Bây giờ người ấy ở đâu?
Đầu Xuân gió cạn,mua sâu thêm buồn.
Người về còn nghỉ đến ta?
Để lòng vơi nỗi nhớ nhà nhớ quê.
Thương thầm một mãnh sao rơi
Bình minh soi tận cuối trời trên cao.
Người như một giọt mưa sa
Đầu Xuân rưới ước cành hoa cuối mùa.
Dể gì bỏ được hơn,thua
Làm lơ trước cảnh cha cua,mẹ còng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét