Mùa xuân không đến với một người
Dẫu ước mơ đến cuối đời cháy bỏng
Để lặng lẻ người đi như chiếc bóng
Âm thầm khe khẻ bước chân run.
Chưa bao giờ có được Mùa Xuân
Nhìn hút mắt như món hàng xa xỉ
Đang nhen nhóm tâm hồn lữa cháy
Cao cao- vời vợi- phía chân trời.
Có phải Mùa Xuân không đến với người
Mà khe khắc đến cuối đời vẫn đợi
Biết bao dịp tự mình vẫn hỏi
Sao mùa xuân bỏ sót một Con người.
Ai âm thầm ôm mãi bóng sao rơi
Ai day dứt dưới đèn khuya chong mắt
Và ai nữa để cho lòng quặn thắt
Chiều đông- lá rụng- Xuân về.
Thôi Mùa xuân chớ làm lòng tái tê
Đông hết sớm sao Xuân đến muộn
Giọt nước mắt cuối đông oan uổng
Trải lòng-quay quắt- cùng xuân....
Ngày 9/02/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét