Chuyên mục

Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

Ca Dao.

Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm sắt mài thành kim.

Một mai người ấy thế nào
Lòng ta sau trước  như ao nước đầy.

Một mai người ấy đổi lòng
Thì ta một bến đục,trong đợi chờ.

Một mai trăng lặng cuối trời
Hỏi người quân tử giữ lời cho ai?

Khăn điều người ấy vắt vai
Chữ thêu còn giữ một hai câu thề.

Người về còn nhớ lời ai
Chữ thêu còn nặng trên vai lời thề.

Lẻ phải-tiếng bom.

Trái đất làm sao hết được tiếng bom
Bao nhà máy đang ngày đêm sản xuất
Bom cứ dội vô tư vào đất
Đất nén lòng ôm hết đạn bom rơi.

Có một thời đất mẹ  Việt Nam tôi
Bom Mĩ dội nhiều năm như thế
Dãy Trường Sơn,Đồng bằng,miền bể
Bom dội vô tư không tránh nơi nào.

Đã cướp đi bao mạng sống đồng bào
Và giết chết bao nhiêu em bé
Cứ nghỉ đến lòng tôi buồn lặng lẻ
Chiến tranh lùi xa nhưng vết sẹo chưa lành.

Nơi nào trên Trái Đất còn chiến tranh
Bom còn dội để nhân danh lẻ phải
Hãy dừng lại người mang bom dừng lại
Lẻ phải đâu chỉ dùng tiếng bom rền...

Chiếc bóng đơn côi.

Gió thổi chiều xuân lạnh buốt
Một người đi trong lặng thinh
Ngước mắt nhìn theo thắc ruột
Trời đêm in một bóng hình.

Người về phía chân trời  ấy
Mang theo hi vọng mong manh
Nào biết hạt mầm đang nẩy
Trào dâng sức sống trong mình.

Đêm trước trời sao chẳng sáng
Một đôi chiếc bóng lặng thầm
Nuối tiếc mấy lời than vảng
Xa rồi còn vang dư âm.

Người đi không hề ngoái lại
Rung rung chiếc bóng trải dài
Tim ai lệ rơi đau nhói
Nét buồn không thể nào phai!

Tóc sương bay

Đầu Xuân mưa mấy hạt
Tóc ai sương rắc đầy
Gió đẩy về phương bắc
Làm sợi tóc bay bay.

Tóc rối như lòng rối
Mưa buồn như ai buồn
Phía ấy trời đêm tối
Chạnh lòng gắng qua truông.

Ai biết những đêm ấy
Có một người trông ra
Một ngôi sao ngắm mãi
Cầu ô thước bắc qua.

Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Ca Dao.

Đầu xuân mấy hạt mưa rơi
Hỏi người quân tử mãi chơi xứ nào?

Hỏi người quân tử nặng lòng
 Đầu xuân người ấy đèo bòng nơi nao?

Dùng dằn một ở hai đi
Bởi chung tiếng bấc tiếng chì bên tai.

Kể từ người ấy ra đi
Quê hương từng tháng từng ngày đổi thay.

Từ ngày người ầy ra đi
Quê cha đất Tổ đổi thay từng giờ.

Quê cha đất Tổ ngóng về
Tuy nghèo nhưng ít người chê quê nghèo.

Quê em lắm núi nhiều đèo
Yêu quê dù có đói nghèo vẫn yêu.

Thứ Ba, 24 tháng 2, 2015

Ca Dao

Chim quyên ăn hạt bo bo
Những người ở hóa nằm co một mình.

Rộng lòng trải mấy con trăng
Trông tre thì biết mụt măn cứng mềm.

Trông lên đĩnh núi cao cao
Đừng tin mấy ả má đào tỉ tê.

Ra đi người ấy dặn lời
Dẫu cho vật đổi sao dời vẫn tin.

Người khôn hay nói nước đôi
Những người cục mịch một lời đóng đinh.

Cau giầy sánh với trầu hôi
Gái ngoan chê kẻ mồ côi khổ nghèo.

Mạt cưa mướt đắn gặp nhau
Anh hùng thua cuộc thì đau một đời.



Ca Dao

Trải lòng qua mấy con trăng
Trông ai mà thấy băng khoăn  một đời.

Đã đi qua một chặng  đường
Người ghét  không ít,người thương không nhiều.

Hoa vông đỏ đến cuối mùa
Đừng nghe lời họ bỏ chùa đi tu.

Lên chùa niệm phật ăn chay
Bụt khuyên con nhớ suốt ngày:tụng kinh.

Chòng chành quai nón buộc lơi
Thương người bỏ lỡ một đời se duyên.


Lời cảm ơn.

Sao người phải cảm ơn ta
Đón xuân thì có hương hoa đủ đầy
Thơ văn là cách giảỉ bày
Trãi  lòng qua những tháng ngày gian truân.

Hỏi còn được mấy mùa xuân?
Sang sông người vẫn lừng chừng chưa sang.
Thời gian là bạc là vàng
Mai kia cuối bến dở dang một đời.

Mấy lời xin chớ chê cười
Uổng công ai chịu tiếng đời hay lo!

Gửi Nghi.

Tết này đằng ấy có về quê?
Hết mấy ngày Xuân chẳng thấy về
Hương khói ông,bà ai lo giúp?
Xóm làng có kẻ hẳn cười chê!

Nghi Họa lại:

Thêm một tết này chẳng về quê
Khách khứa tứ phương lại kéo về
Mồ mã ông,bà xin gác lại
Củng đành chịu cảnh xóm,làng chê!

Kỳ Họa lại:

Mấy cái tết rồi không về quê?
Con cháu tha phương họ kéo về
Tu tảo mộ phần hương khói lại
Mình sao đành chịu cảnh cười chê?

Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

Xuân hết.

Thế là hết chín ngày Xuân
Đã đi thăm thú nơi gần nơi xa
Đón, đưa,cung kính: ông bà
Đã lo chăm chút hương hoa đủ đầy.
Có đâu như mãnh đất này
Lo người đã khuất mấy ngày đầu Xuân
Bây giờ đã giảm nhiều lần
Không như ngày trước mười phần phải lo


Hết Xuân.

Thế là hết chín ngày Xuân
Đã đi thăm thú nơi gần nơi xa
Đón,đưa,cung kính ông bà
Trong ba ngày Tết hương hoa đủ đầy
Có đâu như mãnh đất này
Tết cha tết mẹ tết thầy tết cô
Từ giàu cho đến nghèo khô


Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

Năm mới bực mình.

Đầu Xuân nhiều chuyện bực mình
Người Đời ai biết nghĩa tình cạn sâu
Gặp nhau thì bảo quý nhau
Quay lưng thì bảo Tau Tau mầy mầy
Coi nhau như bác nước đầy
Sẻ chia bao nỗi chông gai ở đời.

Phủ phàng vì ánh sao rơi
Khổ đau là những tiếng đời gièm pha
Trăm người sao hiểu hết ta
Mấy ai nhắm mắt bước qua cõi trần
Bực mình nhiều chuyện đầu Xuân
Sang Xuân bỏ hết gian truân bực mình!

               Ngày 22/01/2015.

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

Đầu Xuân Gửi Hoa Rừng.

Đầu xuân người ấy ở đâu?
Ta chờ người ấy đêm thâu ta chờ
Từng giây từng phút từng giờ
Hỏi thăm người ấy vẫn vơ nơi nào?
Đầu môi chót lưỡi ngọt ngào
Để ta chung thủy trước sau một lời
Mong ai đừng để tiếng đời
Hoa rừng có nở vui tươi cuối ngày

Mong sao ngày rộng tháng dài
Để bông Trang đẹp cho ai vẫn chờ!

Hoa Rừng

Hoa rừng hương tỏa khắp nơi
Hỏi ai còn nhớ đến tôi Xuân này
Sang Xuân Hoa chọn một ngày
Để ai có dịp giải bày tâm tư!

Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

Gửi Hoa Rưng

Bởi không xuất khẩu thành thơ
Nên đến bây giờ em vẫn phòng không
Người ta con bế con bồng
Sang Xuân em có được không một người?

Ca Dao bốn câu

Chúc mừng năm mới Ất Mùi
Mong sao bè bạn xuống rồi lại lên.
Chuyện vui đâu dể đặt tên
Biết bao là chuyện làm nên Ất Mùi!

Mỗi năm ghé bạn trăm lần
Tình thương bất kể là xuân hay hè.
Gặp nhau tối sớm tỉ tê
Đêm hôm xe cộ bạn về ai lo!


Bạn về mong bạn mau vô
Cái chăn bạn đắp ước,khô mấy lần.
Bạn đi lòng dạ bần thần
Biết nơi quê bạn có gần hay xa.

Ngập ngừng muốn nói đôi câu
Ở vào thế khó hồi lâu ngập ngừng!
Ngồi bên bạn bảo ta dừng
Ở đây cá chậu chim rừng bạn nên...





Đối đáp.

Nghe anh nổi tiếng đào hoa
Mong anh đối đáp dùm ta mấy lời
Cái gì bay ở trên trời
Không người mà lại giết người như không?

Không người lái vẫn cứ bay
Con người điều khiên bên này Đại dương
Không phân biết ghét hay thương
Dội bom giết cả dân thường như không!

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

Chú Hường chúc Tết

Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều
Bạc tiền rủng rỉnh  thỏa mái tiêu
Gia đình hạnh phúc bè bạn quý
Thanh thảng vui chơi mọi buổi chiều.

Họa chú Hường:

Năm mới mong sao bạn khỏe nhiều,
Đức, tài ,danh vọng,đủ tiền tiêu,
Gia đình, bè bạn,người thân quý,
Mời ,chúc ,vui tươi,các buổi chiều.


Thơ viết đầu Xuân!

Đầu Xuân  khai bút mấy vần thơ
Để bạn  muôn phương khỏi bất ngờ
Xuân  đến Ất Mùi thơ vẫn vậy
Mấy vần bày tỏ rất ngu ngơ
Đã quen trên  mạng ,thân vì mạng
Lên mạng đêm đêm, mạng vẫn chờ
Bao nỗi buồn vui dồn lên mạng
Trải lòng trên mạng, mạng và Thơ!

          Xuân Ất Mùi 2015.


Giao thừa tỉnh lặng.

Không gian như tỉnh lặng
Đêm nay đón giao thừa
Pháo hoa rồi không bắn
Yên lặng như ngày xưa.

Đường phố thêm vắng vẻ
Nhà ai đón giao thừa
Nhạc ngoài kia khe khẻ
Dập dìu sau cơn mưa.




Giao thừa không bắn pháo hoa.

Đón giao thừa ,năm nay không bắn pháo
Vì nhân dân thương tiếc một người
Thương và ghét chuyện  đời hư ảo
Những chị quét đường nét mặt vui tươi!

Pháo không bắn tiền nhân dân còn lại
Và không gian giảm bớt bụi đôi phần
Những ngôi sao trên trời sáng mãi
Không khí trong lành vì một nhân dân!

Đêm thanh vắng không người chen chúc
Nhà ai kia củng đón giao thừa
Chỉ khoảnh khắc bốc đồng  một lúc
Mắt thánh thần đâu che bởi vải thưa.



Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

Người cũ nhắn tin.

Lâu rồi không gặp người yêu
Mọi người tấp nập lo chiều cuối năm
Bấc ngờ tin nhắn gửi thăm
Bâng khuâng người cũ xa xăm hiện về
Mùa xuân năm ấy làng quê
Tay ai nắm chặc đi về đầu xuân
Cỏ non nước chảy tràn chân
Người đi bịn rịn xa dần bóng ai.

Thời gian hun hút cách dài
 Để ai ngóng đợi tin ai tháng ngày
Bây giờ râu tóc đủ dài
Để ai không phụ là người mau quên
Quê người duyên củng bén duyên
Hẳn mai sánh cặp tuyền quyên lở làn
Cho dù bèo hợp hay tang
Mừng cho tin tốt theo đàn sáo bay.

Năm năm tháng tháng ngày ngày
Tóc mai sợi ngắn sợi dài hay thương



Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

Ngày sinh thứ năm bảy

Năm nay năm bảy tuổi tròn
Có quê có vợ có con có nhà...
Có bạn gần có bạn xa
Có thêm cháu ngoại u oa suốt ngày

Vẫn còn ngày tháng rộng dài
Bao nhiêu là chuyện tương lai  chưa làm
Ở đời kỵ nhất chữ Tham
Suốt ngày than thở không làm đòi ăn.

Vượt qua  muôn vạn khó khăn
Để cho con cháu lời răn làm người
Mai kia  gió đẩy về Trời
Dương gian còn lại mấy lời thương yêu...

                 Ngày 17/02/2015.

Sinh nhật Ba Kỳ

Hôm nay sinh nhật ba Kỳ
Chờ hoài chẳng thấy quà gì đến ba
Từ ngày ba được sinh ra
Sướng vui thì ít sót xa thì nhiều
Chiến tranh cực khổ đủ điều
Người ghét  không ngắn,người yêu không dài
Buồn lòng biết tỏ cùng ai
Mình ba xoay sở đường dài hẩm hiu

Thời gian còn lại bao nhiêu
Để  cho cuộc sông khổ nghèo qua đi
Nhớ ngày sinh nhật ba Kỳ
Các con không thấy tặng gì cho ba...

            Ngày 17/02/2015.


Ca Dao.

Bây giờ người ấy ở đâu
Cuối năm ta gửi một câu thương thầm.

Ta đi muôn dặm đường dài
Dẫu trong gian khổ kề vai bên người.

Người về muôn sự khó khăn
Gặp ai thì nhớ nói năng nhỏ lời.

Nhớ đừng quay lại người xưa
Chuyện muôn năm cũ dây dưa cực mình.

Bao năm chuyện cũ bỏ qua
Xin người đừng nhắc dây cà dây dưa.

Nắng mưa người chớ sờn lòng
Mong ai đừng gắng đèo bòng khổ thân.


Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2015

Nhớ Cậu nơi quê nhà.

Thắp một nén hương thơm nhớ Cậu
Ngôi nhà dán nhện bu đầy
Mới ngày nào Cậu còn ngồi đây
Chờ con cháu ghé về thăm Cậu.

Ngôi nhà cũ nét buồn in dấu
Tháng ngày qua tay Cậu đụng vào
Bài thơ trên tường chữ viết Cậu sao
Thơ Đường Luật từ ấu thơ Cậu thuộc.

Còn đây nữa chiếc dù, đôi guốc...
Quyển kinh Cậu đọc hàng ngày
Cánh cửa khép hờ, Cậu mới đâu đây
Chăm cây mít dây trầu cây chuối...

Chiếc giường tre Cậu nằm lần cuối
Thảnh thơi về với ông bà...
Như thể là một chuyến đi xa
Và mãi mãi không bao giờ quay lại...

          Ngày 15/02/2015.

Đưa con về quê nội

Hãy về quê nội cùng ba
Để con còn biết quê xa hay gần
Ở quê còn mấy người thân
Nhà ta có mảnh ruộng gần ruộng xa
Nơi đâu thờ phụng ông bà
Cội nguồn gốc gác của ba thế nào
Tuổi thơ ba sống ra sao
Xóm làng cô bác ai nào ghét thương...
Mỗi người có một quê hương
Dẫu cho đi khắp bốn phương quê người
Mai kia về cuối cuộc đời
Các con vẫn mãi là người Quê hương.

            Quế Hiệp ngày 15/02/2015.


Về quê cuối năm.

Sáng nay về quê nội
Bà con đến chơi đông
Về Tết ngày tháng cuối
Để nội thấy ấm lòng.

Quê nội đường xa lắc
Qua bao núi bao đèo
Nhìn quê lòng đau thắc
Biết bao giờ hết nghèo.

Người đem cho tấm bánh
Người cho lon gạo thơm
Nhớ những ngày thơ bé
Bao người nhường cho cơm.

Bao người nay đã khuất
Bao người nay còn đây
Lặng yên những nấm đất
Rợp bóng những hàng cây.

Mỗi lần về quê nội
Lòng thấy se se buồn
Mong quê nhiều thay đổi
Dặn con nhớ cội nguồn.

     Ngày 15/02/2015.


Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015

Xuân đuổi gió bay.

Mới kết thúc một năm. Xuân đến vội,
Chùm hoa xuân vươn cánh nụ đơm dày
Từ hướng biển dạt dào  xuân gió thổi
Nghe đất trời xuân đuổi gió bay bay.

Như cô gái thẹn thùng xuân vẫn đến
Tà áo bay che khuất cả vùng trời
Gió cứ thổi sóng dồn lên từ biển
Phía chân trời đôi giọt gió rơi rơi.

Ai không đến và ai chưa đến
Để chiều nay phía ấy một ai buồn
Nghe khắc khoải nỗi lòng ai hỗn hển
Cơn mưa lòng những giọt nước sầu tuông.

             Chiều Xuân,30/4/2015.





Tiếng Đời khen chê.

Rồi ai củng sẻ về trời
Người thương đến nói mấy lời tiễn đưa
Người ghét sấm sét mây mưa
Nào đâu có dể sống vừa lòng nhau
Bạc vôi vì một miếng cau
Trầu cay ai nghỉ hại nhau mới mời.

Hơi  đâu đi giận người đời
Để sau muôn vạn tiếng cười  mỉa mai
Ở đời ai dể chịu ai
Dẫu trong muôn vạn chông gai mặc lòng.

               Ngày 13/02/2015.

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

Ca Dao Về Vợ.

Không đâu bằng được ở nhà
Sớm hôm cơm nước vợ già đã lo.

Vợ già hơn cả của kho
Lấy nhằm vợ trẻ thì lo đến già.

Vợ trẻ chỉ tổ đau lưng
Vợ già chiều chuộng mình ưng suốt đời.

Trai khôn mới lấy vợ già
Dẫu trong nghèo khổ có bà có ông.

Chồng khôn đi bắc đi đông
Vợ già chung thủy thì không lo gì.

Vợ già sau trước thủy chung
Mấy cô gái trẻ phập phồng ngó nghiêng.


Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Tặng Anh Định.

Rời xa nơi đô hội
Anh về chốn phố nghèo
Tìm bạn- người tri kỹ
Trãi  tâm tình  trong veo.

Gặp nhau nơi đầu phố
Ly Cà phê đậm đà
Nỗi lòng ai giông tố
Thổi qua đời phôi pha.

Vui Tết cùng quê vợ
Về hưu nhiều thời gian
Ra về mang nỗi nhớ
Từng phố dạo lang thang.

Anh ở tình thương ở
Phố mới hóa thân quen
Biển sóng vui mừng rỡ
Quên dần nơi bon chen.

Mai kia anh về lại
Sáng  điện chớ quên đèn
Tình thương còn đọng mãi
Những người bạn mới quen!

      Ngày 12/02/2015.

Thứ Tư, 11 tháng 2, 2015

Ca Dao.

Ngày nào củng giống ngày nào
Sáu giờ mười phút là vào cơ quan.

Con dâu ở với bà gia
Con rể thì phải ở nhà ông sui.

Đừng nghe con sáo con nhồng
Chị mà không khéo mất chồng như chơi!.

 Đừng nghe con mẹ nhà bên
Nó mà nói thật em lên Thiên Đàn!.

Có chồng lỡ bước sang ngang
Không chồng thêu dệt đủ đàng khó nghe.

Miệng người nói thẳng ,nói ngay
Đâu phải đường cày,nói một là xong.




Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

Quê nhà vắng Cậu

Tết này con lại về quê
Ghé thăm nhà cậu thảm thê là buồn
"Gánh cực mà đổ lên nguồn"
Về quê vắng Cậu nỗi buồn còn theo.
Quê ta nổi tiếng khổ nghèo
Bởi chưng bao bọc năm đèo sáu khe

Mình than chỉ để mình nghe
Nào ai giúp được cho quê bớt nghèo
Mong sao giảm núi bớt đèo
Vui Xuân đón Tết làm heo ăn mừng.

              Quế Hiệp 9/02/2015.


Ca Dao

Người đi không ngỏ một lời
Để ai ngơ ngẩn cuối trời ngẩn ngơ.

Người đi đi biệt tăm hơi
Như con thuyền nhơ trùng khơi mịt mùng.

Bao giờ mới gặp lại người
Để ai nở lại nụ cười vô tư.

Trông trời trông đất trông mây
Trông cho đến ngày gặp lại người thương.

Núi cao cao đến nghìn trùng
Núi không ngăn được nỗi lòng người thương.

Trời còn có lúc nắng mưa
Thẳm sâu là mối tình xưa vẫn nồng.


Thứ Hai, 9 tháng 2, 2015

Không có mùa xuân.

Mùa xuân không đến với một người
Dẫu ước mơ đến cuối đời cháy bỏng
Để lặng lẻ người đi như chiếc bóng
Âm  thầm khe khẻ bước chân run.

 Chưa bao giờ có được Mùa Xuân
Nhìn hút mắt  như món hàng xa xỉ
Đang nhen nhóm tâm hồn lữa cháy
 Cao cao- vời vợi- phía chân trời.

Có phải Mùa Xuân không đến với người
Mà khe khắc đến cuối đời vẫn đợi
Biết bao dịp tự mình vẫn hỏi
Sao mùa xuân bỏ sót một Con người.

Ai âm thầm ôm mãi bóng sao rơi
Ai day dứt dưới đèn khuya chong mắt
Và ai nữa để cho lòng quặn thắt
Chiều đông- lá rụng- Xuân về.

Thôi Mùa xuân chớ làm lòng tái tê
Đông hết sớm sao Xuân đến muộn
Giọt nước mắt cuối đông oan uổng
Trải lòng-quay quắt- cùng xuân....

                   Ngày 9/02/2015.

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Gửi con Mĩ Hoa.

Thế là lại hết một năm
Thương con ba gửi đến thăm mấy lời
Vì đường cách trở xa xôi
Gặp con trên mạng mấy lời đổi trao.

Thương con ba biết làm sao
Bởi con tuổi trẻ tài cao hơn người
Con đi khắp bốn phương trời
Mẹ ba chỉ nói được lời yêu thương.

Mong con qua mỗi đoạn đường
Giữ mình trước mọi tai ương ở đời
Xuân về ba có mấy lời
Gửi con tận cuối đất trời Âu châu.

Hẹn ngày ta gặp lại nhau
Quê hương Đà Nẵng  trước sau một nhà.

               Ngày 8/2/2015.




Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

Ca Dao

Vượt qua trăm đắn ngàn cay
Bây giờ mới  được ngồi đây với người.

Rượi nồng uống ít củng say
Người khôn đến cái nhíu mày củng khôn.

Ra về em dặn mấy lời
Đừng ham mấy chỗ chơi bời khổ thân.

Mai sau con lớn bằng người
Mẹ cha chín suối ngậm cười mới yên.





Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

Tặng Đức,ngày sơ tán ở Hòa Bình.

Tuổi thơ sơ tán Hòa Bình
Sạp tre không ngủ một mình sợ ma
Đêm đêm bạn trực cùng ta
Nghe bao tiếng mớ tiếng la giật mình.

Xa quê mang nặng nghĩa tình
Bạn bè đùm bọc đinh ninh lời thề
Mai ngày thống nhất về quê
Dẫu trong gian khổ đừng chê bạn nghèo.

Mỗi người ôm một mái chèo
Thuyền đi bao hướng gieo neo cuộc đời!
Thủy chung Kỳ vẫn giữ lời
Dẫu cho vật đỗi sao dời không  quên.

Bây giờ sự nghiệp làm nên
Sướng vui mong bạn đừng quên những ngày
Hòa Bình ngày ấy đêm dài
Núi non đêm lạnh thương ai trực giùm.










Vợ dặn.

Cuối năm cuối tháng cuối ngày
Uống vui thì được uống say thì đừng.
Uống vào mặt đỏ  tưng tưng
Nói năng có mực có chừng nghe anh!?
Phải xem người ở chung quanh
Rằng ai tỏ tấm lòng thành với ta
Những người phét lác hò la
Dô dô cụng cụng...Mời ta uống nhiều
Lúc đầu tỏ tấm tình yêu
Ta về thì họ đặt điều chê bai
Ở đời đừng  dể tin ai
Để sau ân hận một mai cuối đời.

Thương chồng em dặn mấy lời
Mong chồng khẻo mạnh vui chơi gửi mình
Miễn sau còn lại chữ tình
Một lòng son sắc đinh ninh đến già!

              Ngày 3/2/2015.

Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2015

Im lặng thời gian.

Thời gian cứ dần trôi qua
Khoảnh khắc rơi vào im lặng
Người ấy không còn nhớ ta
Mênh mang những ngày im ắng.

Nặng bước dưới trời trưa nắng
Người xưa càng bặt tăm hơi
Phía trước đường không bằng phẳng
Ta không nhìn thấu chân trời.

Con trăng bây giờ vẫn thế
Hàng cây bên đường vẫn xanh
Ai biết cuộc đời dâu bể
Đâu mang đến trái ngọt lành.

Cách biệt cung đường khó hiểu
Người đi dáng dấp lặng thầm
Ánh nắng cuối ngày phản chiếu
Nét buồn dấu trong thâm tâm.

Ta hiểu bao điều chưa nói
Người ôm tất cả vào lòng
Hể ai động vào đau nhói
Ôm buồn gói gọn vào trong.

Mỗi bước người lê lặng lẻ
Mong sao đến cuối cuộc đời
Củng biết đời không còn trẻ
Nên lòng luôn thấy chơi vơi!

                 Ngày 1/2/2015.