đến tháng năm
Trăng thanh gió mát em nằm với anh.

Đói lòng ăn nắm lá sung
Chồng một thì lấy chồng chung thì đừng.

Ông già nhưng hãy còn sung
Thích mấy bà hóa ổng lùng khắp nơi.

cây sung ra những trái sung
Đất nghèo sinh những anh hùng lừng danh.

Anh Sung về với chị Sung
Khó khăn gian khó họ cùng sẻ chia.

Thương dân quan lớn ăn sung
Dẫu trong nghèo đói họ cùng giúp nhau.

Sung chín sung rụng đầy sân
Quan mà liêm khiết cho dân được nhờ.

Thằn lằn ăn trái sung xanh
Một vài trái chín nó dành cho con.

Ve non ăn trái sung non
Qua truông truông vắn dặn con giữ mình.

Người nghèo ăn trái sung xanh
Người giàu thịt cá để dành đầy soong.

Sung chín sung rụng đầy vườn
Hởi người quân tử sung "Vươn" lối nào.

Chồng em lên núi hái sung
Núi cao đèo dốc chập chùng mây bay.

Sung xanh đem nhử thằng lằng
Hái nhầm sung chín lằn nhằn người thương.

Thằng lằng rất thích ăn sung
Mấy anh hay nhậu thích cùng lai rai.

Cây sung ra trái từng chùm
Thương em bậu nhớ hái giùm em nghe.

Cây sung trái nhỏ trái to
Chồng thương em bận chồng lo hái giùm.

Sung dà sung rụng sung rơi
Thương sung hãy nói một lời thích sung.

Anh Sung ngủ với chị Sung
Xếp chăn anh liệu,mắc mùng chị lo.

Đói lòng ăn tạm trái sung
Uống lưng bát nước đi cùng người thương.

Đói lòng ăn trái sung xanh
Thủy chung sau trước để dành người thương.

Láy chồng Đá Trắng,Đèo ,Sung,
Ngày đêm vắn vẽ bạn cùng núi non.

Há miệng dưới gốc cây sung
Trái mô chín rụng vô cùng miệng anh
Nhưng toàn những trái sung xanh
Bao giờ sung chín anh thành người siêng.

Về hưu ông hãy còn sung
Đêm đêm thắp đuốc ông lùng ếch con
Ếch con trong Hốc ông Non
Cái da của ếch vừa giòn vừa dai.

Ăn sung ngủ gốc cây sung
Mai ngày thống nhất về cùng quê anh.

 

Thứ Tư, 30 tháng 8, 2017

Về hưu.

Thế rồi ai cũng về hưu
Hồ sơ các cụ phải lưu nơi này
"Đúng kỳ đủ số tận tay"
Nói năng nhỏ nhẹ,Trình bày dể nghe
Tuổi cao các cụ mới về
Tinh thần các cụ chẳng chê điều gì
Tấm lòng các cụ thẳng ngay
Về hư trăm việc phải chi ngoài đời.

Miễn sao giữ mãi nụ cười
Để cha thiên hạ biết người về hưu.

Hỏi Kiều.

Truyện Kiều anh đã thuộc làu
Xin anh nói giúp một câu năm người?
Một câu mà có năm người ?
Bây giờ anh đọc tức thời đây nha:
Này chồng này mẹ này cha,
Này là em ruột này là em dâu
Nhưng mà chưa hẳn hết đâu?
Xin anh nói giúp bốn câu ba vần:
Thất ngôn tứ tuyệt thơ thần
Bài thơ Đường Luật ba vần bốn câu.
Truyện Kiều nói hãy còn lâu
Mỗi câu thắm đượm chiều sâu tình đời.
Nguyễn Du ông mất lâu rồi
Nếu còn xin được nói lời biết ơn
Đọc Kiều đâu tính thiệt hơn
Được thua ai nỡ giận hờn chi ai!?

Đi tìm câu thơ hay.

Bốn mươi năm học là thơ
Câu thơ hay nhất bây giờ ở đâu
Sáu mươi tóc đã bạc đầu
Vẫn chưa viết được mấy câu để đời
Nói ra hổ thẹn với người
Dể đâu viết được mấy lời vàng son.

Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

Xa xứ

Đêm thao thức nằm nghe tiếng gió
Rít vi vu mỗi lúc gần xa
Mang khao khát hồn ta trong đó
Vượt Đại Dương về với quê cha.

Ai xa Xứ không mơ về Tổ Quốc
Đời lưu vong thân xác gửi quê người
Sống trên đất lòng ước ao có đất
Để cuối đời hồn phiêu bạc muôn nơi.


Ca dao

Bạn về một nắng hai sương
Ta lo gặp khó trên đường bạn đi
Bạn đi ta dặn câu ni
Tránh xa mấy chỗ thị phi hại người.

Muống ăn phá lấu lẩu bò
Uống bia Đà Nẵng cá dò Thọ Quang
Tắc Phà anh ghé thuyền nan
Chờ anh quán nhậu sông Hàng bờ Tây.

Lão cò mắc bệnh đau chân
Cò con chạy chữa cực thân con cò
Kiếm ăn bữa đói bữa no
Cả nhà túng bấn ai cho gạo tiền.


Con cò ngắc ngoải bờ tre
Vì cơn bão lớn đổ về tối qua
Chồng cò đi làm ăn xa
Mẹ con cò phải xót xa nỗi niềm.

Thuốc giả.

Tổ chức giả nhập thuốc về cũng giả
Để người đau nhận kết cục lìa đời
Lương tâm đẻ chó tha hết cả
Bọn lưu manh mất hết tính người.

Bỏ tiền thật ra mua thuốc giả
Làm người đau càng uống càng đau
Bệnh còn lại,tiền-niềm tin mất cả
Lũ bất nhân càng sống càng giàu.

Ai chống lưng bao che cái ác
Cái ác lên ngôi cái ác hại người
Một sự thật,người có quyền:nói khác
Mọi tiếng kêu không thể thấu trời!

Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

Chân gãy bị cong.

Cái chân bị gãy hơi cong
Nhưng còn nguyên vẹn tấm lòng thẳng ngay
Đã đi trọn cuộc đời này
Ngọt bùi đã trãi đắn cay đã từng
Thủy chung mặn muối cay gừng
Nhọc nhằng xuống biển lên rừng trãi qua
Bây giờ ngẫm lại chưa xa
Nỗi lòng trĩu nặng thiết tha nỗi lòng
Đa mang chi mới đèo bòng
Bến đời ai biết đục trong thế nào
Đường dài bước thấp bước cao
Rủi ro biết tránh làm sao riêng mình.

Ca Dao:mít non-cá chuồn.

Ai về nhắn với Nậu Nguồn
Mít non gửi xuống cá chuồn gửi lên
Cá chuồn bạn nhớ đặt tên
mít non ta gửi kèm thêm đậu già
Bạn về rang đậu giã ra
Trộn vào món mít đậm đà quê hương.

Tuổi Sáu mươi.

Sáu mươi đời đã sang trang
Không còn xuôi ngược dọc ngang trong đời
Đứng đi ăn nói kiệm lời
Thành người chửng chạc ra người chỉn chu
Bạn bè ít gọi thằng ngu
Về nhà vợ ít nói đù như dao
Ít lần phân định thấp cao
Đắn đo cân nhắc chỗ nào nên đi
Nếu mà không có việc gì
Không ra ngồi quán không đi ngoài đường
Không còn mơ tưởng người thương
Không phê phán chuyện lẻ thường không đâu

Học làm thơ.

Bốn mươi năm học làm thơ
Câu thơ hay nhất bây giờ ở đâu
Sáu mươi tọc bạc trắng đầu
Vẫn chưa viết được mấy câu để đời
Nói ra hổ thẹn với người
Dể đâu viết được mấy lời vàng son!

Đối Kiều.

Truyện Kiều anh đã thuộc làu
Xin anh nói giúp một câu năm người?
Một câu mà có năm người
Bây giờ anh đọc tức thời đây nha
Này chồng,này mẹ,này cha,
Này là em ruột,này là em dâu.
Nhưng mà chưa hẳn hết đâu
Xin anh chỉ giúp một câu ba vần
Thất ngôn tứ tuyệt thơ thần
Bài thơ Đường luật ba vần bốn câu
Truyện Kiều nói hãy còn lâu
Mỗi câu thắm đượm khắc sâu tình người
Nguyễn Du ông mất lâu rồi,
Hậu sinh xin nói muôn lời biết ơn.
Đọc Kiều đâu tính thiệt hơn
Được thua ai nỡ giận hờn chi ai!

Xã Gửi Giấy Mời.

Anh chờ gửi giấy mời ra
Thứ Hai em gửi thứ ba mới về
Thứ tư cúng ở trong quê
Thứ năm làm Lễ anh về làm sao
Ngặt vì cái chân bị đau
Quê hương tình nghĩa trước sau chu toàn
Cầu mong trong ấy bình an
Quê hương thịnh vượng xóm làng yên vui
Tha phương sống ở quê người
Tâm hồn luôn hướng về nơi sinh thành
Khi đi còn mái đầu xanh
Bây giờ các chị các anh đã già
Không quên đất Tổ quê cha
Không quên nơi chốn sinh ra chúng mình.
Quê hương sâu nặng nghĩa tình
Đi đâu cũng nhớ quê mình thân thương!

Lên FaiBut.

Khi buồn mỡ máy em ra
Bao nhiêu là chuyện từ xa đến gần
Từ quan cho đến thường dân
Người giàu cho đến thằng bần trắng tay
Thương gia cho chí dân cày
Ở đâu trên Trái Đất này không lo
Không cần máy nhỏ máy to
chẳng cần suy nghĩ đắn đo làm gì
Pốt lên chỉ mất vài giây
Dù em có ở bên này Đại dương,.

Quê vợ.

                               QUÊ VỢ.

Tam Xuân quê vợ chú mà
Lâu lâu chú ghé về nhà thắp hương
Ông bà trăm nhớ ngàn thương
Vì chung cuộc sông tha phương quê người
Dẫu đi cuối đất cùng trời
Vẫn không quên được một nơi quê nhà

Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017

Tấm lòng cha.

Ai đốt lữa cho tâm hồn ấm lại
Ai xua mây cho trăng tỏ đôi vầng
Gió ơi gió chớ gầm lên kinh hải
Cho con về bên nấm mộ người thân.

Hãy về đó, nói lời tâm sự
Hồn của cha,biển lớn hiền từ
Lòng độ lượng cha sẻ không trách cứ
Chút lỗi lầm đâu phải đứa con hư.

Lòng biển rộng như  lòng cha vậy
Núi kia cao bằng tình thương của cha
Dẫu chưa hiểu nhưng rồi con sẻ thấy
Tình yêu con sâu sắc chan hòa.

Cha như núi,tấm lòng hơn cả núi
Bóng hình cha sâu lắng lòng con
Tình thương đó theo con mỗi tuổi
Suốt đời con bao việc  mất còn.

Cha là khoảng đời con phía trước
Kiếp luân hồi truyền đến mai sau
Hãy chăm chút những gì có được
Cho cháu con-cuộc sống muôn màu!

    Kỹ Niệm ngày của Cha
          Ngày 18/6/2017.

  




Trước Mộ Cha.

Bâng khuâng đứng trước mộ cha,
Từ ngày cha mất bốn ba năm rồi
Đập tay xuống đất hỏi Trời
Thế gian có kiếp luân hồi người ta.

Nghẹn ngào đứng trước mộ cha
Chập chờn hình bóng cha già còng lưng
Chiến tranh ngủ đất nằm rừng
Đạn bom đói khổ tưởng chừng khó qua

Tuổi thơ lẽo đẽo theo cha
Sợ bom đạn Mỹ,sợ ma chết đường
Nghẹn ngào trăm nhớ ngàn thương
Cha hy sinh giữa chiến trường gian lao.

Con đi theo ánh Vàng Sao
Lời cha căn dặn thuở nào không quên
Nữa đời còn chút niềm tin
Giữa trăm điều xấu giữa ngàn điều hay

Con nhìn hương khói quyện bay
Thấy lòng thanh thảng những ngày đầu Xuân!

       Kỹ Niệm ngày của Cha.
            Ngày 18/6/2017.



Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

Bốn mươi ngày.

Đã bốn mươi ngày không được đi đâu
Nằm một chỗ giũa bốn tường giam lỏng
Biết ngoài kia đất trời đang nóng
Như muốn thiu đốt cả không gian.

Biết nói gì?không lẻ cứ kêu than,
Rằng khổ quá,cuộc đời sao khổ quá
Đã cuối đời mắc vào cung tai vạ
Vạ vào thân đâu dể sớt  cho ai.

Trằn trọc đêm dài mong đến  ngày mai
Trời hửng sáng trở mình chân đau buốt
Hết uống thuốc sáng,chiều,đêm lại  thuốc
Thuốc đi đâu không đến vết thương chân.

Bốn mươi ngày khổ cực mấy người thân\
Khổ cực cả bạn ba miền Nam , Bắc...
Bao khó nhọc những đêm dài thao thức
Như cuốn phim quay chậm quảng đường xa.

Đã bao lần vượt bão tố phong ba
Đời quật ngã,không thể nào quật nỗi
Để hôm nay cuối đời vươn lấy tội
 Gãy chân ta không bước nỗi qua thềm...






Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017

CÓ MẸ TRÊN ĐỜI!

Giá như ở trên đời không có Mẹ,
Chắc gì em đến thăm anh trong lúc bần hàn.
Giá như ở trên đời không có mẹ,
Chắc gì anh đến thăm em trong cảnh giàu sang.
Giá như ở trên đời không có mẹ,
Chắc gì ta đến thăm nhau trong lúc ngặt nghèo.

Mẹ là cả bến bờ yêu thương nhất,
trong bão tố cuộc đời con có chốn về neo!

Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Ca Dao.

Lão Cò đưa cháu đi chơi
Qua đường bị cái xe hơi tông vào
Hú hồn hai cháu không sao
Chân Cò gãy cụp biết bao là buồn!


Lão Cò đã sáu mươi rồi
Tưởng đâu kiếp nạn đến hồi bỏ qua
Nhưng rồi con Tạo không tha
Chân Cò gãy cụp tháng ba năm này.


Lão Cò mới bị gãy chân
Bà con làng xóm người thân rất buồn
Hỏi thăm từ biển đến nguồn
Cò nằm một chỗ vẫn luôn ấm lòng.


Lão Cò số phận hẩm hiu
Không đi buồn bực,đi nhiều gãy chân
Khi lành có lắm người thân
Đến khi bị nạn xa, gần vắn hiu.





Sinh nhật sáu mươi.

Thấm thoát năm nay đã sau mươi
Mà sao vẫn thấy chẳng nên người
Đã sinh ra kẻ không tài cáng
Thì chẳng hay chi chuyện nói cười
Chỉ mong thiên hạ sau đừng nhắc
Rằng kẻ sinh ra bị lỗi thời
Ngẫn mặt trông lên trời có thấu
Ngân hà thuyền nhỏ thả rong chơi!


                  Ngày 14/6/2017.

Gãy Chân.

Gãy chân nên khổ thế này
Không đi đâu được cả ngày nằm yên
Cực thân lại tốn thêm tiền
Việc to,việc nhỏ lụy phiền người thân
Từ hôm bị nạn gãy chân
Cơ quan bè bạn người thân giúp nhiều
Muôn ngàn cuộc sống thân yêu
Khung trời cửa sổ mỗi chiều thoáng qua.
Trông gần nên ngẫm đến xa
Vì chưng mắc nạn mới ra thế này
Tu thân tích đức chưa dày
Cuối đời trời mới đọa đày tấm thân.

Bây giờ bị gãy cái chân
Bò lê bò lết như thân không giò
Kêu trời nhưng chẳng ai cho
Bến đời qua mấy chuyến đò sang sông
Rất may còn trái tim hồng
Tràn đầy sức sống đỏ dòng máu tươi.
Ngẫm ra còn cảm ơn đời!

            Ngày 14/6/2017.

Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

Gửi Chính nơi trời Âu.

Đâu cần như vậy Chính ơi!
Mẹ-cha đã mất một đời vì ai?
Vượt qua muôn vạn chông gai
Để cho em được tương lai như vầy
Trãi qua một quãng đường dài
Á-Âu từng trãi nữa đời bơ vơ!
Nặng lòng vì cả tuổi thơ
Thiếu ăn,thiếu mặc vất vơ bên lề
Cũng vì không muốn cười chê
Nên em quyết chí đã về lại đi
Dấn thân vào chốn hiểm nguy
Vì ai,nào phải chỉ vì riêng em?
Thương em trằn trọc bao đêm
Mong em chân cứng đá mềm trời Âu
Thời gian còn lại không lâu
Thương em anh dặn mấy câu nằm lòng.

Hiểm nguy muôn sự đề phòng
Đứng đi cân nhắc từ trong chí ngoài
Nói năng thưa gửi giữ lời
Gần người chân thật tránh người điêu toa
Phòng gần nên tính từ xa
Để mai sum họp một nhà nghe em!

       Ngày 3/6/2017.

Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

Ngày ba mốt tháng năm.

Hôm nay ba mốt tháng năm
Tính ra đủ tháng ta nằm một nơi
Biếng ăn,nhát cả nói cười
Bò lê bò lết như người không chân
Vết thương rồi cũng lành dần
Bình thường như cũ muôn phần khó khăn
Muốn đi phải có xe lăn
Muống ngồi muốn đứng mặt nhăn như mèo
Rủi ro không tránh phận nghèo
Còn mong chi được qua đèo lội sông
Miễn còn hi vọng còn trông
Thủy chung sau trước tấm lòng thủy chung!


                         Ngày 31/5/2017.

Ba mươi ngày.

Cả tháng nằm một chỗ
Phiền lụy thôi đủ đường
Đã đau càng thêm khổ
Vất vã cho người thương.

Không nghỉ mình bị nạn
Chân gãy khi cuối đời
Nên lòng luôn chán nản
Nào nghỉ đến vui cười.

May mắn còn có vợ
Có cả bạn, bè thân
Bác Sỉ luôn giúp đỡ
Nỗi đau vơi bớt dần.

Mai mốt chân lành hẳn
Tập đi như ban đầu
Lòng kiên trì có sẵn
Gắng sức biết làm sao.

Ai ốm,Ai chưa ốm/
Ai người hiểu nổi đau
Đường xa gai gốc cộm
Mới thấu hiểu lòng nhau!

Ngày 31/5/2017.
     

Tết Đoan Ngọ 2017.

Người ta đi ăn Mùng năm
Còn tôi chân gãy chỉ nằm một nơi
Mấy năm lành lặn rong chơi
Bây giờ bị nạn tháng rồi nằm yên
Tốn công tốn cả bạc tiền
Xa quê,xa cả bạn hiền thân thương
Ốm đau cực khổ đủ đường
Cơ quan,bè bạn,người thương lụy phiền
Bao giờ mới được bình yên
Mùng Năm dạo khắp ba miền rong chơi!

                  Ngày 30/5/2017.

Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

Vết thương.

Vết thương chân trái chưa lành,
Nên phải vào Viện Gia Đình rữa,băng
Đứng ngồi,đi,lại khó khăn
Muốn đi phải có xe lăn theo cùng
Loét sâu nên sợ nhiễm trùng
Cầu thang lên xuống muôn trùng gian nan
Cắn răng nào dám kêu thang
Đỡ đần con,vơ,xóm làng chung tay
Từ hôm mắc nạn đến nay
Đêm đêm mất ngủ ngày ngày biếng ăn
Đã qua một tháng nhọc nhằng
Bao giờ cuộc sống thăng bằng như xưa
Dẫu nghèo cơm muối rau dưa
Vợ chồng con cái tối trưa thuận hòa
Sống nghèo không dám mơ xa
Thủy chung từ việc trong nhà đơn sơ.

Bao giờ biết đến bao giờ
Vô tư như thể tuổi thơ năm nào!

                     Ngày 30/5/2017.

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

Tá Tam Kỳ.

Hoan hô anh Tá Tam Kỳ
Vbr anh mới mấy ngày tham gia.


Sỹ Kỳ vừa bị xe tông,
Gãy ngay chân trái còn mong ước gì?
Không ngồi,không đứng,không đi....
Bẹp như con gián nằm lì tháng nay.


Bốn Tá bây giờ,tá dở hơi
Gãy chân đâu phải chuyện đem cười?
Đã qua muôn nẻo đường cay đắn
Gắng sống sao cho được giông Người!

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Bạn ốm.

Đau chân nằm một chỗ,
Bạn ốm không đến thăm
Thật quả là xấu hổ
Buồn bực chẳng yên nằm.

Lúc khỏe thường hay gặp
Khi ốm nghỉ thương nhau
Nghẹn ngào nơi khóe mắt
Quặn thắt ruột thêm đau.

Ai đến,ai không đến?
Ra về tim buốt đau
Hình bóng ai ẩn hiện
Xa rồi mãi thương nhau.

Ánh bình minh rực rỡ
Một ngày mới bắc đầu
Mong bệnh tình mau đỡ
Để ta mãi bên nhau.

Thương nhau nhớ giữ lời nhau
Thủy chung trọn vẹn trước sau một lời.

                   Ngày 24/5/21017.

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

Đường Đời.

Đường đời muôn nẻo khúc quanh co
Tai nạn làm cho gãy cái dò
Suốt tháng nằm nguyên,nguyên một chỗ
Bao nhiêu công việc mặc người lo
Tai nạn chẳng chừa cho kẻ khó
Dẫu luôn cầu khấn chẳng ai cho
Thây kệ đường đời đây phó mặc
Một thân buồn bực phải năm co!

                Ngày 22/5/2017.

Năm tuổi.

Năm nay năm Tuổi,Tuổi năm nay,
Đinh Dậu Trời xuôi vận hạng này
Khó tránh qua vòng Sao hoạn nạn
Nên chi vạ gió gặp tai bay
Tích đức dẫu nhiều chưa thoát được
Họa rơi vào đúng chỗ chân,tay
Tổ cha cái kẻ  đi xe ẩu
Làm gãy chân ông,khổ thế này!

           Ngày 22/5/2017.

Khó tính.

Cái chân bị gãy mất rồi
Ruổi,co,đi,đứng,nằm,ngồi:khó khăn,
Người thân động đến là nhăn
Suốt ngày khó tính cằn nhằn khôn nguôi
Bình thường chạy ngược chạy xuôi
Bây giờ chân bị gãy rồi nằm im
May còn nguyên vẹn con tim
May còn bè bạn đến tìm để thăm
Gãy chân một chỗ riêng nằm
Vợ con bè bạn bón chăm suốt ngày
Cuối đời bị ruổi ,còn may
Gãy chân.Không bị lưng,tay,cỗ,đầu...
Chắc là đi được còn lâu
Thương nhau ta hẹn gặp nhau khi lành.

                 Ngày 21/5/2017.

Gãy Chân.

Chân gãy nằm một chỗ,
Đau buốt thấu tâm can,
Đi đứng càng thêm khổ
Buồn lo cho xóm làng.


Người đến thăm đông quá
Thương ta nằm viện lâu
Toàn người thân thương cả
Tình cảm rất đậm  sâu.

Ngàn mũi tên bắn đi,
Có mũi nào quay lại
Nào đâu biết nói gì
Ngước mắt nhìn xa ngại.

Người ở xa đến thăm 
Người ở gần ghé trách
Chỉ một chỗ riêng nằm
Tất cả đều xa cách.

Ngoài kia trời nóng quá
Như thiêu đốt đất trời
Trong phòng buồn chi lạ
Biết bao giờ đi chơi!

        Ngày 20/5/2017.

Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

Bạn bè đến thăm.

Được tin Kỳ bị ngã xe
Phương xa bè,bạn gửi về hỏi thăm
Tổ cha cái rủi đầu năm
Cái thằng mất dạy hắn nhằm vào tôi
Qua đường,sắp hết đường rồi
Ô tô nhào tới tông tôi cái rầm
Người ba ông cháu tim bầm
Gãy ngay cái chỗ bị đâm tức thì
Nhìn lên chân trái với dày
Cái chân gãy cụp,biết ngay nguy rồi.

Chụp phim Bác sỹ bảo tôi
Mỗ ngay kẹp nẹp xong rồi bắc đinh
Bệnh nhân chỉ biết làm thinh
Rủi này đâu phải mỗi mình mình xui
Năm nay sáu mươi tuổi rồi
Thời gian còn ít để tôi tập tành
Bao nhiều tiền bạc để dành
Bây giờ tác bác tanh banh hết rồi
Tu thân tích đức một đời
Đến khi gặp rủi có Trời xét soi!

           Ngày 17/5/2017.

Gửi Bạn Đang Đau.

Cái chân bị gãy chưa lành,
Nên không đến viện thăm anh đang nằm
Vì chưng đường sá xa xăm
Nhắn tin,điện thoại gửi thăm mấy lần
Từ Đông cho đến mùa Xuân
Tôi lo chạy chữa cái chân của minh
Bạn bè sâu nặng nghĩa tình
Yêu thương gắng bó chúng mình từ lâu
Dể gì chia tách được nhau
Hẹn nhau hết cái chân đau gặp liền
Thương nhau đâu cứ bạc tiền
Xa xăm  dù đến mấy miền cũng thăm.

                 Ngày 16/5/2017.

Tai nạn người đời.

"Sáu mươi chưa khỏi đuôi què,
Chớ thấy chúng rách mình kheo mình lành"
Đường đời muôn nẻo quẩn quanh
Dể đâu về cõi cao-xanh vẹn toàn
Mấy ai sống được an nhàn
Không mắc tai ách,không quàn tai ương
Một đời tích tụ yêu thương
Làm bao việc thiện đủ đường nghĩa nhân

Ca Dao Cái chân.

Cái chân bị gãy mất rồi,
Đứng,đi,chạy,nhảy,nằm,ngồi:khó khăn!

Con người có hai cái chân,
Một cái bị gãy muôn phần khó khăn.

Từ hôm bị gãy cái chân,
Việc to,việc nhỏ người thân làm giùm.

"Đau chân há miệng":đúng rồi,
Gãy chân thì phải kêu trời,chứ sao.

Làm người quý trọng cái chân,
Người khôn quý trọng nghĩa nhân trọn đời.

Anh,em như thể tay chân,
Bây giờ chân gãy ngàn lần yêu thương.

Gãy chân việc chẳng đặng đừng,
Cuối đời gặp rủi tưởng chừng khó qua.

Chân là của mẹ cha cho,
Ai mà chưa gãy phải lo gửi gìn.

Suốt đời quý trọng tay,chân,
Cuối đời bị gãy người thân khổ cùng.

Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

Ông xin lỗi: Ken, Mây.

Ông xin lỗi Ken,Mây
Vì ông đi không chuẩn
Để ô tô húc vào
Làm hai cháu hoản loạn.

Ô tô chạy quá ẩu
Húc vào ông cháu mình
Làm chân ông bị gãy
Hất hai cháu lăn kềnh.

 May nhờ có Bà đở
Hai cháu không việc gì
Rơi từ Ca Bô xuống
May mắn quá diệu kỳ!

Mỗi ngày cứ trôi qua
Nguy hiểm luôn rình rập
Đe dọa đến mọi nhà
Đâu tránh người cao thấp.

Đường phố luôn tấp nập
Người đi quá vội vàng
Bao ô tô chạy ẩu
Hậu quả thật khôn lường.

Chạy xe phải quan sát
Và luôn có tình thương!

       Ngày 16/5/2017.


Tai Nạn

Ô tô tông thẳng vào tôi,
Cái chân bị gãy mất rồi con đâu!
Xem phim Bác Sỹ lăc đầu
"Chân này chắc hẳn còn lâu mới lành!"
Mổ ra kẹp nẹp đóng đinh
Mười lăm con vít tội tình cái chân
Vết thương rồi cũng lành dần
Nhưng xương bị gãy muôn phần khó khăn
Đung đưa đau thấu tâm can
Đứng,đi,lên xuống cầu thang nhọc nhằn
Từ khi Người có cái chân
Là khi Đời được muôn phần tươi vui.

Ô tô phục vụ con Người
Nhưng không làm chủ để rồi Chết oan!

 
          Bị tai nạn lúc 17h30 ngày 5/5/2017
 Tại ngã tư Trần Quý Cáp-Bạch Đằng Đà Nẵng.

Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017

Anh Lân.

Ngày xưa khi mới gặp anh
Bao điều tốt đẹp để giành mai sau
Nhưng nào có thấy chi đâu
Quanh đi quẫn lại con trâu cái cày.

Bây giờ gặp lại anh đây
Hai ta lại nắm sợi dây thuở nào
Dẫu không kính trọng,ồn ào
Trên đầu luôn có vầng sao soi cùng.


    Thân tặng anh Trần Danh Lân.


Về Hưu.

Chẳng có việc gì lo hết
Minh về chăm cháu ngoại thôi
Ung dung mỗi ngày mỗi Tết
Cuộc đời chầm chậm êm trôi!

Hạt giống ngày xưa gieo sớm
Cây đời nay đã lên xanh
Không lo có người ăn trộm
Vặt đi bao trái ngọt lành.

Cuộc đời rất ư sòng phẳng
Chắc không ưu ái người nào
Bước đời trôi đi thầm lặng
Không nên chen lấn ồn ào.

Về hưu vẫn chưa là hết
Nếu còn nặng nợ với đời
Đường dài nhưng không mỏi mệt
Dẫu ta còn sức còn hơi!


Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Gửi anh Từ bên Mĩ.

Anh qua Mỹ mấy năm rồi
Mà sao không gửi mấy lời về quê
Bà con,bè bạn cười chê
Mai kia nhắm mắt anh về nơi đâu
Đừng quên đồng ruộng con trâu
Những người lam lũ sồng nâu bốn mùa
Nghĩa-tình xứ họ bán-mua
Tấm lòng bè bạn già nua càng nồng
Anh như cô gái sang sông
Phó thân đất khách quê chồng mãi sao
Đời người như giấc chiêm bao
Tha phương chẳng có nơi nào giống quê
Sang xuân anh có định về
Hay là anh tính về quê một lần.


               Đà Nẵng 22/4/2017.

Ca Dao Cò về hưu.

Lão  cò đã nghỉ hưu rồi
Nên chi lão  sống cuộc đời buông tha
Lão cò không mẹ,không cha,
Không anh,không chị,không nhà,không xe.

Lão cò chuẩn bị nghỉ hưu
Hồ sơ tài liệu chẳng lưu làm gì
Họp hành hể thích thì đi
Giao ban huấn thị,nói gì,ai nghe?

Chị cò được đi tham quan
Quãng Nam,Bình Định,Nha Trang,Lâm Đồng,
Chuyến đị của chị vắng chồng
Ai vui thì mặc,chị không vui gì!

Lão  cò vừa nghỉ hưu xong
Chiều nào lão cũng lòng vòng mấy nơi
Ở nhà chẳng có chi chơi
Lương vài ba triệu thấy đời hẩm hiu.

Về hưu mới thấy tuổi thân
Lão cò nghỉ hết việc  gần chuyện xa
Chiều chiều trước cửa nhìn ra
Xốn xang lòng lão bao la bầu trời.

Cò đi xem bắn pháo hoa,
Lội qua mấy phố chen qua rừng người
Pháo hoa nở kín bầu trời
Lóa trong chớp sáng mặt người như hoa.


Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

Về Hưu.

Về hưu về với đời thường
Người ghét không ít,người thương không nhiều.
Quẫn quanh từ sáng đến chiều
Chỉ mong có tiếng ai kêu đi liền.
.
Về hưu bao chuyện ưu phiền
Chuyện nào cũng phải cần tiền lo toan
Ở đời trăm việc trái ngang
Phải đâu nhắm mắt làm càng là xong.

Về hưu chưa hết việc công
Nỗi lòng ai dể trãi lòng muôn nơi
Về hưu thường mắc lắm lời
Đến khi nhắm mắt người đời chưa tha.

                 Ngày 1/4/2017.

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Viết cho cháu Mộng Sơn.

Thế mà đã đến mười năm
Kể từ lúc con về thăm lần đầu
Thời gian vụt cái qua mau
Mười năm tóc đã đổi màu mấy phen
Làm ăn lăn lộn bon chen
Quê hương mặc kệ chê khen tiếng đời
Chú,con nay cũng già rồi
Ông,bà nay đã thành người cỗ xưa
Quê hương dầu giãi nắng mưa
Ước mơ biết mấy cho vừa hả con?
Một lòng một dạ sắc son
Để cho tròn đạo cháu, con với đời
Dẫu lưu lạc ở quê người
Nhưng con vẫn có chốn,nơi để về
Chú buồn,buồn đến thảm thê
Mỗi lần có dịp ghé về Vườn Xưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Ông,bà,cha....Mộ nắng mưa giải dầm
Nhắn về mấy bậc cao thâm
Nguyện lòng cầu vái trong tâm kình thành
Mở lòng mong bậc Cao Xanh
Thương cho một đấng sinh thành phương xa
Vẫn luôn nhớ đến ông bà,
Vẫn luôn nhớ đến quê cha thuở nào
Mỗi lần ngước thấy trời cao
Là lần lòng những cồn cào nhớ quê.

       Kỷ niệm ngày Mộng Sơn tìm về quê,
                Tháng  4/2006-4/2016.

Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2017

Con lấy chồng xa.

Trằn trọc đêm khó ngủ
Thương con lấy chồng xa
Nơi ấy có đầy đủ?
Giống như con ở nhà.

Một cánh cò đơn lẻ
Bay đến đậu bến nào?
Đời bao nhiêu ngã rẽ
Trên đầu có trời cao.

"Con gái mười hai Bến
Giống như hạt mưa sa"
Cầu mong nơi con đến
Như thể nhà má ba.

Thương con đi lấy chồng xa
Muốn về thăm mẹ thăm cha khó về.

          Nhớ con Mỹ Hoa,

           Ngày 27/3/2017.

Ca Dao.

Thơ văn anh viết cũng nhiều
Hỏi anh giúp được bao nhiêu cho Đời?
Suốt ngày anh mãi rong chơi
Gặp ai anh cũng buông lời gièm pha.

"Chòng chành như nón không quai
Như dây không buộc như ai không chồng"
Ngồi bên li rượi cay nồng
Để quên cái cảnh thiếu chồng hằng đêm.

Bình Kỳ Hòa Quý Binh chi?
Anh nói một nẻo tôi đi một đàn
Tìm qua mấy xóm mấy làng
Bên xe đeo hũ rượi vang cồng kềnh.

"Hiếm chi biển rộng sông dài
Lưới ta đang bủa đem chài bửa vô"
Mùa này sông nước cạn khô
Đùng nghỉ lưới rách mà vồ cá to.

Đêm năm mơ giấc chim bao
Giấc nào cũng sợ giấc nào cũng kinh
Ngẫm ra mình tự gửi mình
Bởi còn có Đấng cao xanh trên đầu.

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017

Mong gặp người xưa.

Cứ nghỉ chiều nay gặp người ấy,
Thế rồi người ấy đã không đi,
Tìm khắp hôn Trường nhưng chẳng thấy,
Lặng yên nào thiết nói năng chi!

Cứ uống gặp ai mời cũng uống,
Để không tìm gặp lại người xưa,
Ai hiểu nỗi lòng,Ai không muốn?
Ra về trĩu nặng:gió,mây,mưa!

Gió chẳng nói gì cứ lặng yên
Lòng ai giông bão nỗi trăm miền
Ra đi chẳng có lời ly biệt
Để lại riêng ai nỗi lụy phiền.

Mây cứ hửng hờ trôi cứ trôi
Chỉ còn ngưng lại nỗi lòng tôi
Và mưa đâu ước lòng ai được
Có phải người xưa đã tính rồi!

Kỷ niệm ngày đám cưới Hoài Thương. 
                 ngày 24/3/2017.

Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

Cháu Ngoại.

Ken,Mây rồi đến Sun Ni
Toàn là cháu ngoại việc gì cũng ông
Con gái đã đi lấy chồng
Mang về cháu ngoại khổ ông,khổ bà
Sáu mươi đã gọi là già
Nhà Nước cho nghỉ ở nhà dưỡng thân
Thế mà bao việc xa,gần
Cháu,con,bè,bạn quấn chân cả ngày
Ơn Trời khỏe được là may
Vợ chồng quấn quýt suốt ngày bên nhau
Tình thương đâu nệ cháo rau
Thủy chung trọn vẹn trước sau giữ lời,

Trải lòng ra khắp muôn nơi
Mai kia khôn lớn nhớ lời ông ghi
Ken,Mây rồi đến Sun Ni
Thương ông các cháu suốt ngày bên ông!

              Ngày 22/3/2017

Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

Ca dao con Cò.

Lâu rồi không viết con Cò
Bao nhiêu là chuyện phải lo tối ngày
Việc nhà,việc Nước luôn tay
Trong lòng vẫn cứ đắm say con Cò.

Sự đời trăm việc phải lo
Bởi sinh thân phận con cò Dân Gian
Bầu trời sãi cánh dọc ngang
Nên cò mới chịu trăm ngàn hiểm nguy.

Bốn mươi năm đã qua rồi
Thân cò lận đận suốt đời lang thang
Bao giờ mới được sang trang
Để cò sãi cánh vượt ngàn hiểm nguy.

Ốm đau là việc của đời
Thân cò côi cút có người nào chăm,
Cò đi làm mướn suốt năm
Rủi ra mắc bẫy tím bầm thịt da.


Bạn gửi biếu trà.

Bạn gửi cho ta mấy ký trà
Khô Mè Bà Liễu gửi quay ra
Thương nhau nào kể chi ngon-dở
Tình nghĩa quê hương quá đậm đà

Ca dao

Luộc xong khử nén đem xào,
Đọt khoai,rau muống món nào cũng ngon.

Bực mình nhưng chẳng nói ra,
Muốn ăn đám dỗ chẳng ma nào mời.

Thương nhau đừng nói nặng lời,
Đặng khi giông bão có nơi mà về.

Ở đời muôn sự khen chê,
Có thương,có nhớ,có về,có đi.

Rượi nồng uống chẳng thấy say,
Thương nhau cuối mắt đầu mày càng thương.

Bao người cầu thực tha phương,
Đêm ngày ngưỡng vọng Quê Hương hướng về.

Hồi xưa mời nhậu đi ngay,
Bây giờ mời nhậu nữa ngày chưa đi.

Ngày xưa mời nhậu thì vui,
bây giờ mời nhậu lui cui ở nhà.





Thứ Hai, 13 tháng 3, 2017

Gửi Năm và Ân Quế Hiệp.

Khi đi vợ đã dặn dò,
Nhớ xem trời tối còn lo mà về
Thế rồi nhiều chuyện mãi mê
Dô dô cụng cụng có về được đâu
Anh em ý hợp tâm đầu
Mỗi người nói một vài câu vui cười
Có sai chín bỏ làm mười
Chứ đừng gim gút những lời rượi bia.

Thế mà thoáng cái đã khuya
Quê Hương trĩu nặng xẻ chia nỗi lòng
Cuộc đời bao bến đục-trong
Nỗi lòng Ai hiểu -Nỗi lòng riêng Ai
Đời còn lắm bước chông gai
Dể đâu bước một bước hai mà thành
Ngẫn nhìn lên khoảng cao xanh
Mong sao ước nguyện Tâm thành làm nên...

           Kỷ niệm ngày về Quế hiệp.
                      12/3/2017.
                  (Rằm tháng 2)

Thứ Ba, 7 tháng 3, 2017

Hoa tặng người thương.

Chẳng có 8/3 nào hoa đến được nơi em
Tay lam lũ nên hoa cầm mắc cỡ
Ngày tháng trôi,thời gian cứ nợ
Để mỗi mùa hoa dại ngập ngừng rơi.

Suốt một đời anh lưu lạc bao nơi
Không nhớ hết những loài hoa khoe sắc
Trong lòng anh bông hoa đầu nén chặc
Tõa  hương đời sâu lắng một niềm tin.

Bông hoa nào trong giông gió vượt lên
Không hẹn đến tay người yêu lể tết
Chưa có hoa tình yêu còn chưa hết.
Khi gặp rồi lại hẹn để lần sau.


         Ngày 8/3/207.

Thứ Năm, 2 tháng 3, 2017

Về Hưu.

Bực mình nên mới kêu ca,
Về Hưu muốn nhậu chẳng ma nào mời.
Ngẩm ra thật đúng trò Đời
Khi còn đương chức có hồi nào yên,
Về Hưu trong túi ít tiền
Bạn bè nghoãnh mặt,xóm giềng làm ngơ
Tóc tai mặt mũi bơ phờ
May ra có hẹn hàng giờ chưa lên.
Gặp nhau toàn chuyện liên thuyên
Chung  quy lại chuyện lương,tiền có tăng.
Về Hưu bao chuyện nhọc nhằn,
Dẫu cho thấy chuyện bất bằng cũng ngơ.


                       Ngày 2/3/2017.

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Ba dặn Mỹ Hoa.

Con về Hà Nội làm dâu
Bao điều mới lạ biết đâu đề phòng
Con luôn phải có tấm lòng
Bao dung cả nể từ trong chí ngoài
Nói năng đi đứng giữ lời
Thương người nghèo khó giúp người sa cơ
Dặn lòng nuôi chí ước mơ
Trời Âu lặng lội tuổi thơ con từng
Thủy chung mặn muối cay gừng
Bạn bè nên giữ  mực,chừng nghe con
"Chữ rằng tích  của bằng Non,
Không bằng để Đức cho con sau này"
Nghĩa nhân càng đúc càng dày
Công cha nghĩa mẹ càng xây càng giàu
Ở đời chọn chữ dài lâu
Thương con ba dặn mấy câu giữ mình
Mai sau còn lại chữ tình
Ơn Trời mình vẫn là Mình nghe con!

        Ngày 25/2/2017.

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Bờ tre đan giỏ.

"Họ rách giỏ còn bờ tre
Còn ta rách giỏ cò ke ăn mày"
Ơn Trời sống được là may
Còn mong chi sẻ có ngày lên Quan
Ở đời lắm kẻ gian tham
Tị hiềm tráo trở luôn làm khó ta
Chỉ mong tai ách đều qua
Cháu con sum họp một nhà đông vui
Ngẫm ra mới thật ơn Trời!

        Ngày 10/2/2017.

Chiếc áo.

Mười năm một chiếc áo này
Để anh luôn mặc cả ngày lẫn đêm
Những ngày rét buốt mặc thêm
Bên trong một chiếc áo lên mỏng hều
Dẫu cho nghèo khó bao nhiêu
Nhưng anh vui vẻ không kêu nữa lời
Mà luôn hi vọng cuộc đời
Xa xăm vẫn có mặt trời rạng soi.

          Ngày 10/2/2017.

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Ca Dao

Ai qua Cốc Rạng Chà Vu
Nhớ Người chiến sỹ diệt thù  năm xưa.
Trời còn có lúc tối trưa
Ơn người chiến sỹ nắng mưa vẫn còn.

Anh ra mấy chỗ đông người
Uống ăn mức độ nói cười chỉn chu.
Ở đời thêm bạn bớt thù
Tìm con đường sáng mịt mù biển khơi.


Mịt mùng mây phủ bốn bề
Thương Quê,thương lắm bảo về thì không.
Trời còn Xuân,Hạ,Thu,Đông
Qua cơn chìm nỗi tỏ lòng trắng đen.



Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2017

Xuân Đinh Dậu.

Xuân về không bắn pháo hoa
Để tiền giúp đỡ những nhà thiếu ăn
Năm qua bao chuyện khó khăn
Môi trường bão lụt nhọc nhằn trăm nơi
Để Xuân trọn vẹn niềm vui
Để ai cũng thấy cuộc đời thêm Xuân!

             Đón Xuân 2017.