Chuyên mục

Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

Ca Dao

Người đi không ngỏ một lời
Để ai ngơ ngẩn cuối trời ngẩn ngơ.

Người đi đi biệt tăm hơi
Như con thuyền nhơ trùng khơi mịt mùng.

Bao giờ mới gặp lại người
Để ai nở lại nụ cười vô tư.

Trông trời trông đất trông mây
Trông cho đến ngày gặp lại người thương.

Núi cao cao đến nghìn trùng
Núi không ngăn được nỗi lòng người thương.

Trời còn có lúc nắng mưa
Thẳm sâu là mối tình xưa vẫn nồng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét