Chuyên mục

Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

Chiếc bóng đơn côi.

Gió thổi chiều xuân lạnh buốt
Một người đi trong lặng thinh
Ngước mắt nhìn theo thắc ruột
Trời đêm in một bóng hình.

Người về phía chân trời  ấy
Mang theo hi vọng mong manh
Nào biết hạt mầm đang nẩy
Trào dâng sức sống trong mình.

Đêm trước trời sao chẳng sáng
Một đôi chiếc bóng lặng thầm
Nuối tiếc mấy lời than vảng
Xa rồi còn vang dư âm.

Người đi không hề ngoái lại
Rung rung chiếc bóng trải dài
Tim ai lệ rơi đau nhói
Nét buồn không thể nào phai!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét