Chuyên mục

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

CaDao.

Nắng như đốt lữa bên lưng
Ai kêu cho gạo phải bưng đến nhà.

Con cá hắn nằm dưới mươn
Hắn thấy trời nắng hắn thương con cò.

Con cò đang đậu cành tre
Thấy trời nắng hạng mà se sắt lòng.

Nắng như đỗ lữa xuống đồng
Mẹ còn đang cấy con trông mẹ về.

Mẹ về cái áo bạc màu
Pha nước mẹ uống,đơm trầu mẹ ăn.

Bao giờ cho bớt khó khăn
Đêm đêm ngồi  dưới bóng trăng trông trời.

Nắng nôi khổ suốt một đời
Có ai nghe thấu mấy lời thở thang.

Thế giới -Địa đàn.

Mấy ngày nay bị sốt
Anh nằm vùi ở nhà
Lòng nóng như lữa đốt
Nghỉ bao người phương xa.

Trời nắng như đổ lữa
Thiêu đốt cả trần gian
Hỏi đâu miền đất hứa
Ở nơi nào địa đàn.

Động đất trên Trái đất
Sóng ngầm nơi biển sâu
Tình thương còn hay mất
Hạnh phúc trôi về đâu.

Thượng đế có ngàn mắt
Thánh thần có ngàn tay
Hãy nhìn về Trái đất
Bao cuộc đời lắc lay.

Cầu mong cho cuộc sống
Êm trôi qua từng ngày
Ai đó bớt cao giọng
Nói những điều nhàm tai.

Địa đàn trong thế giới
Thế giới trong địa đàn
Ai sống còn đang gởi
Đọa đày nơi trần gian .

    Ngày 27/5/2015.

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Ca Dao

Cố chăm cây sả sau vườn
Ba năm cắt lá người thương gội đầu.

Bây giờ người ấy ở đâu,
Sài gòn,Hà Nội,Cà Mau,Hoa Kỳ?

Người đi mang cả gió mưa
Người về mang cả tối trưa cùng về.

Bạn qua Đan Mạch,Na Uy
Bạn về mang những điều gì cho ai?

Đừng nghe cái miệng anh Tàu
Bạn mà không khéo là đau một đời.

Lấy chồng Nhật Bản,Triều Tiên
Nếu không có tiền củng có ô tô.

Lấy chồng Hàn Quốc ,Đài Loan
Không giàu thì củng được sang một đời.

Bạn đi lưu lạc xứ người
Đắn cay trăm nẻo,nợ đời muôn phương.

Lâu lâu bạn nhớ về quê
Cây đa,bến nước,lời thề trăng soi.

Đường dài ngựa chạy mỏi chân  
Xa quê vẫn nhớ người thân ở nhà.

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

Người ấy đang ở đâu.

Người ấy đâu rồi, có đọc thơ ta
Hay người ấy vùi trong giấc ngủ
Ta như thấy  ai ngồi ủ rủ
Nỗi buồn lo chiếm hết  tâm hồn.

Tưởng như người ngồi trước hoàng hôn
Nhìn hút mắt, chân trời xa lắc
Dáng ưu tư , để hồn trầm mặc
Bao điều lo,ập đến nơi người.

Biết làm sao,muôn nẻo đường đời
Làm xáo động khoảng trời tỉnh lặng
Cầu mong sao bên người im ắng
Để người đi,từng bước, buông dài.

 Thấy chân trời, rọi ánh ban mai
Sẻ hứa hẹn một ngày đầy nắng
Phương trời xa, hồn ai sâu nặng
Trông về đâu,nơi ấy có người.

Cứ lặng im,ai vẫn kiệm lời
Để ai hiểu hơn ngàn lời nói
Những ngôi sao,trăm ngàn dấu hỏi
Gửi về đâu,trên mọi khoảng trời.


      Ngày 22/5/2015.

Huế-Mùa mưa.

Chiều nay ngoài Huế mưa không
Trông trời sấm sét trong lòng ai lo.
Ước gì mưa gió đừng to
Để người ấy  không phải lo mũ,dù
 Bao giờ cho đến mùa thu
ĐèoHải Vân hết mây mù sớm,trưa
 Để Cố Đô ít ngày mưa
Để ai kia vẫn sớm trưa đến trường.

Ta đi đến cuối con đường
Vẫn nghe vang vọng tiếng thương đáy lòng
Trông về phương ấy ai mong!...

           Ngày 22/5/2015.



Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Ca Dao.

Bây giờ người ấy ở đâu
Sao không nhắn gửi một câu ta mừng.

Người đi ta vẫn ngó chừng
Mong sao người ấy nhớ đừng quên ta.

Lên non chặc nhánh củi chà
Gửi ra cho cho bậu,bậu đà biết chăng.

Ta thương bậu mấy con trăng
Bậu đi sao chẳng nói năng mấy lời.

Mấy lời ta gửi cho ai
Không thương đừng để trong tai làm gì.

Ở đời trọng tấm lòng son
Dẫu mai có thác vẫn còn vấn vương.

Người khôn trọng nghĩa quê hương
Người dại lãng tránh tìm đường thoái lui.


Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Thành phố người đông.

Thành phố bấy giờ anh biết không
Phố phương tấp nập những người đông
Người đông như kiến đi như kiến
Như kiến người đông như kiến đông!

Thành phố bây giờ hơn mọi khi
Phố phường tấp nập những người đi
Người đi như kiến đông như kiến
Như kiến người đi như kiến đi.

Thành phố ngày mai sẻ tốt hơn
Phố phường xanh sạch đẹp như sơn
Hằng đêm soi bóng bờ sông nhỏ
Nhạc nhẹ vang xa những tiếng đờn!

                 Ngày 17/5/2015.

Đi bộ giảm cân.

Cũng dày cũng mũ cũng bi đông
Chiều đến lang thang dạo mấy vòng
Hóng gió giảm cân người thêm khỏe
Người đi san sát,sát bờ sông
Cứ tưởng chiều qua,chiều đứng đợi
Trông quanh chẳng thấy dáng ai cùng
 Mai kia lớn tuổi đi không nỗi
Chỉ vắng một người ai ngoái trông.

          Ngày 16/5/2015.

Ca Dao

Anh sui minh thật là hay
Trưa nay đám giỗ,sáng nay điện mời.

Nghĩ tinh bên ấy sui gia
Nên mình không chấp ghé qua rồi về.

Hôm qua mình đến thăm ai
Không vào mà chỉ đứng ngoài nhìn vô.

Thương ai hôm sớm chịu buồn
Bước đi mỗi bước sầu tuông mấy lần.

Bao giờ mới hết khó khăn
Không lo cái mặc,cái ăn hàng ngày.

Gió mưa từ núi đỗ về
Thương người khổ cực tái tê nỗi lòng.

Lỡ vươn lấy nợ trần ai
Còn ham chi nữa tình ngoài,tình trong.


Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

Bạn đến thăm,từ Quãng ngãi.

Bạn từ Quãng Ngãi ra thăm
Bao người không uống,cứ nhằm vào tôi
Từng lon tôi uống hết rồi
Người ngồi bên cạnh đổi tôi lon đầy.
Lon lưng tình bạn thêm đầy
Để người ngồi cạnh càng dày tình thương.

Xa nhau cách mấy đoạn trường
Càng xa càng nhớ, càng vương vấn tình
Bây giờ mình tự hại mình
Bao la là bóng với hình ngày xưa!
Ơn trời còn có nắng mưa
Để thời thơ ấu nhặt thưa với tình.

Ấu thơ mình có nhớ mình?
A,B,C,tỉnh Hòa Bình bên nhau
Bữa cơm ít cá nhiều rau
Kỹ niệm xưa đến bạc đầu không quên
Bây giờ sự nghiệp làm nên
Tình xưa anh vẫn không quên ,Hòa Bình!

                  Kỹ Niệm ngày sơ tán Hòa Bình.
                             1972-1973.

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

Viết cho Nghi.

Đã lâu rồi Kỳ không viết cho Nghi
Chiều Nghi đọc những bài thơ Nghi viết
Thời thơ ấu ta yêu đời tha thiết
Đời chê ta-những đứa trẻ bên lề!

Có nhà đâu, để sớm tối đi về
Thiếu áo mặc,cơm ăn rồi vẫn đói
Mỗi tiếng trống như dội ngàn câu hỏi
Mái trường đây,mai mốt biết về đâu?

Vẫn thường mơ tư tưởng lớn Mỹ-Âu
Lòng luôn ước bữa cơm chiều bớt độn
Thời gian trôi,mỗi con đời vẫn lớn
Như mưa sa,như hạt bụi quay tròn.

Dễ gì quên,ký ức cũ luôn còn
Vẫn dữ dội,dù sống trong nhung lụa
Hạnh phúc lớn, đâu chỉ cần tiền, của,
Đâu chỉ cần quyền chức đến vô biên!

Thế giới này còn rất  nhiều kẻ điên
Luôn rao giảng những điều huyễn hoặc
Miệng nhân nghĩa, lòng  đầy gian ác
Ngay trong mơ gieo rắc nỗi kinh hoàng.

Biết đến bao giờ ta mới giàu,sang
Và xóa sạch cả một thời quá vảng
Để lặng lẻ khoảng trời trong sáng
Cho bao niềm mơ ước mai sau!

    Ngày 15/5/2015.


Mẹ Mai-Ba Kỳ.

Vì không ngủ được với ai
Đi đâu cũng dắt mẹ Mai theo cùng
Đêm đêm giúp mẹ mắc mùng
Ngày ngày cùng mẹ ăn chung một bàn
Không cần quyền chức giàu sang
Thuận hòa :chồng vợ,xóm làng,bà con...

Dẫu nay cực khổ vẫn còn
Nhưng vui vì được các con lớn rồi
Mong sao mai mốt nên người
Đem tài đức giúp cho đời nên danh
Nuôi con như của để dành
Mong con khôn lớn trưởng thành như ai.

Đường đi phía trước còn dài
Đi đâu cũng dắt mẹ Mai theo cùng
Dẫu trong cuộc sống vẫy vùng
Gia đình sum họp vợ chồng nhường nhau
Bữa ăn ít cá nhiều rau
Sướng vui xin hãy bên nhau đến già!

               Ngày của mẹ.
                 15/5/2015


Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Em có về thăm phố Hội.

Hội An em có về thăm
Hay là đã bốn năm năm chưa về
Dạo rày thay đổi nhanh ghê
Đường qua lối lại bốn bề phố dăng
Tắc đèn mờ tỏ ánh trăng
Bài chòi khúc hát cung bằng cung thưa.

Em đi đã mấy mùa mưa
Quê người em có nhặt thưa,quê người?
Nơi đâu lắng đọng vòm trời
Là nơi lưu luyến hai người gặp nhau.
Dẫu là biển rộng sông sâu
Hai người ở tận hai đầu nhớ thương.

Con tằm mấy sợi tơ vương
Lá dâu là khúc đoạn trường xa xanh
Khúc vui ai vẫn để dành
Cho ai một mãnh trời xanh ngút ngàn
Mai kia đá nát gang vàng
Đường đời vẫn rộng thênh thang,giữa đời!

                Kỷ niệm ngày đi Hội An.
                      13/5/2015.

Lưu luyến khách đường xa.

Đã đôi lần đến đất Quãng quê anh
Em có thấy con người dể mến
Có nơi đâu trên đất này em đến
Mà tình người sâu nặng thế không em!

Viện Cỗ Chàm xưa en có xem
Nơi dân tộc Chăm Pa ghi dấu
Nét trầm tư ngàn đời nay nung nấu
Một nét buồn,một sức sống ưu tư!

Ngũ Hành Sơn em đã đến rồi ư
Biển và núi giao hòa tình tứ
Ở nơi đó ghi vào lịch sử
Phan Hành Sơn diệt Mĩ năm xưa.

Động Huyền Không mây núi dệt baì thơ
Vọng Giang Đài,Vọng Hải Đài cao vút 
Em hãy cố trèo lên một chút
Đường lên trời nơi rất trang nghiêm..

Còn ở lâu em phải đi thêm
Phố cỗ Hội An,Mĩ Sơn Thánh địa
Bao sự tích ghi đầy ý nghĩa.
Của con người,của Đất Quãng thân thương.

Mai em về với đất mẹ Quê hương
Em có nhớ nơi phương trời xa lắc
Ở nơi đó tình người tình đất
Rất đậm đà lưu luyến khách đường xa! 

         Đà Nẵng ngày 13/5/2015.
 

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Ca Dao Quê Tôi

Quê tôi bao bọc núi khe
Lâu lâu mới được ghé về thăm qua.

Quê tôi nói giọng Sài Gòn
Dẫu đi xa sống vẫn còn" mầy, tau"!

Hai Làng Lộc Đại:Bắc-Nam
Thương quê nghèo khổ biết làm sao đây.

Lộc Đại nói tiếng Sài Gòn
Đến nay nơi ấy vẫn còn"Vậy Sao"!

Lộc Đại có Hồ Suối Tiên
Người dân nơi  ấy vừa  hiền vừa thương!

Quê tôi sát núi Hòn Tàu
Người dân nơi ấy không giàu nhưng sang.

Ai về Lộc Đại quê tôi
Dựa lưng vào núi Hốc Xôi,Hòn Tàu!

Người đi năm não năm nào
 Vẫn nghe tiếng nói ngấm vào thịt da!


Người dân quê tôi

...Anh chưa đến quê tôi anh chưa biết
Quê tôi còn nhiều cái hay
Người dân quê tôi
Tay bằng miệng,
Miệng bằng tay
Lam lũ suốt ngày
Để có cái ăn cái mặc
Trong chiến tranh một lòng chống giặc
Bảo vệ từng tất đất quê hương.

Người dân quê tôi một nắng hai sương
Dẫu trong thời bình còn nhiều gian khó
Chỉ một làng rất nhỏ
Nói tiếng Sài Gòn !
Từ ngàn xưa nay tiếng nói vẫn còn
"Mầy đang làm gì vậy?"

Tôi đi khắp nơi nhưng chưa thấy
Nơi nào nói tiếng  giống quê tôi.
Nhiều núi,nhiều đèo
Nhiều khe,nhiều dốc!
Nhiều nỗng ,nhiều rộc
Nhiều gò,nhiều dương ...!

Nhiều căm thù nhưng cũng lắm yêu thương,
Cả những người không quen biết
Người dân quê tôi yêu tha thiết
Cuộc sông bình yên!
Nhưng tự ngàn xưa chiến tranh liêng miên
Làm con người tiều tụy
Con gái bây giờ ít ngây thơ thùy mị
Với tiếng cười trong veo.

Con cháu sau này chắc cũng tiếp theo
Nói tiếng" Sài Gòn giữa lòng Đất Quãng"
Lòng dân quê tôi luôn trong sáng
Như Tổ Tiên mình thủy chung!

              Lộc Đại-Đà Nẵng,
               Ngày 10/5/2015.





Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

Vần thơ chú tặng.

Mấy vần thơ nhỏ chú trao
Cháu mang từ đất Thượng Lào đến nay
Vần thơ tuy chẳng được hay
Nhưng sao lòng cháu như ngây ngất tình
Chiến tranh bom đạn thập thình
Chú ngồi chú chép một mình giữa trưa!

Thượng Lào vùng đất ít mưa
Đem theo từ bấy đến giờ,thủy chung!
Vầng thơ giản dị vô cùng
Khơi bao mơ ước tự vùng khơi xa
Bởi chưng trời đất bao la
Để cho chú cháu vẫn xa đến giờ!

Ngọt ngào sao mấy vần thơ
Đi theo đời cháu đến giờ vẫn thương!

              Ngày 10/5/2015.



Các cháu Miền Nam

Gặp các cháu buổi chiều Xuân nắng nhạt
Giữa đất Lào lòng dào dạt yêu thương
Nhìn các cháu đàn chim non trẻ
Của miền Nam đất lữa Thành đồng
Chúc các cháu lên đường mạnh khẻo
Mang tuổi Xuân xây dựng tương lai!

          Chú Dương Xuân Dược.
        Miền Thượng Lào 5/1972,
             Đà Nẵng 5/2015.

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

Ca Dao

Dể gì ta hiểu được nhau
Qua đôi câu chữ không đầu không đuôi.

Nhắn tin cho bạn phương xa
Tin đi để lại lòng ta rối bời.

Bây giờ bạn sống ra sao
Bao nhiêu tin nhắn rơi vào lặng im.

Ước gì là một cánh chim
Để ta tung cánh đi tìm người thương.

Mai kia ta trở về già
Hỏi ai còn nghỉ đến ta bây giờ.

Ngỡ ngàn khi nhận được tin
Người yêu nay đã dứt tình ra đi.


mời nhậu-xỉn.

Khi đi bảo uống hai lon
Đến khi uống xỉn vẫn còn mở thêm
Uống cho đến lúc say mềm
Vẫn còn í ới mời thêm bạn bè
Dể đâu ai nói ai nghe
Mạnh ai nấy uống khi về liêu xiêu
Lên xe hai mắt liêu riêu
Ra oai thể hiện đủ điều...chưa say!


Về đến nhà đã là may
Rủi sao nhắm mắt xuôi tay lìa đời
Trách chi miệng  thế gian cười
Dẫu sao mình cũng là người như ai
Cầu trời mãi được lai rai
Bên chai rượi với một hai dĩa mồi!
Nghỉ ra rất cảm ơn đời
Cho ta còn được là người như ai!

          Kỷ niệm ngày nhậu xỉn,
                    7/5/2015.

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Nghỉ lể.

Cả kỳ nghỉ Lể vừa qua
Mỗi ngày phải nhậu đến ba bốn chầu
Mỏi lưng đau bụng nhức đầu
Đi đâu cũng ngại ngồi đâu cũng buồn
Mỗi khi điện thoại đổ chuông
Lơ mơ mặc kệ không buồn nhấc tay
Nằm lên nằm xuống cả ngày
Hết say buổi sáng lại say buổi chiều
Mấy lần lỡ hẹn người yêu
Dỗi hờn khi gặp đủ điều thanh minh

Nghỉ ra mình tự hại mình
Một kỳ nghỉ lể thất kinh một đời.
Nói ra thiên hạ chê cười
Dể đâu tránh được miệng người khen chê...
Nên buồn,buồn đến thảm thê!

          Kỹ niệm kỳ nghỉ lể.
           Ngày 3/5/2015.

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

Cao Dao

Thời gian vùn vụt trôi đi
Gặp nhau chưa nói được gì đã xa.

Mấy ngày nghỉ lể qua nhanh
Hết có khách,lại loanh quanh trong nhà.

Bây giờ người ấy thế nào?
Bao nhiêu tin nhắn rơi vào lặng im.

Cà phê mỗi sáng bạn mời
Không đi không được chịu lời khen chê.

Bốn mươi năm mới gặp nhau
Nhìn ai cũng thấy mái đầu bạc phơ.

Bốn mươi năm vụt qua nhanh
Bao người bạn cũ nay thành người xưa!

Ai về trường Bảy năm xưa,
Bốn mười năm mấy ắng mưa vẫn chờ!

Ngày mai về lại Quê hương
Mỗi người mỗi ngã ai thương đến mình.
Ngày mai về với gia đình
Hỏi ai còn nhớ đến mình nữa chăng!
Về Quê muôn vạn khó khăn,
Học hành,đi lại,ở, ăn... trăm điều...

Bốn mươi năm một cánh diều
Vút bay cao,để tiếng kêu ....xa dần!

Kỹ niệm,30/4/1975-30/4/2015,
       Nam Hà-Đà Nẵng.



Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

Viết cho Sơn

Thế là Nên đã đi rồi!
Bỏ Sơn ở lại giữa đời bơ vơ
Sơn như ngọn cỏ vất vơ
Trôi theo ngọn gió vật vờ hôm mai
Tháng ngày biết cậy nhờ ai
Mặc  cho tháng rộng ngày dài thênh thang
Đèo bòng ắc phải đa mang
Sơn như một đốm lữa tàng lắc lay
Cuộc đời dể mấy tầm tay
Mai sau cuối mát đầu mày vì ai.

Hẹn nhau ở cuối tuyền đài
Sơn-Nên mãi mãi là người thủy chung!

                    Ngày 1/5/2015.


Nồi chè bà Khi.

Cũng vì mấy cốc chè thiu
Cho nên cái bụng đau nhiều bay ơi
Dầu Tây thoa,thuốc uống rồi
Nữa đêm đau bụng đứng ngồi không yên
Hết nằm xuống,lại ngồi lên
Đường ra hố xí gập ghềnh khó đi
Phải chăng tại mẹo bà Khi?
Hay là tạ Ba Duy đánh lừa
Từ nay sắp tới xin chừa
Chè thiu chớ có ăn bừa bay nghe!

          Hòa khánh, 1981-2015.

Viết cho Tâm Châu 5b

Cái hồi em dạy Bình Dương
Mỗi lần công tác anh thường ghé thăm
Thế mà đã mấy chục năm
Anh chưa có dịp về thăm lần nào.

Bây giờ em sống ra sao
Chồng con,công việc,nhà cao mấy tầng?
Công danh em được mấy bằng?
Gia đình em được mấy thằng,mấy con?
Bệnh xưa nay hết hay còn?
Tình xưa em vẫn sắc son với tình.
Thuyền đời biết mấy lênh đênh
Bao nhiêu bến đỗ nặng tình trước sau.

Thời gian cũng đủ dài lâu
Để cho bè bạn quên nhau hết rồi
Trăm năm vật đổi sao dời
Mong sao còn lại tình người xa xưa
Ơn trời còn có nắng mưa
Để cho Trái Đất sớm trưa vẫn còn!.

              Ngày 01/5/2015.

Ca Dao

Ai qua biển ấy cửa Phù
Khéo tu thì nỗi,vụng tu thì chìm.

Ở đời muôn sự lo chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.

Bạn đi không nói một lời
Để ta ở lại cả đời nhớ thương.

Bạn về bên ấy vui không?
Để ta ở lại càng trông càng buồn.

Bạn đi lo việc nước non
Ở nhà phận thiếp ôm con thiếp buồn!

Thiếp buồn vì nỗi chàng đi
Sao chàng chẳng nói điều gì với con?

Chàng đi chân cứng đá mềm
Để cho thiếp đợi lênh đênh con thuyền!

Chàng về lòng thiếp hân hoang
Chỉ mong lòng thiếp vì chàng thủy chung!