Mẹ đi vừa đúng một năm
Con nhìn nấm mộ mẹ nằm lưng hơn
Phải chăng nấm mộ giận hờn
Nên chi nền đất thấp hơn bình thường
Nặng lòng vì quá yêu thương
Cho nên đất cát mới nhường cho nhau
Bốc từng hạt cát trong bao
Cho vào nấm mộ mắt trào nhớ nhung
Bởi thương mẹ đến vô cùng
Đổ bao nhiêu cát vẫn không thấy đầy
Cuối ngày
Tắt nắng
Dừng tay!
Tam Xuân 5/10/2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét