Chuyên mục

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Ca Dao anh chị Cò.

Anh Cò quê ở Cà Mau
Tiếng giàu nhưng cũng chẳng giàu bằng ai
Chiều chiều ngồi nhậu lai rai
Xóm làng trông thấy rỉ tai, Cò giàu.

Chị Cò quê ở Nghệ An
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ làng vào đây
Chị Cò ngày tháng lắt lay
Sống trong hờn tủi tháng ngày êm trôi.

Vì chưng Cò thích làm giàu
Bán buôn xuôi ngược mong mau có tiền
Nhưng Cò mắc nợ liên miên
Hễ động đến tiền là chị thêm lo.







Ca Dao Chị Cò.

Chị Cò quê ở Nghệ An
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ làng vào đây
Ngày đêm làm lụng luôn tay
Vẫn không đắp đổi tháng ngày nuôi thân.

Chị Cò thuê quán bán hàng
Mới ra nên gặp muôn vàn khó khăn
Khách hàng chê mọi món ăn
Khiến cho lòng chị băn khoăn nỗi buồn.

Vì chưng khách đến lần đầu
Chị Cò nào biết làm sao mà chiều
Dẫu rằng khó tính bao nhiêu
Chị Cò sau trước phải chiều khách thôi.

Chị Cò nhà ở hơi xa
Bán xong chị phải về nhà nửa đêm
Miễn sao đừng đậu cành mềm
Để mai có kẻ buồn thêm vì Cò.

Chị Cò không mẹ không cha
Không anh không chị không nhà không quê
Quán này chị mới đi thuê
Bán xong chị phải đi về rất xa.

       Ngày 27/12/2015.












Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

Chú Ba Tú đọc Kiều

Thuộc Kiều từ lúc còn thơ
Thương Kiều từ bấy đến giờ vẫn thương
Đời người trải mấy đoạn trường
Để riêng đời chú sầu thương cũng nhiều
Đêm đêm thức trắng phú Kiều
Càng ngâm càng đọc càng yêu  xóm làng
Phận Kiều bao chuyện phũ phàng
Cũng không phai nét hồng nhan thuở nào...

Nay Kiều lưu lạc nơi nao
Ở nơi đồng thấp đồng cao...chú tìm.
Thủy chung dành trọn con tim
Cuối đời như một cánh chim đại ngàn
Cần chi quyền chức cao sang
Nàng Kiều như một gái làng thân thương
Kiều nay dung dị bình thường
Nên luôn có được tình thương mọi người.

                Ngày 24/12/2015.

Đời Nghệ sĩ.

Dáng nghệ sĩ, sống một đời nghệ sĩ
Đêm chập chờn tiếng trống vọng trong mơ
Lòng lưu luyến bao chuyện đời tri kỷ
Tự ngàn xưa truyền đến bây giờ.

Ai gìn giữ ngọn lửa tàn le lói
Chút niềm tin trong muôn vạn dập dồn
Dáng trầm mặc chứa bao điều muốn nói
Giữa bao luồng dư luận dại khôn.

Đời là vở diễn trên sân khấu
Người thẳng ngay không vẽ mặt bao giờ
Kẻ lừa lọc phía sau thường giấu
Trên nụ cười sau khuôn mặt bóng trơ.


Ca dao con Cò

Con Cò thích làm giáo viên
Chỉ mong thoát cảnh liên miên khổ nghèo
Triều đình ra giá quá cao
Mẹ cha Cò biết tìm đâu ra tiền.

Cò làm cò đất mấy năm
Vẫn chưa có dịp về thăm mẹ thầy
Bây giờ đất cát như vầy
Thảm thê rớt giá tháng ngày lao đao.

Chiều qua vợ gọi Cò về
Đêm khuya vợ mới tỉ tê bên Cò
"Cuối năm trăm việc phải lo
Ở nhà túng lắm anh cho ít tiền".

Anh Cò thương vợ thương con
Đi xa lòng vẫn mãi còn phải lo
Ở quê bữa đói, bữa no
Vợ con Cò khổ ai cho gạo tiền.

Chịu trăm tiếng xấu là cò
Người đời khinh rẻ xe, đò tẩy chay
Khổ từ bến đậu, đường bay
Nên Cò luôn ngại cả ngày lẫn đêm.



Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Hại nhau.

Ghét nhau đến cả một đời
Hại nhau từ tuổi đôi mươi đến giờ
Chính chuyên củng chẳng để thờ
Nên chi em quyết lẳng lơ đến cùng
Chẳng còn đâu chút bao dung
Chút lòng tự trọng sống cùng bên em
Lấy chồng rồi lại để bên
Yêu anh rồi lại yêu thêm mấy người
Sợ chi con Tạo chê cười
Rằng em rồi cũng ra người như ai!
"Đời luôn cạm bẫy, chông gai
Dễ đâu sống được mấy đời mà lo
Cũng đừng suy nghĩ đắn đo
Ai xin củng gật, ai cho cũng ừ
Em mà sống đến bây chừ
Mặc ai chê trách ậm ừ cho qua".


Chú Ba Tú-Phú Kiều

Đêm đêm chú thức vịnh Kiều
Thấm trong da thịt bao nhiêu trắc-bằng 
Quên đi bao nỗi nhọc nhằn
Bỏ qua bao chuyện bon chen ở đời
Mưu sinh Bắc chú ngược xuôi
Yêu thơ từ đến nụ cười trẻ thơ.
Thương Kiều trong những giấc mơ.
Yêu Kiều trong cả vần thơ chú làm
Quý Kiều chẳng chút tham lam
Để mai kia bến Tiền Đường trầm thân
Bao lần thất thế sa chân
Vẫn luôn thương đến người thân ruột rà.

Bây giờ tuổi đã tám ba
Đêm đêm chú vẫn vào ra phú Kiều
Về quê thương chú bao nhiêu
Thương bao thân phận nàng Kiều long đong
Dễ gì gạn đục khơi trong
Tấm lòng ai hiểu nỗi lòng riêng ai?
Đời mong còn buổi hôm mai
Để cho chú-cháu về đây: Phú Kiều!

          Tam Xuân ngày 15/12/2015.

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Ca Dao

Ba mong con gái của ba
Mai kia hạnh phúc như là mẹ con.
Thủy chung sau trước sắc son
Lo nhà lo cửa lo con lo chồng.

Năm giờ trời đã tối thui
Vợ không cho nhậu bảo tôi ở nhà
Bởi tôi vốn tính thật thà
Vợ bảo ở nhà chẳng dám đi đâu.



Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

Ca Dao

Cái sân bằng cái bàn tay
Biết sắp xếp, trồng được cây, nuôi gà.

Đi đâu không bằng ở nhà
Cơm ngon canh ngọt có bà có ông.

Vắng ông bà ở nhà trông
Vắng bà ông lại luôn mong bà về.

Đã từng vai cận má kề
Trăm điều như một không chê điều nào.

Ở đời chồng thấp vợ cao
Thuận hòa đi đến chốn nào củng vui.

Lửa vừa khi thấy cơm sôi
Chồng giận thì vợ bớt lời mới nên.

Dẫu trong muôn sự xui hên
Khó khăn thì chí vững bền mới ngoan.

Đừng nên bỏ khó tham sang
Thủy chung sau trước trăm ngàn điều hay.