Chuyên mục

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018

ĐÊM NGHĨA TRANG.

Đêm yên ắng côn trùng than khóc
Cả không gian trầm lắng lạnh người
Bên kia suối tiếng nước rơi khó nhọc
Ánh sao xa chầm chậm dần trôi.

Núi tiếp núi trập trùng lại núi
Sương khuya rơi vai áo mồ hôi
Những bóng khuất đoàn quân lầm lũi
Hương hồn ai thấp thoáng bên đồi.

Những hàng mộ nghĩa trang thẳng tắp
Như hàng quân đội ngũ chỉnh tề
Nằm bên nhau cùng quê khó gặp
Phương trời xa cha mẹ ngóng về.

Đêm thanh vắng nghĩa trang yên tỉnh
Hơi cỏ cây nhẹ thở vơi đầy
Nghiêm trang tựa tác phong người lính
Trên khung trời lướt nhẹ mây bay.

Nghĩa trang ấy có ngàn ngôi mộ
Đất mẹ dang tay ôm trọn vào lòng
Các Anh sống giữa dòng đời sướng khổ
Hiến trọn đời như nước suối xanh trong!

           Quế Hiệp
   21h, Ngày 17/4/2018.

KHÓ KHĂN KHẮC PHỤC.

"Khó khăn khắc phục'ai ơi
Tiếng chim trầm bỗng cuối trời nhặt thưa
Nghẹn ngao tiếng nấc ngàn xưa
"Khó khăn khắc phục" nắng mưa em chờ
Tiếng chim tha thiết trong mơ
Tự ngàn xưa đến bây giờ...vẫn kêu
Giữa đêm thanh vắng trong veo
Tiếng kêu trầm bỗng qua đèo qua truông
Nao nao tiếng gọi đượm buồn
"Khó khăn khắc phục"trào tuông nổi lòng.

Phận đời bao kiếp long đong
Gửi vào sương gió nao lòng tiếng kêu
Bao nhiêu số phận khổ nghèo
Giữa đêm thanh vắng tiếng kêu não nùng
Quê hương sao vẫn lạ lùng
Dẫu cho từng sống bao vùng Bắc Nam.

Đường đời mỗi lúc khó khăn
Thì nên khắc phục vượt lên ...với đời!

              Quế Hiệp,2h ngày 17/4/2018.

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2018

BẮT CÔ TRÓI CỘT.

"Bắt cô trói cột" tiếng chim
Nữa đêm chợt giấc con tim bồi hồi
Nao lòng tiếng gọi chim ơi
Người đi biền biệt phương trời xa xăm
Bao giờ mới lại về thăm
Quê hương tiếng gọi ngàn năm chưa dừng
Quê tôi bao bọc núi rừng
Tiếng chim cứ gọi lưng chừng...bắt cô
Gọi hoài,tiếng gọi dần khô
Có ai biết được bắt cô...phương nào
Tiếng kêu từ thấp lên cao
Bình minh dần rạng nôn nao cõi lòng.

"Bắt cô trói cột"thinh không
Xa quê khắc khoải trong lòng...tiếng chim!

        Quế Hiệp ngày về quê.
              2h ngày 8/4/18.

Con tu hú.

"Uổng công Kà cưỡng tha mồi
Nuôi con tu hú lớn rồi nó bay"
Bởi câu thơ cũ còn đây
Nên đời còn có chuyện này chuyện kia
Tiếng con tu hú về khuya
Xé màng đêm muốn xẻ chia nổi lòng
Ai người đành đoạn sang sông
Để co tu hú mang con gửi nhờ
Tự ngàn xưa đến bây giờ
Để trong thiên hạ lời thơ nao lòng
Bây giờ cảnh ấy còn không
Để con tu hú sang sông...vui buồn!


                Ngày 21/3/18.

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2018

HOA SƯA.


Gọi sưa nhưng lá ken dày
Hoa vàng gió động rơi đầy lối đi
Ai về quê mẹ chiều nay
Nhìn sưa mà nhớ những ngày xa xưa
Giữa xuân gió dịu rắc mưa
Hoa sưa vàng thắm người xưa...lấy chồng
kể từ người ấy sang sông
Khi xa cách nữa cánh đồng cũng xa
Mỗi năm sưa vẫn ra hoa
Lòng ai khắc khoải mặn mà... với sưa!

                Tam Dân Xuân 2018.

NGƯỜI ĐI TÀU KHÔNG VÉ.

Con tàu ấy có một người trốn vé
Khi vào ga lòng thấy lo âu
Có ai hỏi sao một người trai trẻ
Lúc vào ga không vé lên tàu.

Dẫu khổ cực suốt đời vô vọng
Chân trời xa ánh sáng lên dần
Trong lồng ngực can đầy nhựa sống
Đông sẻ tàn và đến mùa xuân.

Tàu vào ga không người lỡ chuyến
Ai ốm đau vẫn có bạn theo cùng
Cả tập thể với tình thân lưu luyến
Chuyến tàu này chắc chắn chuyến tàu chung!

                    Ngày 3/4/2018.

TIẾNG CHIM CU GÁY.

Tiếng con cu gáy trưa hè
Hòa trong rộn rã tiếng ve lưng đồi
Ai làm xao xuyến hồn tôi
Miền quê Tiên Phước một thời...đạn bom
Ai đem trăng để đầu hôm
Tiếng con cu gáy dập dồn, trăng nghiêng
Em về từ độ tháng giêng
Để tôi mang cả một miền nhớ nhung
Tiếng vang cu gáy một vùng
Ước gì ta được chung cùng...một quê!

                  Tiên Phong Xuân 2018.

RƯỢU SAY.


Rượu nào mà uống chẳng say
Dẫu cho em mới dặn ngày hôm qua
Nhớ chi hoa cải hoa cà,
Dể đâu phân biệt trẻ già thấp cao
Cần chi áo đỏ yếm đào,
Đã say sao biết sông nào cạn sâu.
Tim đau lỗi nhịp từ lâu
Làm  sao còn nhớ đến câu...chung tình!

            Ngày 1/4/2018.