Thế là em đã về Trời
Mới hôm họp mặt nói cười râm rang
Bây giờ em lên Thiêng đàn
Chồng con ở lại Trần gian sụt sùi
Tuổi thơ ta sống mồ côi
Thiếu ăn thiếu mặt thiếu người chăm nom
Anh em đùm bọc sớm hôm
Áo chăn chia sẻ bác cơm củng nhường
Học hành nương tựa yêu thương
Thầy cô bè bạn mái trường...bên nhau
Bây giờ em vội đi đâu
Để thương để nhớ để sầu bao la
Đời em như một bông hoa
Trắng trong dịu ngọt ngọc ngà thân thương.
Nhớ ngày Ánh Ngọc ra đi
21/11/2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét