Anh lớn tuổi rồi sao vẫn yêu
Yêu thêm một chút có chi nhiều
Mai kia từ dã nơi trần thế
Còn tiếc sao đời có bấy nhiêu.
Đời đẩy đưa anh đến ngặt nghèo
Mồ côi từ bé quá gieo neo
Cơm ăn áo mặc đâu đầy đủ
Một ánh sao vàng anh hướng theo.
Đời chẳng cho anh những bóng hồng
Khóa chân hai tiếng gọi: anh chồng
Dể đâu tung cánh trời cao vợi
Để ước mơ về với khoản không.
Anh vẫn biết mình đang ở đâu
Dẫu rằng chờ đợi suốt đêm thâu
Mãnh trăng còn tỏ nơi đầu cuối
Soi bóng đường thôn nhỏ cỏ lau.
Anh chẳng tham đâu sống ở đời
Củng không hà tiện tiếc đôi lời
Chỉ mong người ấy đừng chê trách
Để tháng ngày qua vẫn cứ vui.
Ngày 29/01/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét