Chuyên mục

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Khóc Anh:Phạm Quang Vinh!

Được tin Anh mất mất rồi!
Quê hương lòng những bồi hồi nhớ thương
Đời Anh bao nỗi đoạn trường
Cuối đời Anh phải tha phương quê người
Dấn thân từ thuở đôi mươi
Cho dân ,cho Nước,cho Đời,mai sau
Riêng Anh nào được gì đâu
Anh đau từ những nỗi đau của đời.

Bây giờ chín suối ngậm cười
Thương Anh,thương cả những người như Anh
Ra đi từ lúc tóc xanh
Đến khi tóc bạc chưa thành ước mơ
Bao giờ,biết đến bao giờ
Người Trung khi mất được thờ cõi Tiên
Ở nơi toàn những người hiền
Không tranh quyền chức,bạc tiền,như ai?!


Mắt em nhòa lệ mất rồi
khóc Anh em thấy đất trời bão giông
Trời còn Xuân,hạ,Thu,Đông....
Thương Anh tạc dạ ghi lòng tên Anh
Mai sau mình tự nhủ mình
Sống sao sâu nặng nghĩa tình như Anh
Để cho cuộc sống an lành
Để mai sau mãi cao xanh đất trời!


        Kỹ niệm ngày Anh Vinh mất.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét