Chuyên mục

Thứ Bảy, 24 tháng 2, 2018

THĂM TẾT.

Hôm trước vội đi chưa kịp hỏi
Rượi ngon ông nấu mấy mươi vò
Bánh chưng bao chiếc nhờ ai gói
Dọn dẹp quanh nhà ai giúp cho
Nghe tin ông ốm còn hay khỏi
Vợ bỏ đi rồi ông tự do
Vì lo tiên tổ ông hương khói
Mọi việc trong nhà ông phải lo!

            Thăm bạn ở quê.

Ca Dao con Cò.

Con Cò ngắt ngoải bờ tre
Vì cơn bão lớn đỗ về tối qua
Chồng cò đi làm ăn xa
Mẹ con cò cố vượt qua khổ nghèo.

Con Cò đậu ngọn mù u
Gió thổi mịt mù từ Bắc vô Nam
Chồng Cò mắc chứng tham lam
Còn hay bới móc nhát làm siêng ăn.

Con cò mắc bệnh đau chân
Cò con chạy chữa cực thân con cò
Kiếm ăn bữa đói bữa no
Cả nhà túng bấn ai cho gạo tiền.

Cò con hay thích ngồi lê
Mẹ cò điện thoại bảo về nhanh lên
Nhưng còn nhiều chuyện không tên
Cò con chưa thể đứng lên mà về.

ĂN THỊT VỊT

Thịt vịt anh ăn thấy có ngon
Ba người ăn hết một phần con
Một phần con nữa không ăn nữa
Thì gói mang về cho vợ con
Vịt bác nuôi khô năm bảy tháng
Cuối năm đàn vịt bác không còn
Mai mốt có về thăm quê bác
Nhớ làm đãi khách một vài con!

     Quế Hiệp ngày 20/2/2018.

NGƯỜI YÊU CŨ.

Chắc là em bận quanh năm
Ước gì ta lại được cầm tay nhau
Cho anh được nói đôi câu
Biết rằng em sẻ lắc đầu bảo không
Anh thường lo chuyện bao đồng
Thương người đã có một chồng mấy con
Ước gì người ấy còn son
Để khi trăng khuyết ta còn gặp nhau
Bây giờ hai nữa nhịp cầu
Thương nhau đâu chỉ đôi câu mà thành
Phải chi hai đứa chúng mình
Vẫn còn không,hẹn sân đình gốc đa
Bây giờ là mẹ là cha
Mai kia chắc sẻ là bà là ông
Em lo phụng sự, con chồng
Anh lo tổ ấm từ trong ra ngoài
Lỡ mai có gặp ngoài đời
Xin em hãy nhớ mấy lời ngày xưa
Dẫu cho trời có nắng mưa
Tấm lòng ai vẫn như chưa chối từ!

        Ngày 17/2/2018.

QUÀ TẾT.

Quà tết năm nay chẳng có gì
Về hưu ai nghỉ đến mình chi
Khi còn đương chúc không quyền chức
Nên mỗi việc làm khó khả thi
Bạn hữu gặp nhau chào qua quýt
Một phút sau là nghoãnh mặt đi
Đời vốn chẳng nương gì kẻ mọn
Thì thôi đành vậy trách nhau chi!

Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018

VỀ HƯU.

Hai hai năm một chỗ ngồi
Rằng tôi cũng vẫn là tôi thuở nào
Thấp người không dám mơ cao
Thủy chung như lúc mới vào cơ quan
Bây giờ đời bước sang trang
Hết làm thì lại về làng thảnh thơi
Có thời gian để rong chơi
Đi đây đi đó trông người hiểu ta
Không như mấy chục năm qua
Dập dồn việc nước việc nhà luôn tay
Uống nhiều chưa hẳn đã say
Làm nhiều chưa hẳn là tay biết làm
 Không vì quyền chức mà tham
Không vì tiền bạc mà làm hư thân
Miễn sao bè bạn xa gần
Về già ta vẫn còn cần đến nhau
Khi hoạn nạn lúc ốm đau
Thủy chung như nhất trước sau một lòng
Dể gì gạn đục khơi trong
Nổi lòng ai thấu hiểu lòng riêng ai!

           Ngày 10/2/2018.

NGƯỜI LÍNH ĐẢO.


Người lính đảo mắt không rời biển đảo
Phía trời xa thấp thoáng cánh buồm xa
Căng trần ngực trước bao cơn giông bão
Mấy xuân qua anh ấy xa nhà.

Em hẹn đến nhưng rồi em bảo bận
Tiếng còi tàu neo lại buổi chiều xuân
Ai đứng đợi bến cảng chiều thưa vắng
Mũi con tàu rẽ nước sóng bâng khuâng.

Biển lặng sóng chứa trong lòng giông tố
Phía trời xa lảng vảng mấy con tàu
Người lính đảo đâu ngại ngần gian khổ
Giữ biển trời cho con cháu mai sau.

TIẾNG RAO ĐÊM.


Gió đuổi nơi đầu phố
Đôi người bán hàng rong
Tiếng rao nhòa trong gió
Tha thiết đến nao lòng.

Người rao không còn trẻ
Như tiếng người miền Trong
Xé màng đêm vắng vẻ
Ngắt ngoải cuối đêm đông.

Mưa gió như sùi sụt
Thương người bán hàng rong
Ai mua giùm trái bắp
Để người rao ấm lòng.

Đêm sâu như mất ngủ
Con phố thấy dài hơn
Ánh đèn khuya ủ rủ
Trăng cuối tháng chập chờn.

Tiếng rao nhòa trong gió
Mỗi lúc càng xa hơn....
   
    Đà Nẵng Xuân 2018.

THƠ ANH ĐĂNG FAI BÚT.

Thơ anh vừa mới đăng xong
Không ai vào đọc bởi không hiểu gì
Khi đăng nghỉ viết cho ai
Mỗi vầng mỗi chữ mỗi bài anh đăng
Dân mình cần lắm cái ăn
Làm sao bớt nổi nhọc nhằng ngày đêm
Chứ đừng đem rắc rối thêm
Bằng lô con chữ như đêm tối trời
Từng câu từng ý từng lời
Chỉ cần đơn giản mọi người vào xem
Đơn sơ như thể ngày đêm
Dịu giàn như lạt buộc mềm yêu thương
Cần gì anh phải phô trương
Những lời khó hiểu anh thường đưa vô
Dân còn kiến thức cạn khô...

XUÂN VỀ NHỚ ANH.

Tết lại đến rồi anh biết không
Xuân-Hè-Thu hết lại sang Đông
Đêm đêm ra biển em ngồi ngóng
Biển sóng mênh mông chẳng thấy chồng.

Mấy chục năm rồi anh ở đâu
Mây cao vời vợi biển thì sâu
Gió vun cồn cát cao như núi
Nổi nhớ lòng em thêm khoét sâu.

Gió cứ vô tình không hiểu em
Những ngày biển động thổi nhiều thêm
Phía xa căn mắt em ngồi đợi
Thấp thoáng hình ai trong bóng đêm.

Có phải  anh đang ở rất xa
Sóng trào theo gió khúc tình ca
Người nương theo biển ngàn năm ấy
Khoảnh khắc yêu thương bỗng nhạt nhòa.

            Đà Nẵng  Xuân 2018.