Chuyên mục

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2018

BÁC CẨM QUY TIÊN.

Hẹn Ông  khi rãnh đọc thơ
Tuổi cao Ông chẳng thể chờ được lâu
Tôi nào có dối Ông đâu
Quê hương nghĩa nặng tình sâu bao đời
Bây giờ Ông vội đi rồi
Thương Ông trời đất sụt sùi đỗ mưa.

Thơ tôi Ông đọc hết chưa
Thơ Ông tôi đọc cũng vừa mới xong
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Xa nhau tình bạn trong lòng không xa
Ai chê Ông Cẩm đã già
Riêng tôi vẫn thấy còn là trẻ trai.

Biết nhau Ông đã tám hai
Còn tôi năm sáu in vài trang thơ
Quê hương cứ ngỡ Ông chờ
Ông đi bỏ lại trang thơ chưa thành
Tử sinh quy luật thôi đành
Bao nhiêu tình cảm tôi dành cho Ông.

Phải chi cách núi ngăn sông
Để cho kẻ đợi người trông đôi bờ
Ông đi bỏ dỡ trang thơ
Tôi về Quế Hiệp ngóng chờ dáng Ông
Cách vời bóng núi xa trông
Khói nhang đốt nóng nỗi lòng người thương!

                 Chiều 15h nghe tin bác Cẩm mất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét