Em hãy cứ gọi anh bằng chú
Bởi ngôn từ nào có cũ đâu em
Như mọi lần em gọi chú xưng tên
Anh nghe vẫn dịu dàng dể mến
Chứ không phải như lần đầu mới đến
Nghe em xưng anh xấu hổ vô cùng.
Có thể anh là người ở Miền Trong
Củng có thể anh đã dà đấy nhỉ
Thời gian trôi bao mùa xuân qua ấy
Của cuộc đời hi vọng một tình thương
Tuổi ấu thơ anh đâu được đến trường
Đâu đầy đủ như các em đầy đủ.
Để hôm nay em ngồi bên chú
Mái đầu xanh bên mái tóc già
Hi vọng rồi tất cả sẻ qua
Bởi khoa học đỉnh cao là kiến thức
Và cuộc sống mỗi ngày qua thúc dục
Với tình người sâu nặng lắm cưng ơi.
Đâu phải đến trường chỉ để vui chơi
Và đâu phải khó khăn trong cư xử
Em hãy cứ gọi anh bằng chú
Để cho lòng thanh thảng mỗi ngày qua!
Hà nội,một ngày buồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét