Người lính đảo mắt không rời biển đảo
Phía trời xa thấp thoáng cánh buồm xa
Căng trần ngực trước bao cơn giông bão
Mấy xuân qua anh ấy xa nhà.
Em hẹn đến nhưng rồi em bảo bận
Tiếng còi tàu neo lại buổi chiều xuân
Ai đứng đợi bến cảng chiều thưa vắng
Mũi con tàu rẽ nước sóng bâng khuâng.
Biển lặng sóng chứa trong lòng giông tố
Phía trời xa lảng vảng mấy con tàu
Người lính đảo đâu ngại ngần gian khổ
Giữ biển trời cho con cháu mai sau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét