Chuyên mục

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Khóc Anh:Phạm Quang Vinh!

Được tin Anh mất mất rồi!
Quê hương lòng những bồi hồi nhớ thương
Đời Anh bao nỗi đoạn trường
Cuối đời Anh phải tha phương quê người
Dấn thân từ thuở đôi mươi
Cho dân ,cho Nước,cho Đời,mai sau
Riêng Anh nào được gì đâu
Anh đau từ những nỗi đau của đời.

Bây giờ chín suối ngậm cười
Thương Anh,thương cả những người như Anh
Ra đi từ lúc tóc xanh
Đến khi tóc bạc chưa thành ước mơ
Bao giờ,biết đến bao giờ
Người Trung khi mất được thờ cõi Tiên
Ở nơi toàn những người hiền
Không tranh quyền chức,bạc tiền,như ai?!


Mắt em nhòa lệ mất rồi
khóc Anh em thấy đất trời bão giông
Trời còn Xuân,hạ,Thu,Đông....
Thương Anh tạc dạ ghi lòng tên Anh
Mai sau mình tự nhủ mình
Sống sao sâu nặng nghĩa tình như Anh
Để cho cuộc sống an lành
Để mai sau mãi cao xanh đất trời!


        Kỹ niệm ngày Anh Vinh mất.




Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Câu đối.

Cáo dô nhà cô giáo.
Cố ra vườn cá rô.

Việc đời-Việc người.

Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
Chưa xong việc trước đèo bòng việc sau
Sức người nhỏ bé làm sao
Thuyền đời vẫn thấy lao đao tay chèo
Thiện căn bu mãi phận nghèo
Gieo neo chi cái gieo neo bám hoài
Ngẫn ngơ nào biết hỏi ai
Một mình đứng giữa đường dài ngút xa
Việc đời đâu phải mình ta
Mà phải lo hết chuyện xa đến gần!


               Ngày 27/10/2016.

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

Nghèo.

Tiền đâu có để cho em
Về hưu anh chẳng làm thêm được gì
Nhưng rồi anh cứ phải chi
Phong bì đám cưới,phong bì đám ma
Ở đời có lại có qua
Dể đâu chỉ sống mình ta qua ngày
Nhìn lên đời hãy còn dài
Miễn sao sức khỏe dẻo dai là mừng.

Trách nhau.Bè bạn xin đừng,
Mong sao muối mặn và gừng vẫn cay
Ở đời nợ có trã vay
Thương nhau nghèo khổ đêm ngày vẫn thương!

             Ngày 24/10/2016.

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

Ca dao con cò.

Lão Cò mới được nghỉ hưu
Chiều qua:"Thành kính phân ưu mất rồi"
Ra đi để lại tiếng đời
Khi còn đương chức lão hơi khinh người.

Lão Cò buôn ngược bán xuôi
Mong sao sớm được đổi đời giàu sang
Lão không mua chức bán quan
Quanh năm lão mở nhà hàng rượi bia.

Cò đi buôn gỗ trên nguồn
Vì nghe thiên hạ mới đồn hôm nay
Tây Giang còn có rừng cây
Pơ Mu trăm tuổi Cò đây mừng thầm.

Pơ Mu trăm tuổi nguyên sinh
Cò lên đốn hạ một mình được chăn
Bao người ghen ở tức ăn
Nên chi xúm lại cùng săn lão Cò.


Trên nguồn vừa xã lũ xong
Dưới xuôi nước lụt từ trong ra ngoài
Nhà Cò trôi sạch hết rồi
Cò con chịu cảnh mồ côi thật buồn.



Ca Dao:cá diết rau răm.

Cá diết mà nấu rau răm
Ăn rồi mỗi đứa ra nằm mỗi nơi.

Rau răm cá diết xin chừa
Bậu thương ta chớ nấu bừa bậu ơi.

Bậu ưng cá diết rau răm
Thương ta bậu nhớ sang rằm hãy mang.

Đường dài ngựa chạy biệt tăm
Ai cho cá diết rau răm cũng đừng.

Trời mưa cá diết vượt dằm
Ai cho cá diết rau răm xin đừng.

Anh về thăm mẹ thăm cha
Rau răm cá diết tránh xa em nhờ.

Mới nghe cá diết rau răm
Đứng xem thì được,ghé thăm thì đừng.

Ở quê cá diết rau răm
Bậu nghe em dặn sang rằm hãy ăn.

Cá diết mang bụng trứng tròn
Bậu xem em nấu bậu còn thương em.


Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

Ca dao

Thơ văn anh viết cũng nhiều
Hỏi anh giúp được bao nhiêu cho đời.

Chuồn chuồn đậu ngọn mía Mưng
Em đà có chốn Bậu đừng vãng lai.

Mía mưng lóng ngắn lóng dài
Bậu thương em cả đêm ngày vẫn thương.

Gió đưa ngã bụi mía mưng
Chuồn chuồn  bay đến nữa mừng nữa lo.

Mía mưng ai đốn sạch rồi
Sang Xuân bậu đến bên đồi buồn tênh.

Đói lòng xướt lóng mía mưng
Uống lưng bát nước nhớ đừng thương ai.

Mía mưng lóng ngắn lóng dài
Nếu không chung được phần ai nấy làm.

Sang Xuân trồng ngọn mía mưng
Để sang năm đến ước chừng với tay.

Nhà em có bụi mía mưng
Có con chó giữ anh đừng vãng lai.

Dế Rủi

Kiến chẳng phải kiến,voi chẳng voi
Trời sinh Dế Dũi chỉ choai choai
Ngắm cánh lên trời bay chẳng thấu
Co tay vạch đất cũng khoe tài
Muốn được người hùng âu chẳng đạt
Thôi về ruộng lúa với nương khoai
Ngẫn  xem trời đất còn mưa đậm
Nước ngập tràng lang lại hết đời.

          Quế Hiệp,ngày 9/10/2016.