Chuyên mục

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

KẺ QUÊN QUÊ HƯƠNG.

"QUÊ HƯƠNG:nếu  ai không nhớ
Sẻ không lớn nổi thành người"
Câu ca xưa để nhớ đời
Bây giờ có kẻ quên rồi:QUÊ HƯƠNG!
Không còn đọng chút tình thương
Đành lòng từ bỏ chẳng vươn vấn gì
Ông bà cha...chẳng nhớ chi
Trong lòng không có chút gì:QUÊ HƯƠNG!

THANH MINH.


Mậu Thân đất nước sục sôi
Rồi cha từ giã cõi đời ra đi
Lên mười con đã biết chi
Bơ vơ như lũ gà ri lạc đàn
Bởi quân cướp nước tràn sang
Giết cha bắn mẹ xóm lang trụi trơ
Thương cha từ bấy đến giờ
Nấm mồ vùi tạm tuổi thơ tự làm
Cheo leo cái chỗ cha nằm
Đường vào heo hút khó thăm mỗi lần
Nổi lòng tự nhủ bản thân
Mai ngày thống nhất mộ cần sửa sang...
Thế rồi đã năm mươi năm
Mộ phần vẫn để cha nằm nơi đây
Bão vùi nước xoáy rể cây...
Còn bao nhiêu việc...dể gì được thông
Ngày đêm lòng quyết nhủ lòng
Bà con họ tộc cảm thông cho mình
Xóm làng cần có chữ tình
Dể đâu mình chỉ vì mình dể đâu
Cha về với mẹ bên nhau
Vĩnh hằng cho đến mai sau vĩnh hằng
Riêng con dù có nhọc nhằng
Sáu mươi con cũng chẳng cần tuổi thêm
Mong sao công việc xuôi êm
Đất nhà dù có cứng mềm cũng qua
Một lòng vì mẹ vì cha
Giữ tròn chữ HIẾU mới là đạo con
Một lòng một dạ sắt son
Mộ phần cha mẹ vuông tròn mai sau
Nhớ ơn chín chữ cao sâu
Giữ tròn đạo hiếu dài lâu muôn đời!

          Quế Hiệp,1h 43 phút
      Ngày 20 tháng 4 năm 2018.

VIẾNG BÀ.

Chú đang bận việc Quế Sơn
Chưa ra Đà Nẵng thắp hương viếng Bà
Nhà gần nhưng lại thấy xa
Dể gì ta ghé được nhà thăm nhau
Gặp nhau chào hỏi đôi câu
Ai lo phận nấy cắm đầu làm ăn
Bây giờ Bà đã quy tiên
Về nơi cực lạc cách miền trần gian
Bà về Nước Chúa nhẹ nhàng
Là nơi tiên cảnh Thiên đàn xa xăm
Vĩnh hằng nơi ấy ngàn năm
Bỏ qua cuộc sống trần gian một thời
Mai kia ai cũng về trời
Thiên đàn nước Chúa là nơi cuối cùng!

                   Quế Hiệp,5h ngày 19/4/2018.

THƯƠNG EM:Viết ngày Lọi Mất.

Thế rồi em cũng ra đi
Dẫu thương anh biết nói gì cùng em
Nhìn em vật vã ngày đêm
Bệnh tình càng nặng càng thêm khổ nhiều
Nhưng vì gắng bó tình yêu
Già đình bè bạn khổ nhiều vì em

CON ĐƯỜNG.

Ngày xưa đâu đã có đường
Bờ ruộng đã nhỏ con mương lại dài
Đi qua đi lại hàng ngày
Những ngày mưa lụt cực kỳ khó khăn
Nhưng vì cái mặc cái ăn
Con đường không có nhọc nhằn ngày đêm
Con đường mới được đắp nên
Bà con xóm Dưới xóm Trên đồng lòng
Con đường là nổi ước mong
Là niềm hy vọng từ trong ra ngoài
Nên đường không của riêng ai
Mỗi người góp sức rộng dài thêm ra
Lâu dần thành của ông cha
Lâu dần thành của mọi nhà vậy thôi
Phải đâu đường của một người
Mà khi cần sửa kêu tôi...trả tiền
Trả tiền thì thấy vô duyên
Nếu mà không trả lụy phiền chi không?
Nghe ra dân chữa đồng lòng
Nên cần thống nhất từ trong ra ngoài
Cái chi  mà đã quyết rồi
Bà con thống nhất để tôi liệu bề
Mỗi khi có dịp về quê
Thấy con đường đẹp mãi mê ngắm nhìn!

            Quế Hiệp,ngày 2/5/2018.

Về Quê.

Bao nhiêu công việc trong quê
Chưa làm xong được phải về thường xuyên
Mất thời gian lại tốn tiền
Nhưng vì họ Tộc Tổ tiên ông bà
Mấy lần con,vợ gọi ra
Ngoài này con,cháu việc nhà rối tung
Thương nhau phải giúp nhau cùng
Để cho trọn vẹn quê chung hai nhà
Nơi nào cũng mẹ cũng cha
Nơi nào thì cũng quê nhà vậy thôi
Sống sao đừng để tiếng đời
Về già ta có niềm vui vẹn toàn.

            0h Quế Hiệp,ngày 1/5/2018.