Con tàu ấy có một người trốn vé
Khi vào ga lòng thấy lo âu
Có ai hỏi sao một người trai trẻ
Lúc vào ga không vé lên tàu.
Dẫu khổ cực suốt đời vô vọng
Chân trời xa ánh sáng lên dần
Trong lồng ngực can đầy nhựa sống
Đông sẻ tàn và đến mùa xuân.
Tàu vào ga không người lỡ chuyến
Ai ốm đau vẫn có bạn theo cùng
Cả tập thể với tình thân lưu luyến
Chuyến tàu này chắc chắn chuyến tàu chung!
Ngày 3/4/2018.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét