Chuyên mục

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Bạn không đến được

Thật khó kiềm lòng khi bạn chẳng đến nơi
Đi nữa chặng đường phải quay về lại
Để thương nhớ một mình ai đọng mãi
Nghe quặn đau,thời thơ ấu trãi dài.

Có thể có người chưa đếm được một hai
Cả quãng đường xa,cuối đời diệu vợi
Để ở đầu kia một ai đứng đợi
Một mình ai đường vắn trắng đêm chờ.

Chẳng biết bao giờ về lại tuổi thơ
Để dĩ vảng ngập tràng nhung nhớ
Có khoảng vắng để ai không hoảng sợ
Cho thinh không gợn sóng lúc ban chiều.

Biển vẫn dập dồn những con sóng yêu
Vỗ ào ạt bên bến bờ tan vỡ
Để người ấy qua nhiều năm vẫn sợ
Cho riêng ai gói trọn khúc u sầu.

Sóng vấn bạc đầu biết hướng về đâu
Biển gào lên và tung bọc trắng
Có một người đứng cuối đường xa vắn
Trông một người quay lại giữa đường đi.

Ta hiểu nhiều khoảnh khắc hôm nay
Thấy trống vắng một ai kia nghoãnh mặt
Trời đất rộng sao thấy lòng vẫn chật
Để chiều đông se lạnh nỗi lòng riêng.

Nhắn gửi đôi lời bên ngọn lữa thiêng
Ta vẫn vậy đến nhiều sau vẫn vậy
Ở đầu kia một ai có thấy
Nỗi lòng ai,ai đến cuối đường đi!

     Ngày 16/11/20914.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét