Ai qua biển ấy cửa Phù
Khéo tu thì nỗi,vụng tu thì chìm.
Ở đời muôn sự lo chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.
Bạn đi không nói một lời
Để ta ở lại cả đời nhớ thương.
Bạn về bên ấy vui không?
Để ta ở lại càng trông càng buồn.
Bạn đi lo việc nước non
Ở nhà phận thiếp ôm con thiếp buồn!
Thiếp buồn vì nỗi chàng đi
Sao chàng chẳng nói điều gì với con?
Chàng đi chân cứng đá mềm
Để cho thiếp đợi lênh đênh con thuyền!
Chàng về lòng thiếp hân hoang
Chỉ mong lòng thiếp vì chàng thủy chung!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét