Em ở bờ Tây anh ở Đông
Thương em vò võ cảnh chưa chồng
Đêm đêm ngồi ngắm con trăng lặn
Hình bóng người xưa em vẫn trông.
Mỗi bận triều lên nước vỗ bờ
Nhớ người xưa ấy mấy vần thơ
Viết cho người ấy khi trăng lặng
Lắng đọng đêm dài những giấc mơ.
Thương quá người xưa vẫn đợi chờ
Vẫn trong mê hoặc những trang thơ
Để cho chiều xuống đời cô quạnh
Xuân đã qua thì tiếc ngẩn ngơ.
Biết gửi gì đây cho nhớ thương
cuối đời còn đọng mãi tơ vươn
Chỉ mong người ấy sang đò sớm
Cho bớt lòng ai nỗi vấn vương.
Đà Nẵng 10/1/2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét