Chuyên mục

Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Ca Dao.

Đầu năm ăn quả chanh yên
Cuối năm ăn quả sầu riêng sần sùi.

Đầu năm mua muối mặn mà
Cuối năm em nhớ về nhà mua vôi.

Cuối năm bận rộn đủ điều
Cưới xin giỗ chạp...bao nhiêu cho vừa.

Người đi không nói một lời
Để ta ngơ ngẫn cuối trời trông theo.


Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Người Ấy.

Người ấy bây giờ đang ở đâu
Ta chờ người ấy suốt đêm thâu
Tưởng như người ấy còn quay lại
Hay hẹn cùng ta sang kiếp sau.

Ta chẳng  mơ đâu một bóng hồng
Đời ta về cuối vẫn như  không
Mai kia ai hỏi không cần biết
Còn lại mình ta,vũng  nước trong.

Hết ngày lại tháng cứ qua đi
Người ấy bây giờ sao gặp chi
Con  trăng đến muộn còn mơ sáng
Soi được cho ai tận cuối ngày.







Người ấy có thương ta.

Bây giờ người ấy ở đâu
Còn ta thức suốt đêm thâu nhớ người.
Khi đông ta nói ta cười
Mình ta ta nhớ đến người thương ta.
Dù gần cách trở dù xa
Dẫu phương xa,đến bao la tìm người.
Ta đi cuối đất cùng trời
Vẫn nghe văn vẳng tiếng người quê xa

Chắc là người ấy thương ta!...



Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

YÊU MUỘN.

Anh lớn tuổi  rồi sao vẫn yêu
Yêu thêm một chút có chi nhiều
Mai kia từ dã nơi trần thế
Còn tiếc  sao đời có bấy nhiêu.

Đời đẩy đưa anh đến ngặt nghèo
Mồ côi từ bé quá gieo neo
Cơm ăn áo mặc đâu đầy đủ
Một ánh sao vàng anh hướng theo.

Đời chẳng cho anh những bóng hồng
Khóa chân hai tiếng gọi: anh chồng
Dể đâu tung cánh trời cao vợi
Để ước mơ về với khoản không.

Anh vẫn biết mình đang ở đâu
Dẫu rằng chờ đợi suốt đêm thâu
Mãnh trăng còn tỏ nơi đầu cuối
Soi bóng đường thôn nhỏ cỏ lau.

Anh chẳng tham đâu sống ở đời
Củng không hà tiện tiếc đôi lời
Chỉ mong người ấy đừng chê trách
Để tháng ngày qua vẫn cứ vui.

           Ngày 29/01/2015.

Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Gửi người yêu thơ Thơ

Thơ ta viết gởi đến người
Mỗi vần thơ-tải mấy lời xa xăm
Dẫu không tròn tựa trăng rằm
Củng không mong được con tằm nhả tơ
Từ yêu thơ đến hiểu thơ
Như cơn gió thoảng vẫn vơ ngoài đồng.

Thơ như nước chảy xuôi dòng
Để con thuyền nhỏ trãi lòng với thơ
Tưởng người nên gặp trong mơ...

              Ngày 28/01/2015.

Còn lại chữ tình.

Thơ anh- đọc lướt qua rồi
Những vần thơ-cả cuộc đời của anh
Kể từ lúc tóc còn xanh
Dấn mình trong cuộc đấu tranh mất còn
Một lòng chung thủy sắc son
Với thơ,với vợ,với con,với đời.

Tuổi già lấy đó làm vui
Bồng lai Tiên cảnh rong chơi ẩn mình
Trước sau trọn nghĩa vẹn tình
Anh em  ai dám so mình như anh.
Đoái trông vòi vọi cao xanh
Mai sau còn lại chữ tình dài lâu.

Tặng Anh Định nhân đọc thơ anh.
           Ngày 28/01/2015.      

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Gửi con Mỹ Hoa.

Con điện từ Sao Tham Tơn
Má không bắc máy con hờn má sao
Về quê cực nhọc biết bao
Lại không có sóng má nào có hay
Về quê việc chẳng ngừng tay
Lo cho đám giỗ cả ngày chưa xong
Tin con ba má luôn mong
Dẫu trăm cực khổ má không ngại gì.

Về Anh đã được mấy ngày
Con không điện má má đây rất buồn
Quê nhà má nhớ con luôn...

           Ngày 28/01/2015.

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Tặng Minh Mẫn và các em.

Thế là con đã ba mươi
Tính ra gần nữa cuộc đời người ta
Mồ côi từ tuổi mười ba
Ba lưu lạc khắp nơi xa chốn gần
Ba nào mơ được nên thân
Chẳng ai che giúp bụi trần thế gian.
Bao nhiêu cực nhọc gian nan
Mình ba gánh chịu biết sang người nào.
Ngẩn đầu  đất thấp trời cao
Đời nên sự nghiệp ba nào dám mơ.

Cuộc đời như một bài thơ
Mang bao điều đến bất ngờ cho ba
Thế rồi có mẹ có ba
Các con lần lược sinh ra trên đời
Các con nay củng lớn rồi
Học hành thành đạt mỗi người một phương
Mẹ ba nay củng bình thường
Bao điều tốt đẹp ba nhường cho con
Đời may gặp cảnh vuông tròn
Rành rành sự thật ngỡ còn chim bao.

      Kỹ niệm Minh Mẫn ba mươi tuổi.
                 Ngày 6/5/2015.

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

Viếng Cậu trưa nay

Con về viếng Cậu trưa nay
Vẳng nghe bên suối hàng cây rì rào
Cậu ơi mới một ngày nào
Con về thăm Cậu như bao lần về.

Dạt dào gió vút hàng tre
Có con chốc quạch bên hè hót vui
Bây giờ Cậu đã đi rồi
Tròn đôi nấm đất bên đồi nghiêng nghiêng.

Cuối đông gió lạnh thổi lên
Nén hương tỏa khói nối liền âm dương
Nghẹn ngào trăm mối nhớ thương
Con về thăm Cậu - quê hương con về!

            Quế Hiệp 4/01/2015.

Viếng mộ ông bà.

Con đi viếng mộ ông bà
Vượt qua mấy suối,vượt qua mấy đèo
Ngày xưa quê nội rất nghèo
Nên người vảng cất cheo leo núi đồi
Ít tiền nên đắp mã vôi
Chiến tranh,mưa bão,đất trời đổi thay.

Con nhìn  nấm mộ nơi đây
Mà lòng tưởng đến những ngày cha ông
Vượt qua muôn vạn bão giông
Để mai sau được ấm lòng cháu con
Rằng đây Tiên Tổ vẫn còn
Rằng đây là nước là non quê  mình.

Dẫu cho nấm mộ lặng thinh
Nghe  như vang vọng hơn  nghìn lời thơ
Ông bà đâu biết bây giờ
Cháu con tiếp tục giấc mơ ông bà
Làm cho rạng rỡ ông cha
Xứng danh con cháu ông bà ngày xưa.

              Quế Hiệp ngày 23/01/2015.
             (Ngày Mùng 4 tháng chạp)


Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Chắc là.

Sao người không điện cho ta
Một là người bận hai là người quên
Bao giờ đến hẹn người lên
Tim ta luôn gắn liền tên của người.

Chiều nay gió lạnh đầy trời
Tim ta vô định như người mộng du
Bao giờ hết hạ sang thu
Ta đi tìm gặp cho dù cách xa.

Chắc là người ấy quên ta...
   
     22/01/2015.

Em chưa lấy chồng.

Trưa rồi em đã về chưa
Hay còn giải nắng dầm mưa ngoài đồng
Ba mươi  em chưa lấy chồng
Để còn tay bế tay bồng như ai
Ước gì về tuổi ba hai
Đến bên em để nói lời thương yêu.

           Ngày 22/01/2015.

Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

Ca dao tặng Nghĩa Bình.

Bạn về mong bạn hết đau
Muốn vui hẹn bạn lần sau gặp mình.

Bạn đau nhiều bệnh trên đời
Gặp nhau mình cố gượng cười cho vui.

Bạn về gắng giữ gìn nghe
Nhất là sức khỏe, đi xe đi tàu.

Trời sinh đủ bệnh trên đời
Mong trời hãy tránh một người:bạn ta.

Bạn về mong bạn đừng ra
Để còn lo cửa lo nhà lo con.

Ngày xưa gặp bạn thì vui
Ngày nay gặp bạn thì tui thấy buồn.

Con nhái hắn ở bờ tre
Hắn kêu quẹt quẹt,anh về với em.

Vợ chăm mẹ ở Sài Gòn
Điện ngày năm lượt ,Hỏi còn đau không?

Anh nằm bệnh viện còn đau
Về nhà có vợ,gặp nhau hết liền.

Bây giờ không sợ thiếu tiền
Chỉ lo gặp lại vợ hiền còn đau.

Đói thì ăn cháo ăn rau
Vợ đau chồng ốm dìu nhau qua ngày.

Dân cày quen với đường cày
Chồng đau vợ ốm cả ngày hết vui.

Vợ chồng lúc ốm lúc đau
Thủy chung như nhất dìu nhau qua ngày.















Cho Bạn Nghĩa Bình.

Mỗi năm mấy lần nằm viện
Bạn ôm hết bệnh trên đời
Nỗi khổ hàng ngày hiển hiện
Đâu còn thời gian rong chơi.

Tưởng rằng về hưu sẻ khỏe
Bạn bè gặp gỡ vui hơn
Đau ốm ít người chia sẻ
Nói vui một tí giận hờn.

Thấy bạn lòng đau quặn thắc
Nào đâu giúp bạn được nhiều
Nhìn bạn thâm quần hai mắt
Nỗi niềm dào dạt thương yêu.

Tuổi thơ quá nhiều thiếu thốn
Qua ngày bửa cháo bửa rau
Đạn bom suốt ngày chạy trốn
Bây giờ hậu quả ốm đau.

Mong bạn rồi sau sẻ khỏe
Gặp nhau quán nhậu lai rai
Tâm sự chuyện đời vui vẻ
Không lo uống thuốc hàng ngày.

Đưa bạn lên xe về lại
Hẹn ngày tái ngộ thật vui
Xe chạy ngoái đầu nhìn mãi
Lòng riêng mỗi đứa ngậm ngùi.

      Đà Nẵng  21/01/2015.

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

Vầng sáng chân trời

Chẳng biết bao giờ gặp lại người xưa
Hình bóng cũ nhưng ước mong luôn mới
Ngày tháng trôi một riêng ai vẫn đợi
Tiếng chuông reo quen thuộc ngày nào.

Chẳng biết bao giờ vơi bớt nỗi đau
Cứ gặm nhấm  hiện hình thêm rõ
Hình bóng ấy  chập chờn đâu đó
Quanh quẫn bên ta giấc ngủ hiện hình

Con tim nào nén đập lặng thinh
Trong khoảnh khắc vỡ hòa nhung nhớ
Miền xưa cũ cả một miền man rợ
Neo bên ta gánh nặng một thời.

Con thuyền nào vượt giữa trùng khơi
Sóng cứ vỗ gió ngoài kia vẫn thổi
Cuối trời xa một con thuyền vẫn đợi
Cánh buồm trơ trọi giữa non ngàn.

Bất chợt chiều nay le lói ánh Xuân
Không hứa hẹn một ánh vàng kheo sắc
Một áng mây cuối trời xa buộc chặc
Tâm hồn ai vầng ráng sáng chân trời!

           Sơn trà  20/01/2015.
                 

Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

Thanh Gửi

Thế mà Thanh nhận không ra,
Thì Thanh chắc chắn đã zà toàn thân.

Sỹ Kỳ nào biết là ai?
Phương xa nhắn gửi vài lời cho vui.

Bây giờ thơ thẩn cháng phèo
Bao giờ thoát được cảnh nghèo mới vui.

Làm thơ lên được cận nghèo
Phương xa xin được đi theo đến zà.

Làm không ra được đồng tiền
Suốt ngày ngồi nhậu liên miên sướng gì?

Nhậu say nằm ngủ li bì
Nói gì củng gật,khuyên gì củng vân.

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

Viết cho Thanh.

Tham chức,tham quyền,tham tiền,tham sắc
Đủ thứ tham,quấn chặc người đời
Một mai kia chín suối ngậm cười
Còn để lại tiếng đời trần thế.

         Ngày 17/01/2015.

Phan Chí Thanh.

Tôi bắc đầu mắc bệnh buồn nôn
Bởi hít phải mùi tanh quyền lực
Và thơ tôi từ ngày có chức
Bạn bè nghe mùi cức quan trường.
             
          Ngày 17/1/2015.

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Viết cho Thanh Thăng Bình.

Được tin Thanh "quậy" lại rồi
Phương xa Kỳ gửi mấy lời động viên
Dẫu zà nhưng hãy cố lên
Để cho thiên hạ biết tên Thanh zà.

Rượi bia thì chẳng đặng đừng
Uống vui,uống khổ,uống mừng...đều say
Tự ngàn xưa đến hôm nay
Rượi nào có rượi không say mà mừng.

         Ngày 17/01/2015.

Quê Bạn

Bất ngờ gặp bạn sáng nay
Về thăm quê bạn một ngày chưa xong
Từ quê ngoài đến quê trong
Đường quê thông suốt trãi lòng mênh mang.

Bây giờ đường rộng thênh thang
Nhà nhà kiên cố hàng hàng cây xanh
Đâu rồi con suối lượn quanh
Mấy hàng dâm bụt bên gành hoa dăng.

Đâu còn đầy những bóng trăng
Đầu làng cuối ngỏ chị Hằng gương soi
Hãy về quê bạn cùng tôi
Chắc anh sẻ thấy cuộc đời khác xưa.

Dẫu trời có nắng hay mưa
Dân quê mình vẫn tối trưa vui vầy
Ngàn năm sau mãnh đất này
Thủy chung như nhất dân cày quê xưa.

         Điện Hòa 17/01/2015.





Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Ca Dao.

Bạn khi còn ở Sông Rây
Bây giờ hai đứa về đây,tính tiền.

Ngày xưa hai đứa thân nhau
Bây giờ hai đứa hai đầu Trắng đen.

Thương nhau chung một ngọn đèn
Ghét nhau xé áo mấy phen dỗi hờn.

Thương nhau cho mượn sáo,đờn
Ghét nhau tính thiệt tính hơn từng lời.



Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

Bình Thơ.

Rãnh rỗi đem thơ ra nó bình
Kẻ thì ậm ọe đứa làm thinh
Bình thơ nào phải nâng ly cụng
Đời trước việc này thật đáng khinh.




Mưa đêm.

Mở cửa cho anh vào với
Ngoài này mưa gió đầy trời
Nửa đêm xe anh về tới
Bão bùng nước ngập khắp nơi.

Hạt nặng rơi vào ve áo
Hạt bay làm tóc rối bời
Đường xa giữa ngày giông bão
Anh ngồi đếm hạt mưa rơi.

Xe chạy qua từng cây số
Anh mong về đến nhà mình
Ở nhà chịu bao nỗi khổ
Nỗi buồn, buồn đến lặng thinh.

Giờ này chắc con đã ngủ
Riêng em còn thức soạn bài
Cuộc sống dẫu chưa no đủ
Kìm lòng biết tỏ cùng ai.

Hy vọng ngày mai sẽ khác
Ước mơ ai ngăn cấm ta
Lẫn lộn cuộc đời thiện ác
Lòng anh luôn hướng về nhà.

Gói gọn niềm tin nhỏ bé
Gieo vào nơi các con ta
Hy vọng ước mơ con trẻ
Thỏa lòng ước nguyện mẹ cha.

      Đà Nẵng 1994-2004.


Tặng Á.

Tau về Quế Phú nhậu lai rai
Thiên Hạ chê my chẳng bắc bài
Để vợ sang sông không hẹn gặp
Bây giờ chèo chống biết nhờ ai.

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

Họ Đỗ.

Đổi qua họ Đỗ hết rồi
Những người họ Đỗ quanh tôi rất nhiều
Khi hư căn vặn đủ điều
Khi nên thì nịnh thật nhiều công tôi.

Những người họ Đỗ sinh sôi
Nhảy nhành bén rể trong đời quanh ta
Biến thành con ông cháu cha
Từ trong thôn xóm lây ra cả làng.

Ngoài đời họ Đỗ sắp hàng
Những người trung thực khó màng vương lên
Bao giờ họ Đỗ trúng tên
Người đời mới được mang tên con Người.

                        Ngày 12/01/2015.
               

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Cô hàng xóm

Nhà bên có cô bé
Ba mươi chưa lấy chồng
Đi ,về cứ lặng lẻ
Hỏi gì em củng không.

Kinh tế không khá giả
Các em có chồng xa
Em bảo mình chị cả
Phải chăm cha mẹ già.

Gặp em nơi đầu phố
Đưa em qua dặm đường
Bao điều em thổ lộ
Anh nghe càng thấy thương.

Đời người  có giới hạng
Tình yêu đến vô cùng
Đừng nhìn về dĩ vãn
Không thấy lòng mông lung.

Trao cho em ánh mắt
Bóng em dần đi xa
Sao lòng ai quặn thắt
Bóng đêm như nhạt nhòa.

      Ngày 7/1/2015.



Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

Tặng Bốn,Trường Nội Trú.

Không ai tin được rằng em
Quay ra Hà Nội lấy thêm đời chồng
Cuộc đời mấy lược"sắc-Không"
Để em lưu lạc phiêu bồng khắp nơi.

Bất ngờ em gọi cho tôi
"Rằng con em đã lớn rồi anh nghe"
Bốn mươi năm trước ào về
Trường Sơn đi bộ, đi xe nhọc nhằn.

Đời người mấy lược sang ngang
Để cho con én ngỡ ngàng mùa xuân
Vì tình mạnh bạo bước chân
Cho hoa nở sớm cho xuân muộn tàng.

Dể đâu cam phận phủ phàng
Ôm thuyền nan cũ mơ màng ánh trăng
Không mơ làm bạn chị Hằng
Thì thôi sống để nhược bằng thì thôi.

Củng mong qua một phận  người
Cho con tằm đến cuối trời nhả tơ
Mong sao em được như mơ
Để không nuối tiếc tuổi thơ vẫy vùng.

Không ai khen đấy anh hùng
Củng không ai nở lạnh lùng mà chê
Đời còn lắm cuộc nhiêu khê
Mong em không phải đi về lẻ đôi.

Rằng anh không phải lắm lời
Mong em còn lại phần đời luôn vui.

         Viết nhân lúc em điện.
                6/01/2015.



Chủ Nhật, 4 tháng 1, 2015

Ca Dao

Mấy ngày lên mạng lang thang
Vẫn không lần được mối hàng sợi dây.

Lang mang trên mạng mấy ngày
Vẫn không lần được mối dây cần tìm.
Phải vì cách trở con tim
Nên người cần tìm,tìm mãi chưa ra.


Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Ca Dao sưu tầm

Cù nhăn cắn lộn cù nhầy
Cho nên đi kiện tới ông thầy Chốc Mao
Chốc Mao ông hỏi làm sao
Sắp bay  đi kiện tới Tau thế nầy.
Cù nhăn cắn lộn....

Sẻ sẻ hắn đẻ mái tranh
Tôi lấy mãnh sành tôi đôi chết dãy
Làm thịt bảy mâm
Kỉnh ông cái đầu
Ông hỏi thịt gì
Bảo thịt sẻ sẻ...
Hắn đẻ mái tranh....