Chuyên mục

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

Cò ra phố.

Cò lên thành phố lâu rồi
Vẫn còn bở ngỡ như hồi mới lên
Nhiều làng nhiều phố không tên
Nên Cò lẫn lộn dưới trên số nhà.

Quê Cò không có nhà cao
Nhà tranh vách nứa nhiều ao lắm hồ
Chiều chiều ít tiếng dô ,dô...
Gặp ai nét mặt hiền khô hỏi chào.

Từ hôm lên phố đến nay
Bỗng dưng Cò thấy chân tay hơi thừa
Trong quê trăm việc nhặt thưa...
Ngoài nay mời nhâu từ trưa đến chiều.

Cò bay trăm nẻo đường xa
Bay từ xóm Giữa bay qua xóm Gò
Mấy ai thông cảm với Cò
Chê bai nhiếc móc không cho đậu nhờ.

Bây giờ thành phố ít cây
Cò bay,rồi lại phải bay hàng giờ
Đâu còn đồng ruộng ao bờ...
Nên Cò bay mãi lơ ngơ lạc đàn.

Rễ Cò Bị nạn.

Không như ăn Tết mọi năm
Nhà Cò đón Têt có trăm chuyên buồn
Rễ Có mắc nạn bên Truông
Cả nhà bỏ Tết ở luôn Sài Gòn.

Rễ Cò đi làm ăn xa
Để cửa để nhà để vợ để con
Lỡ bay qua lối không  mòn
Nên chi mắc nạn vợ con rối bời.

Bời thương cháu ngọai quá trời
Nên chăm thằng Rễ dở hơi của Cò
Nhà Thương trăm việc phải lo
Mong sao thằng Rễ hiểu cho tấm lòng.

Rễ Cò thương vơ  thương con
Làm ăn ở tận Sài Gòn xưa nay
Tết này đậu phải cành cây,
Yếu mềm nên mới lung lay cả nhà.

Rễ Cò công việc chưa quen
Nên chi hăng hái bon chen  với đời
Bỏ ngoài tai hết mọi lời
Mà Cò đã dặn từ hồi mới quen...




Không Hiểu

Người bảo sáng  nay bị cảm
Cà pê xin hẹn hôm sau
Hay thiếu chút lòng can đảm
Dể gì ta thấu hiểu nhau.

Vẫn đến  đậu nơi đầu gió
Môt mình như trông đợi ai
Mắt buồn ngóng về đâu đó
Xa xăm như thiếu môt người.

Nặng lòng rời đi chẳng nở
Con tàu nhìn bến cẳng xa
Dùng dằng nửa đi nửa ở
Tim đau nhịp đâp nhạt nhòa.

Vẫn có một người đến đó
Âm thầm trông áng mây trồi
Đôi mắt thâm quần vạch đỏ
Nhìn mây gió cuốn ngang trời.

Ta hiểu người không hẹn tới
Nhưng lòng luôn nhớ môt người
Nên chi vẫn kiên trì đợi
Con tàu rời bến ra khơi....

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

Mẫn cố gắng lên con

Gắng lên con nhé Mẫn ơi!
Dẫu cho gian khổ môt đời theo con
Ở đời hi vọng luôn còn
Có cha có me có con có chồng
Đã từng vai ấp má nồng
Dù trong muôn một tấm lòng như xưa
Đời cho dù lắm nắng mưa
Ba mong con vẫn tối trưa gửi mình
Hết lòng vì một gia đình
Hết lòng mình sống hết mình như ai.

Thương con thức suốt đêm dài
Mong con cuộc sống ngày mai bình thường
Ở đâu ba má cũng thương
Cũng chăm lo cũng nhún nhường vì con
"Chữ rằng: tích của bằng non
Không bằng tích đức cho con ở đời"
Thương con ba chép mấy lời
Mong con mãi có niềm vui ven toàn!

           Thương con Minh Mẫn.
          Đà Nẵng  Ngày 30/1/2015.

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Cho con Trung Hiếu.


Đã bao lần ba căn dặn riêng con
Đừng ngại khó đường gập ghềnh phía trước
Để hạnh phúc ngày mai có được
Tự tay ta kiến tạo mọi điều.

Dẫu thương con thương cháu bao nhiêu
Ba không thể tự tay mình làm giúp
Gặp khó khăn chính các con khắc phục
Như mẹ cha thuở trước từng làm.

Bởi cuộc đời nhiều cạm bẫy,lòng tham
Nhiều đố kỵ ,đang hàng ngày chờ chực
Cần nhẫn nhục,chớ bao giờ  bực tức...
Và cũng đừng lùi bước trước nguy nan.

Củng đừng mong đường phía trước thênh thang
Đã sắp sẵn với mọi điều suông sẻ
Dẫu nơi đâu cũng nhớ về cha mẹ
Những người thương yêu nhất của mình.

Vì các con ba sống nặng nghĩa tình
Còn để đức cho các con vui sống
Dẫu trời đất có bao la lồng lộng
Không ưu tiên cho một người nào....

    Đêm buồn,Trung Hiếu bi tai nạn.
               29/1/2016.