Tuổi thơ sơ tán Hòa Bình
Sạp tre không ngủ một mình sợ ma
Đêm đêm bạn trực cùng ta
Nghe bao tiếng mớ tiếng la giật mình.
Xa quê mang nặng nghĩa tình
Bạn bè đùm bọc đinh ninh lời thề
Mai ngày thống nhất về quê
Dẫu trong gian khổ đừng chê bạn nghèo.
Mỗi người ôm một mái chèo
Thuyền đi bao hướng gieo neo cuộc đời!
Thủy chung Kỳ vẫn giữ lời
Dẫu cho vật đỗi sao dời không quên.
Bây giờ sự nghiệp làm nên
Sướng vui mong bạn đừng quên những ngày
Hòa Bình ngày ấy đêm dài
Núi non đêm lạnh thương ai trực giùm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét