Thế rồi người bỏ ra đi
Lặng tăm con cá biệt ly, thế rồi
Bên sông in bóng ai ngồi
Phía xa trăng lặng một người bên sông.
Thế rồi qua một mùa đông
Một mùa lá rụng người không quay về
Thế rồi ta mới được nghe
Làng bên người ấy đi-về có đôi.
Thế rồi trăng bỗng lẻ đôi
Áng mây xé toạc khoảng trời làm hai
Thế rồi ai chẳng chiều ai
Để sao hôm tỏ sao mai lại tàn.
Ngày 8/7/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét